Thanh Quan

Chương 736


Vấn đề này Đậu Bân liền phóng tâm tư, Tần Mục không phải đùa, xác thực có đại sinh ý đang chờ hắn. Đậu Bân cân nhắc thoáng một chút và nói ra:
- Chuyện này không dễ kết luận, các quốc gia phát đạt dễ kiếm tiền, các quốc gia nghèo khó cũng dễ kiếm tiền, kỳ thật nằm ở quan niệm tiêu thụ và cấp độ phát triển.
Tần Mục cười lên ha hả, đưa cho Đậu Bân một điếu thuốc, hắn cũng hút một điếu, nói ra:
- Đúng vậy a, kỳ thật chính là đạo lý như vậy. Quốc gia giàu cũng có người nghèo, quốc gia nghèo cũng có người giàu, chúng ta phải móc túi của bọn họ như thế nào.
Tần Mục ý vị thâm trường nhìn qua Đậu Bân:
- Quốc gia phát đạt có thể phá giá sản phẩm bán cho chúng ta, chúng ta tại sao không thể đi tìm thị trường thứ ba?
Đậu Bân nhíu mày, loại chuyện gần bóng này không dễ làm, Tần lão gia tử cũng tuyệt đối không quản những chuyện này. Việc buôn bán có thể cầm tên tuổi Tần gia nhưng lại khiến Tần lão gia tử ra mặt, vậy thành chê cười. Đây là nói ngươi không có năng lực.
Nhìn biểu lộ của Đậu Bân, Tần Mục đã biết rõ hắn hiểu sai và khoát tay, nói ra:
- Đại ca, gần bóng đánh không tốt, đánh nhiều sẽ xảy ra vấn đề. Nói như thế này nhà xưởng bạn em có các thiết bị hình ảnh và âm thanh giá rẻ, tuyệt đối là rẻ hơn các nước, trừ hình ảnh ảnh hơi không rõ ràng, những công năng khác không kém gì VCD trên thị trường bao nhiêu.
Đậu Bân nhíu mày, hỏi:
- Bán sỉ giá bao nhiêu?
Tần Mục cười lên ha hả, trêu tức nhìn qua Đậu Bân. Đậu Bân nhất thời hiểu được Tần Mục đang tìm nói công chuyện, chính là nói rõ cho Đậu gia kiếm tiền, lúc này lại nói tiền đúng là dư hơi, Tần Mục chỉ muốn hòa hoãn quan hệ hai nhà, tiền trong mắt hắn chẳng là gì.
Bánh ngọt lớn như thế đặt trước mặt Đậu Bân, hắn có thể không ăn sao? Kỹ thuật VCD chỉ có tập đoàn Vạn Yến có, buôn bán trong nước không ít, Đậu Bân cũng từng muốn nhúng tay vào, nhưng người ta là hùn vốn ngoại, căn bản không thèm quan tâm tới hắn, huống chi khi đó quan hệ với Tần Mục vẫn ôn hòa, Đậu Bân cũng không thể không nể mặt Tần Mục.
Nhưng mà ý của Tần Mục hôm nay chính là bảo Đậu gia mang hàng thải bán ra bên ngoài, cầm khối bánh ngọt lớn này quả thực là gia tăng không ít giá trị, VCD chính là món hàng ngon ngọt.
- Còn máy móc, CD-ROM thì làm sao bây giờ, cũng không thể không có nh?
Dậu Bân nói rất trực tiếp.
Tần Mục lại cười rộ lên, láy di động ra đưa số của Quý Chí Cương cho Đậu Bân, nói ra:
- Chí Cương là bạn tốt, tình huống cụ thể hai người bàn đi, em không xen vào.
Đậu Bân làm sao không biết ý của Tần Mục, máy móc CD-ROM là đại lễ của Tần Mục, không nhẹ ah. Về sau Tần Mục tại Tần gia nói cái gì, nếu Tần Tĩnh nói cái gì đó thì Đậu Bân làm lão ca cũng phải đứng ra. Kỳ thật Tần Tĩnh đã sớm mềm dưới thế công của Ông Văn Hoa rồi, Tần Mục đang giữ vững vị trí ở Tần gia mà thôi.
Đậu Bân thống khoái như vậy nói rõ với Tần Mục, Đậu Đức sau này cần Tần Mục giáo huấn nhiều hơn, trong nhà mình có người đi vò quan trường cũng nên nhà Tần Mục dẫn.
Nếu sinh ý đã nhất trí, Tần Mục nói qua điểm chính. Hắn vào trong phòng lấy quả địa cầu mô phỏng ra, hắn nói với Đậu Bân:
- Có vài quốc gia giàu nghèo không đều, em nghĩ đây là điểm đột phá. Nhất là quốc gia này...
Tần Mục chỉ vào một nơi và nói:
- Nơi này có rất nhiều người Hoa, chúng ta đi vào sẽ ít bị bài xích. Đại ca, anh em thiệt tình hỗ trợ, đến bên kia nhiều kết giao nhiều người Hoa giàu một chút.
Nói xong Tần Mục cho quả địa cầu xoay tròn.
Đậu Bân tự nhiên là đáp ứng toàn bộ, chuyện hắn và Quý Chí Cương liên hệ với nhau Tần Mục không quan tâm làm gì.
Đợi tới lúc Đậu Bân rời khỏi, sắc mặt Tần Mục trở nên âm trầm, nhìn qua xe cộ chạy trên đường lớn, thầm nghĩ: Duẫn Chiếu Cơ, cô nhìn thấy lợi nhuận kết xù, chẳng lẽ tôi tới giường sao? Nhưng mà ba năm sau xảy ra chuyện gì thì tôi biết rõ đấy.
...
Tần Mục bắt đầu dần dần đi vào trong vòng luẩn quẩn của kinh thành. Từ khi Trương Tử Bình hùn vốn vào công ty, Trương Tử Bình liên tục mời Tần Mục tham gia một ít tụ hội. Tần Mục thanh tú văn nhã, ẩn ẩn mang theo ổn trọng và uy thế, dựa theo tuổi của hắn ở kinh thành cũng không nhiều. Hơn nữa Tần Mục ra tay hào sảng, hơn nữa tao nhã hữu lễ, không biết có bao nhiêu tiểu cô nương ban đầu còn xem Tần Mục trở thành đối tượng lúc nửa đêm, muốn tìm một đêm mà không thể.
Trương Tử Bình, Hồng Hà, Quách Thiểu Đình, Đậu Đức trước kia là tứ đại công tử ở kinh thành, hôm nay Quách Thiểu Đình, Đậu Đức đã rời khỏi kinh thành, danh ngạch mới bị Tần Mục chiếm cứ một, mặt khác là Quý Chí Cương.
Quý Chí Cương mở rộng nghiệp vụ ở kinh thành, thuận tiện đi theo chỉ dẫn của Tần Mục và gặp mặt Đậu Bân, hợp đồng ký kết rất nhanh, Đậu Bân lập tức thành tổng giám đốc nghiệp vụ của tập đoàn Vạn Yến hải ngoại, đương nhiên cái quả ném cho Đậu gia, tập đoàn Vạn Yến hoàn toàn tiêu thụ không lời không lỗ, không lợi nhuận của Đậu Bân một đồng nào.
Đậu Bân cầm hợp đồng, so giá bán và giá cả của VCD trên thị trường, mặc dù chỉ là sản phẩm hạng hai, nhưng mà lợi nhuận gấp ba kiến hắn đỏ mắt, hận không thể nắm quyền tiêu thụ ở hải ngoại từ Tần Mục, hắn cũng có suy nghĩ dựa sát vào Tần Mục.
Quý Chí Cương vài kinh thành ký kết các hợp đồng với các tông ty lớn nhưng mục đích chính yếu là đi vào vòng tròn ở kinh thành. So sánh với Tần Mục thì Quý Chí Cương lại thành thục và ít trói buộc, làm việc càng khéo đưa đẩy, tiếp xúc với hắn rất thoải mái, đến cuối năm Quý Chí Cương đã đứng vững trong vòng tròn ở kinh thành.
Có Đậu Bân, Tần Mục trông nom, lại có Trương Tử Bình tỏ thái độ, Quý Chí Cương nhanh chóng thế thân thượng vị trở thành tứ đại công tử, cũng là người duy nhất không có thế lực ở kinh thành, cha hắn là Quý Thu có chức quan nhưng ở kinh thành lại không đáng một xu.
Sau khi qua dương lịch, Tần Mục nhận được bổ nhiệm chính thức, hắn đảm nhiệm chức khoa trưởng phòng tin tức đặc thù, lựa chọn này khiến người bên ngoài không sờ được trong hồ lô có bán thuốc gì, Tần Mục hiện tịa cũng có chút danh khí, nhưng mà bây giờ lại bị lựa chọn vào bộ phận kỹ thuật chuyên môn, đây chẳng khác gì tự tay bóp chết sự nghiệp chính trị đang lên của mình.
Bên ngoài suy đoán thế nào thì Tần Mục tự nhiên không có rảnh phản ứng. Hắn lúc này đang nằm dưới sự quản lý của Hạ Chân, giờ phút này hắn đang ngồi đối diện Hạ Chân.
- Tiểu Tần ah, Uyển Nhi đứa nhỏ này rất tùy hứng, bị chút đả kích cũng tốt. Nhưng mà nó rất sùng bái cậu đấy, hay là cậu dẫn đạo nó nhiều hơn.
Hạ Chân cười tủm tỉm nói ra.
Tần Mục đương nhiên là nghe ra ý trong đó rồi, mỉm cười gật đầu nói:
- Tốt, Hạ bộ trưởng, mấy ngày nay tôi và Hạ tiểu thư có gặp mặt nhau, có người bạn muốn làm trò chơi, cho cô ấy tham gia vào cũng có thể tích lũy một chút kinh nghiệm.
Bình Luận (0)
Comment