Thanh Quan

Chương 905

Càng là như vậy Tần Mục càng cảm thấy biểu diễn đại nhạc hội trong Châu Nghiễm là một ý tưởng thật mê người. Đến lúc đó sau khi Hong Kong trở về, bằng lực kêu gọi của Sydney, nhất định có thể hấp dẫn thanh niên Hong Kong qua đây. Nếu đem đại nhạc hội tổ chức tại Phổ Thượng…Tần Mục cảm giác trong lòng thật nôn nóng.

- Ngày 2 tháng 7, biểu diễn tại Hong Kong, ngày 8 tháng 7, biểu diễn tại Châu Nghiễm. Thời gian nhanh nhiệm vụ nặng, tôi sẽ khơi thông quan hệ cho mọi người.

Tần Mục cười híp mắt nói:

- Toàn bộ hi vọng của tôi đều đặt trên người cô, Ruth, cô làm thật tốt, tôi tin tưởng Pitt cũng thích chứng kiến sự thành công của cô.

- Ông chủ, ông thật biết áp bức người.

Ruth điềm đạm nói:

- Nhưng nói thật, Sydney nhất định phi thường cao hứng, bởi vì, nàng đã sớm yêu ngài rồi.

Tần Mục làm như không hề nghe thấy, sau khi cúp điện thoại, bắt đầu suy nghĩ nên làm sao liên lạc với phó chủ tịch thành phố Hình Bảo Bình.

Lần gặp mặt này không thể quá đột ngột, lại không thể làm bản thân Tần Mục bị bại lộ công khai, ở địa phương rắc rối phức tạp như Châu Nghiễm, điệu thấp làm việc mới là tốt nhất. Đây là công lao cùng ích lợi đi cùng, có thể lưu lại ấn tượng với mặt trên, Tần Mục đã cảm thấy thật đầy đủ.

Có lẽ còn có thể chạy chút quan hệ bên cục tài chính? Tần Mục cau chặt mày. Khắp chung quanh đều là khu khai phát, ba khu còn lại đều có tài chính khởi động, cũng làm ra thành tích, duy chỉ có địa vị Phổ Thượng phi thường xấu hổ. Tần Mục tự giác cho rằng nếu đi tới cục tài chính, dùng đạo lý tranh thủ là không khả năng, đi chút đường cong vẫn phải xem là ai nhảy ra giúp hắn ra mặt.

Đây là một vấn đề khó khăn giải quyết, có thể chắp nối, nhưng nếu đợi đến thời điểm cuối cùng mới nhảy quan hệ thật sự là không vững chắc, muốn tìm người giúp hắn nói chuyện với cục tài chính, nếu không có quan hệ thân thiết thật sự khó làm. Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Mục đã có chút ý tưởng, chỉ sợ cả Lan Hướng Trung cũng chỉ là một con cờ. Tuy rằng hiện tại hắn bị ban kỷ luật thanh tra bắt giữ, nhưng Tần Mục có thể tìm cách gặp hắn một lần. Bây giờ Lan Hướng Trung chẳng khác gì dã thú bị khốn trụ, nói không chuẩn gặp ai liền cắn ai, nếu Tần Mục đi qua chỉ dẫn một chút…

Tâm tư xoay chuyển, ý niệm như lửa cháy lan ra đồng cỏ không ngừng bốc cao. Tần Mục căn dặn Trương Thúy vài câu, liền rời khỏi cơ quan, trực tiếp đi tới đội giao thông xử lý vụ đụng người của hắn. Lúc này vụ đụng người kia lại biến thành một nước cờ mới, có thể gõ mở cửa lớn của ban kỷ luật thanh tra hay không phải xem ở lần này.

Sắc trời có chút âm âm, Tần Mục ngồi trong xe taxi thở dốc. Không khí phương nam ướt át mà khó chịu, hắn có chút không quá thích ứng, phải cởi bỏ một nút áo. Cho dù trong xe taxi mở điều hòa, nhưng Tần Mục vẫn lau mồ hôi trán, cười khổ nói:

- Thời tiết Châu Nghiễm thật sự là quá buồn bực.

Tài xế vừa lái xe vừa dùng khẩu âm phương nam nói:

- Người phương bắc đến bên này đều không có thói quen, khí trời như vậy đã tốt lắm.

Tần Mục ân một tiếng, cười nhẹ nói:

- Cũng có lý, người phương nam đến phương bắc cũng không chịu nổi thời tiết khô ráo bên kia.

Nói xong câu này, Tần Mục yên lặng, thời tiết khô nóng làm ảnh hưởng tính tình, hiện giờ hắn nên bảo trì tâm tình bình tĩnh mới tốt.

Xe rất nhanh đi tới đội công an giao thông, Tần Mục thản nhiên vào trong. Hắn lấy ra thẻ căn cước cùng thẻ công tác, thật nhanh tìm được xe của hắn, nhưng xe được dùng một lớp vải màu bạc bao bọc lại, nhìn qua được bảo hộ rất tốt.

Đội phó đội giao thông vẻ mặt tươi cười nói với Tần Mục:

- Tần bí thư, sự kiện kia kỳ thật không tính là sự cố, chúng tôi đã phân tích, hoàn toàn không cần định vụ án, đều do tiểu Hồ quá mức nghiêm túc mà thôi.

Tần Mục cười ha ha, nói:

- Có cấp dưới nhận chân mới có thể nói rõ công tác của Trang đội phó rất nghiêm chỉnh, nhân dân có được đội công an giao thông như anh chăm sóc, đây mới thật sự yên tâm.

Mặc dù chức vụ của hắn là một bí thư khu đảng ủy địa vị xấu hổ, nhưng dù sao cấp bậc vẫn không thay đổi, bằng một đội phó đội công an giao thông khu, so sánh vẫn còn kém thật xa. Đối với người trong quan trường, có thể dùng được vẫn nên tạo cơ hội gần sát một chút, không cần tạo cục diện người người đều chán ghét, cũng không ai biết được trong tương lai có thời khắc dùng đến người ta hay không.

Tần Mục tự nhiên hiểu được ý tứ của Trang đội phó, vừa phê bình tiểu Hồ vừa giải thích với mình, đối với loại quan hệ này, Tần Mục không cự tuyệt, dù sao trong quan trường phải tuân thủ quy củ quan trường. Cho nên hắn thuận thế khen ngợi Trang đội phó một câu, vô luận là quan hệ lớn hay nhỏ, không ai để ý có thêm một người bạn, nhất là hiện tại tình huống của hắn tại Châu Nghiễm mờ mịt, công an giao thông cũng không phải không thể sử dụng tới.

Trang đội phó tên Trang Nam, nghe được Tần Mục khích lệ, trong lòng có chút cao hứng. Vị bí thư khu đảng ủy trẻ tuổi này ra vẻ không hề có chút cái giá, lại có bộ dạng hòa nhã dễ gần. Hắn cười cẩn thận giúp Tần Mục tháo xuống vải bọc xe, một chiếc xe được rửa sạch sẽ mới tinh hiện ra trước mặt Tần Mục, ngay cả bánh xe cũng được tẩy rửa vô cùng sạch sẽ.

Tần Mục nở nụ cười, nhìn Trang Nam gật đầu nói:

- Trang đội trưởng, có lòng, có lòng.

Chênh lệch một chữ, Tần Mục đây là nói với Trang Nam hắn đã lưu lại ấn tượng trong lòng mình, điều này làm dáng tươi cười của Trang Nam càng thêm nhiệt tình. Ngay khi hắn định nói chuyện, Tần Mục chợt cau mày thấp giọng nói:

- Nhưng nếu tôi cứ vậy đem xe lái đi, có một số việc thật khó công đạo. Hai vị trong sự cố còn chưa được thông tri, chỉ sợ là không tốt lắm. Tôi nghĩ hay là như vậy, phiền toái anh thông báo với họ một tiếng, đến bên này xử lý cho xong công việc, sau đó tôi mời mọi người cùng ăn bữa cơm, thế nào?

Thái độ của Tần Mục thật bình thường, nhưng nghe vào trong tai Trang Nam liền biết Tần Mục muốn mượn chuyện này giao tiếp với bên ban kỷ luật thanh tra. Thân là công an giao thông của một khu trong thành phố phó tỉnh cấp, không những phải nhớ rõ biển số các loại xe đặc thù, hơn nữa thân phận của mọi người cũng phải hiểu thật rõ ràng. Sau khi sự kiện kia phát sinh, Trang Nam đã đem chức vụ của ba người Tần Mục điều tra rõ, giờ phút này nghe Tần Mục nói muốn chủ động mời khách, mời hai vị của ban kỷ luật thanh tra đi ra ăn bữa cơm, trong lòng liền vui sướng, luôn miệng nói:

- Làm sao được ah, vốn là gây thêm phiền toái cho ngài, nên do tôi mời khách, tôi mời khách.

Tần Mục khoát tay nói:

- Giải quyết việc chung, tại sao là thêm phiền toái? Nhưng tôi làm chủ xe có vài lời thật khó nói, vẫn phải phiền toái Trang đội trưởng thông tri một tiếng, được không?
Bình Luận (0)
Comment