"Tiểu Cửu, con mới rồi còn nói mình từ bé lăn lộn trong bùn lầy, sao lại có thể ngây thơ như vậy, nếu thật sự là điệu hổ ly sơn, bọn chúng sẽ trơ mắt để sư phụ con trở về sao?"
"Ặc... Vậy sư nương cảm thấy con nên làm thế nào cho phải bây giờ?"
Hứa thị trợn trắng mắt:
"Ta làm sao biết được, ta chỉ là một lão phụ nhân tay trói gà không chặt, thường ngày đọc nhiều sách nên biết nhiều thôi, loại chuyện như thế này đi hỏi các sư huynh của con đi, Tiểu Nhị, Tiểu Ngũ, Tiểu Lục không có ở đây, nhưng không phải vẫn còn Tiểu Tam, Tiểu Tứ, Tiểu Thất, Tiểu Bát sao? Năm đại nam nhân lại để một lão bà như ta nghĩ kế sách sao? Không biết ngại à?"
đã như vậy, việc này không thể chậm trễ nữa, con tới Võ quán tìm sư huynh bàn bạc đây."
Lương Cừ đang định rời đi thì lại bị Hứa Thị giữ lại.
"Con gấp cái gì, ăn bữa cơm tối rồi hẵng đi, nếu thật sự đúng như những gì ta suy đoán, bọn chúng trong chốc lát không dám động thủ đâu, sư phụ con mới vừa đi được hai ngày, bọn chúng sợ sư phụ con sẽ bất ngờ quay lại, giết ngược trở về đấy."
Quả không hổ là thê tử của Đại Võ Sư cảnh giới Thú Hổ, dù không luyện võ cũng vẫn trầm ổn như vậy, có phong độ của đại tướng.
"Vẫn là thôi đi, con có một vị bằng hữu còn đang ở bên ngoài trông thuyền chờ con nữa."
"Tìm hạ nhân tới trông, gọi bằng hữu của con tới đây cùng nhau dùng bữa."
"Không hay lắm đâu nhỉ?"
"Hửm?"
"Vâng, vâng, vâng, vậy con đi gọi hắn"
"Con mà dám trốn đi, về sau đừng vào cửa nhà này nữa"
Lương Cừ vướng vào ngạch cửa ngã một cái, vội vàng đi tới bờ sông gọi Trần Kiệt Xương tới. ...
"Cái này, cái này, khách sáo quá rồi, ta vô cùng cảm kích"
Trần Kiệt Xương mê man đi ra khỏi Dương phủ, ôm chặt hai bình thuốc nhỏ trong tay, căn bản không dám buông tay, sợ bị rơi vỡ mất.
Một bữa cơm này không chỉ được ăn rất nhiều sơn hào hải vị mà còn được nhận hai bình Bảo đan!
Trên bàn cơm, Hứa Thị nghe nói Trần Kiệt Xương và Lý Lập Ba đã giúp Lương Cừ trong quá trình chém giết Sơn quỷ, bà cũng không keo kiệt, lập tức tặng hai bình Huyết khí đan, mỗi người một bình, hiệu quả của một bình tương đương với một con cá vược huyết hồng nặng 10 cân!
Phối hợp cùng với nước thuốc của Võ quán, hai người thật sự có hi vọng trở thành Võ Giả!
Trần Kiệt Xương cảm kích nói:
"A Thủy, cảm ơn ngươi!"
"Hả, cảm ơn ta cái gì, muốn cảm ơn thì cảm ơn sư nương ta kìa, ta còn phải cảm ơn ngươi nữa đấy, không có hai đao của hai người các ngươi, ta thật sự đã gặp nguy hiểm rồi."
"Ta chỉ là muốn làm chút gì đó thôi"
"Vậy là đủ rồi."
Lương Cừ vỗ bả vai Trần Kiệt Xương.
Nam nhân với nhau, không cần phải nói nhiều, chỉ cần một hành động cũng đã đủ rồi.
Trở lại Võ quán, Lương Cừ tìm thấy Hướng Trường Tùng và Hồ Kỳ, thuật lại toàn bộ cuộc nói chuyện giữa hắn và Hứa Thị.
Hướng Trường Tùng khoanh tay trước ngực, một tay đỡ cằm nói:
"Thủy Mộc Giáo sao? Không có ấn tượng gì cả, chưa từng nghe nói qua"
"Ta thì lại đã từng nghe qua một vài lời đồn, đại khái không khác mấy so với những gì sư nương biết, nghe nói lần đó, Thai châu đan tạo thành hơn mười Võ Sư cảnh giới Bôn Mã.
Phối hợp với chiến pháp của Thủy Mộc Giáo, cứng rắn ngăn cản được sự công phạt của ba vị Võ Sư cảnh giới Lang Yên, mấu chốt nhất là nhanh chóng, chỉ cần dùng mạng người đắp vào là có thể không ngừng chế tạo ra Võ Sư."
Hướng Trường Tùng lắc đầu:
"Lời đồn chỉ sợ không phải là thật, nếu là người bình thường không có bản lĩnh võ học, không thể hội được cảnh giới, hấp tấp nhận được sức mạnh tăng vọt, sao có thể phối hợp với nhau, cùng với trận pháp là có thể chống đỡ được ba vị Võ Sư cao hơn cả một đại cảnh giới? Quá không hợp lý"
"Ừm, ta nghĩ có lẽ bản thân mười người kia vốn là Võ Giả ải Nhục hoặc đã đột phá, trong người có sẵn công lực rồi, sau khi nhận được Thai châu đan, thực lực tăng mạnh nên mới có hiệu quả như vậy, tóm lại, Thai châu đan đúng là rất mạnh, nhưng sẽ không đến mức khoa trương như vậy"
Hướng Trường Tùng gật đầu:
"Dựa theo lời của Tiểu Cửu, vấn đề duy nhất lúc này chính là tìm ra kẻ chủ mưu, ép hỏi hắn vị trí của Sơn quỷ cũng như toàn bộ kế hoạch rồi đi giải quyết, như vậy thì sự việc này sẽ được xử lý xong đúng không?'
"Nhưng vấn đề là, kẻ chủ mưu hiện giờ ở đâu, chúng ta cũng không biết được, ngoài ra, chúng ta có nên nhờ đến sự trợ giúp của hai Võ quán còn lại không?"