"Việc giữa chúng ta?". Lương Cừ không hiểu ý của hắn:
"Trước đó ta đã gặp mặt qua Trương Chí Vân đại nhân rồi sao?"
"Đương nhiên là không, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt."
"Vậy Trương đại nhân nếu không ngại thì nói rõ chút"
Ánh mắt Trương Chí Vân sáng ngời:
"Ngươi có hứng thú gia nhập Tam Pháp ti không, trở thành Vân Ưng kỵ sĩ giống như ta?"
"Vân Ưng kỵ sĩ...". Lương Cừ lâm vào trầm tư.
Vân Ưng kỵ sĩ, Cẩm Y Vệ, Tập Yêu ti, tòng quân đều là những con đường tốt nhất dành cho người tập võ.
Giống như Đại sư huynh, ở Tây quân một đường làm đến Tòng tứ phẩm, có thể coi là Quan quân trung phẩm.
Những sư huynh khác kỳ thật hoặc nhiều hoặc ít đều có chức vụ, Ngũ sư tỷ và Lục sư huynh bình thường đều không ở trấn Bình Dương.
Nhưng hắn cũng không có nhu cầu lớn gì, nếu muốn tài nguyên, xuống nước nhặt là được.
"Không sai, ta thấy ngươi là Võ Giả hai ải, nhưng khí huyết rất hùng hậu, không tầm thường chút nào, lại có thể được Dương đại nhân thu nhận làm đệ tử, việc trở thành Võ Sư Bôn Mã nằm trong tầm tay, không tới một năm, nhất định có thể từ Vân Ưng dự bị trở thành Vân Ưng kỵ sĩ!"
Trương Chí Vân bắt đầu không ngừng mời chào.
Hắn đương nhiên không phải thấy thích nên không kìm được, có một vài nhân tố ảnh hưởng nhưng không quá lớn, mà phần nhiều là vì sau khi tiến cử có thể được ban thưởng!
Người được tiến cử nếu có thể thông qua khảo hạch, phần thưởng ít nhất cũng là một môn Võ Học trung thừa!
Còn nếu như trở thành Vân Ưng kị sĩ chính thức, thậm chí còn được thưởng công lao, nếu là thiết bài sẽ trở thành đồng bài, nếu là đồng bài sẽ trở thành ngân bài, một đường lên cấp, kiểu gì về sau cũng được ban thưởng.
Dưới cái nhìn của Trương Chí Vân, Lương Cừ tuyệt đối là một mầm mống tốt, trời sinh bất phàm, có thể thông qua khảo hạch dễ như trở bàn tay.
Mình chỉ cần động mồm mép một chút là có thể lấy được một môn Võ Học trung thừa, ở đâu ra chuyện tốt như vậy.
Mấy người đồng bạn khác còn cảm thấy đến thị trấn Nghĩa Hưng tra hỏi quá phiền phức, không ngờ để cho hắn nhặt được của hời.
"Dương đại nhân là Võ Giả cảnh giới Thú Hổ, thanh danh quả thật vang xa, ngươi được hắn chỉ đạo sẽ không có sai sót gì, nhưng hắn chung quy cũng chỉ có một mình, những thứ hắn có thể chỉ dạy ngươi cũng có hạn.
Nhưng Vân Ưng kỵ sĩ chúng ta là thế lực khổng lồ, tư liệu, võ học, bí văn, bảo dược nhiều như mây khói, chỉ cần ngươi có công lao, cái gì cũng có thể đổi được"
Các hương lão ở bên cạnh nghe thấy vậy hâm mộ không thôi.
Vân Ưng kỵ sĩ, là quan đấy!
Còn không phải quan bình thường đâu, là lợi khí của quốc gia, căn bản không sợ tiểu quan của huyện thành, muốn bắt người thì cứ thế bắt người.
Nếu như con cháu của mình có tiền đồ như thế, vậy chẳng phải phải bày cỗ ba ngày liền sao, rồi đi mộ tổ nhìn xem có bốc khói xanh không.
(Người Trung Quốc tin rằng nếu phần mộ tổ bốc ra khói xanh tức là tổ tiên hiển linh đem lại phú quý cho gia đình)
Lương Cừ suy nghĩ nửa ngày, cũng không lập tức từ chối mà chỉ bảo rằng muốn thương lượng với Dương Sư.
"Được rồi."
Trương Chí Vân hơi thở dài, hắn cảm nhận được ý nguyện của Lương Cừ không cao lắm, hơn phân nửa là đang lấy lý do.
Không nên như vậy chứ, Tam Pháp ti tốt biết bao, Lương Cừ lại có lý lịch trong sạch, sao lại không muốn đi?
Không chỉ có Trương Chí Vân, ngay cả đám hương lão cũng nghĩ mãi mà không ra.
Học văn võ thành tài, không phải nên đi làm quan sao?
Đến lúc đó, người thị trấn Nghĩa Hưng chỉ cần nói là trong thị trấn cũng có người làm quan lớn, đám tiểu lại kia nào dám làm càn nữa, thu thuế đá hộc cũng phải nhẹ đi ba phần lực.
Lương Cừ cũng không phải không muốn làm quan, chỉ là hắn cảm thấy vì một thư viện mà từ bỏ một mảnh bảo địa, hình như có chút bỏ gốc lấy ngọn.
Vùng sông nước Giang Hoài rộng lớn đến thế, nếu chỉ tính bản thân một mình hắn thì có thể coi là vùng phúc địa dùng mãi, lấy mãi cũng không hết.
Nếu như có chức vị Thủy quan gì đó thì tốt rồi.
Đại Thuận cực kỳ xem trọng việc thống trị thủy vực, ban đầu, trận chiến quan trọng nhất giúp đánh thắng Đại Càn chính là trận thủy chiến Hoài Hồ, một trận chiến quyết định càn khôn, phá hủy thế lực phương nam ngoan cố.
Ngoài ra còn có Hà Bạc Sở đại danh đỉnh đỉnh, Tổng đốc Thủy Hà chính là đại quan tòng nhất phẩm chân chính.
(Hà Bạc Sở: phụ trách thu thuế, thẩm duyệt thuyền ra vào cảng... )
Một khi có Hà Yêu lên bờ, Tinh Quái lan tràn, chỉ cần ở khu vực phụ cận lưu vực sông, đều sẽ do Hà Bạc Sở phụ trách xử lý.
Làm Thủy Quan thì hai bên đều không bị chậm trễ, vừa có thể kiếm được chỗ tốt, lại vừa có thể ở gần bờ sông, đáng tiếc là không có cơ hội đó.