Lương Cừ nướng thịt bụng cá, ăn xong liền chèo thuyền về bến để bàn giao.
Kết quả là còn chưa đến dưới lâu thuyền, hắn đã nhìn thấy một thân ảnh ngồi trên con thuyền gỗ chật hẹp, trên tay cầm cần câu.
Cách quá xa, trăng đầu tháng lại quá nhỏ, trong bóng đêm chỉ là một bóng lưng mơ hồ nhưng Lương Cừ lại có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Nửa đêm rồi mà.
Hắn chèo thuyền đến gần, quả đúng như những gì hắn nghĩ.
"Từ đại nhân muộn như vậy rồi mà vẫn câu cá sao?"
Lương Cừ thấp giọng hỏi.
"Suỵt!"
Từ Nhạc Long dựng một ngón tay lên.
Lương Cừ không lên tiếng nữa, lẳng lặng quan sát động tác của Từ Nhạc Long.
Trong phạm vi cảm giác của hắn, quả thực có mấy con cá đang ở gần mồi câu, nhưng đều không cắn câu, chỉ hút một tí xong liền đi, khiến phao câu không ngừng lay động, tạo nên những gợn sóng nhẹ.
Từ Nhạc Long chuyên chú, cơ bắp toàn thân căng lên, khi phao câu chìm xuống một nửa, hắn nhấc mạnh cần lên.
Không khí bị cần câu hất lên phát ra tiếng rít chói tai, Lương Cừ đột nhiên cúi đầu, lưỡi câu làm bằng thép bay qua trước mặt hắn, móc trúng vào đầu cá trên thuyền hắn, cắt ra một khe hở hẹp và dài, đến cả xương cá bên trong cũng bị gãy ra.
Đồng tử Lương Cừ co rút.
Lưỡi câu sát thủ!
Hắn dám cược rằng, lưỡi câu này mà đánh trúng người sẽ cắt người ta thành hai nửa.
Chưa kể ban nãy còn chưa cắn câu, cắn câu rồi thì lực đạo này có thể xé toạc miệng cá, căn bản không câu lên nổi!
"Ai ya!"
Lưỡi câu trống rỗng, Từ Nhạc Long tức giận đến mức đập bụp phát lên mặt nước, lực đạo lớn đến mức xuyên qua tầng nước, dòng nước hoá thành một cây cột khổng lồ cắm xuống, đánh bật con cá lóc ra xa mười mấy mét, ngửa bụng trắng toát, chầm chậm nổi lên trên mặt nước.
"Ối! Cá này!"
Từ Nhạc Long cúi đầu, kinh ngạc trước sự xuất hiện đột ngột của nó, cầm lên lắc lắc.
"Sáu lạng! Không tệ, không tệ."
Từ Nhạc Long vui mừng ném cá vào trong sọt, quay đầu nhìn về phía Lương Cừ, có hơi kinh ngạc:
"A Thuỷ? Đến từ lúc nào đấy?"
Lương Cừ chứng kiến toàn bộ quá trình không khỏi cạn lời.
Từ Nhạc Long vỗ trán một cái, lúc này mới nghĩ ra:
"Ngươi xem ta này, chuyên chú quá, không chú ý tới, xin lỗi nhé, ngươi không biết đấy thôi, câu cá ấy mà, việc này cần phải vô cùng chú tâm..."
Tự mình lẩm bẩm một hồi, Từ Nhạc Long lên tiếng hỏi:
"Đúng rồi, muộn như vậy rồi ngươi còn đi làm gì đấy?"
"Giờ ta là Hà Bá mà, đương nhiên là đi xử lý thuỷ thú."
Lương Cừ vươn tay ra chỉ năm cái đầu to trên thuyền mình.
"Năm con, nhiều như vậy à? Đều là ngươi bắt sao? Một đêm ư?"
Từ Nhạc Long đánh giá Lương Cừ từ trên xuống dưới.
Không cảm giác sai mà, là cường độ khí tức của Võ giả ba ải.
Mặc dù Lương Cừ trời sinh Võ cốt, khí huyết cường thịnh, lại theo học Dương Đông Hùng, công pháp võ học sẽ không quá tệ nhưng vậy thì cũng chỉ tương đương cảnh giới Bôn Mã sơ kỳ thôi.
Sao có thể trong một đêm giết được tận năm con thuỷ thú.
Chưa bàn đến việc giết, chỉ tìm thôi cũng là cả một vấn đề.
Lương Cừ chắp tay:
"Từ đại nhân có điều không biết, ta từ nhỏ đã lớn lên ở trên nước, mặc dù không phải là Đan dân nhưng cũng có thể coi là một nửa, xuống nước và đánh bắt cá là sở trường của ta. '
Đan dân chính là cư dân ở trên mặt nước, ở Đại Thuận thông thường là kẻ phạm tội, cả đời không được lên bờ, không được thi cử, sinh sống hoàn toàn dựa vào nước.
So với đó, địa vị của ngư dân cao hơn chút.
Mặc dù giải thích như vậy nhưng Từ Nhạc Long vẫn có chút suy tư.
Bình thường mà nói, Võ sư cảnh giới Bôn mã sơ kỳ trong một đêm có thể giết được hai con thuỷ thú đã coi như là may mắn lắm rồi, thuỷ thú quá trơn trượt.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn chỉ có thể quy cho mệnh cách thân nước của Lương Cừ.
"Ngươi đang đi đổi quân công đúng không, cầm cái này của ta đi."
Từ Nhạc Long lấy lệnh bài từ trên eo xuống ném cho Lương Cừ .
"Đưa lệnh bài của ta cho Chủ bộ thì không cần ba vị đồng liêu khác cùng chứng kiến nữa, ngươi đưa đầu cá cho hắn là được. Được rồi, mau đi đi, ta câu cá thêm lúc nữa, nhớ xong phải trả lại ta đấy."
"Đa tạ Từ đại nhân."
Lương Cừ chắp tay, hắn chèo về phía dưới lâu thuyền, xách theo năm đầu cá lên thuyền, tìm thấy Chủ bộ trực ban trong phòng Quyển Độc.
Chủ bộ sau khi thấy đầu cá và lệnh bài, mặc dù cảm thấy hơi khó tin nhưng vẫn cầm bút lên ghi chép quân công, lấy một quyển sổ nhỏ từ ngăn kéo bên dưới ra.
"Sổ đổi tiểu công, Lương đại nhân xem xem cần thứ gì."