"Võ Sư cảnh giới bốn ải lại có thể cô đọng ra Long Hổ Kim Thân, đúng là một nhân tài, thật đáng tiếc..."
Lão hòa thượng đọc thầm kinh văn.
Ngay cả trong ngũ đại Chân thống, người có thiên tư như Lương Cừ cũng vô cùng hiếm thấy.
Ở Huyền Không Tự đại danh đỉnh đỉnh càng ít có người nào có thể ở độ tuổi này luyện thành Kim Thân.
Đáng tiếc, hắn không muốn bái sư.
Lão hoà thượng lần tràng hạt, một lúc sau, đột nhiên mỉm cười.
"Rối rắm nằm trong lòng, lòng giác ngộ thì quán rượu quán thịt cũng thành cõi tịnh, hà tất gì phải bái Phật Môn?"
"Là lão tăng chấp mê bất ngộ"
Sáng khoải!
Nguyên một ngày lao động dưới trời nóng bức, đột nhiên giội lên một gáo nước lạnh, cảm giác vô cùng sung sướng!
Lương Cừ không biết lão hòa thượng đang nghĩ gì, bằng không nhất định sẽ khen ngợi, hắn chỉ biết là, mình đã gần luyện thành Long Hổ Kim Thân.
Huyết vụ bốc lên, nhưng lại bị kim quang làm cho liên tục lùi về phía sau.
Một rồng một hổ trước đó tranh đấu lẫn nhau, nhưng đối diện với sinh tử, cuối cùng đoàn kết nhất trí, hợp lực đối kháng với kim quang, nhưng kim quang kia lại dâng lên như mặt trời mới mọc.
Đêm tối sao có thể ngăn được bước chân tiến tới của mặt trời?
Địa bàn của Ám Long Huyết Hổ tựa như băng tuyết giữa ngày hè, từng khối từng khối tan rã, lui lại, mãi cho đến khi mặt trời áp đảo huyết vụ, bay lên không trung!
Long Hổ phát ra tiếng gào thét không cam lòng, hoá thành từng sợi khói xanh, tiêu tán đi.
Mặt trời lơ lửng trên không, ở giữa đột nhiên hóa thành Kim Long Kim Hổ, chia ra hai bên, xoay quanh mặt trời.
Kim quang óng ánh, tựa như phủ thêm một lớp áo vàng kim cho Lương Cừ.
Mở hai mắt ra, khí Long Hổ lưu chuyển trong đồng tử.
Long Hổ Kim Thân, đã thành!
Trong sương phòng phía Tây, lão hòa thượng ngồi lại xuống bồ đoàn, lặng lẽ lần hạt châu.
Đám chim vì hoảng sợ bay đi mất trước đó sau khi xoay vòng vòng hồi lâu, lại một lần nữa đáp xuống.
"Thật không dễ dàng gì"
Lương Cừ thở ra một ngụm trọc khí dài, khiến trong phòng như có gió lớn khuấy động, lớp giấy dán ở cửa sổ bay phấp phới, như muốn bung ra.
Khí huyết thu liễm lại, kim quang tán loạn, tất cả dị tượng đều biến mất.
Hắn đứng dậy, da chết trên người sớm đã khô nứt, rào rào rơi xuống, lộ ra một cơ thể bóng mịn gần như không nhìn thấy lỗ chân lông.
Nắm chặt nắm đấm, dưới sức lực cực lớn, không khí tranh nhau chạy trốn từ khe hở giữa những ngón tay, phát ra tiếng nổ vang.
"Sinh mệnh lực thật cường hãn, ta của hôm nay dù có bị chặt đầu, nếu nối lại kịp thời liệu có thể còn sống hay không nhỉ?"
Nghĩ đến trải nghiệm từng bị Lưu Tiết chặt đầu, Lương Cừ rùng mình một cái, kịp thời xua đi ảo tưởng không thực tế.
Long Hổ Kim Thân sơ thành, hắn liền cảm nhận được sức mạnh phi phàm trong đó.
Trên người bất kì ai cũng đều có nhược điểm, phòng ngự ở bụng dưới không thể giống như lồng ngực, càng đừng nói tới những nơi yếu ớt như đôi mắt.
Nhưng một khi Kim Thân thành công, tựa như trên người có thêm một lớp 'màng' vô hình, có thể tán đi công kích cực lớn, khiến cơ thể từ trên xuống dưới trở thành một thể.
Như vậy mới là Kim Cương Bất Hoại chân chính.
Pháp môn thế này, sao có thể không mạnh được?
Về sau khi tu luyện càng ngày càng uyên thâm, Lương Cừ thậm chí có thể ở vùng đan điền ngưng tụ ra một người nhỏ có Kim Thân, đến lúc đó lại là cảnh tượng khác.
Một cước đủ để gây trọng thương nay nếu gặp pháp môn cấp bậc này thì cũng chỉ đến vậy mà thôi, tựa như gió thoảng lướt qua.
Về phần năng lực Tru Tà Hàng Ma còn lại kia có hiệu quả như thế nào, Lương Cừ tạm thời không rõ cũng không có đối tượng để thực nghiệm.
Chắc là cũng không yếu.
Sung sướng thật!
Thử xem chất lượng thế nào trước đã
Thần công sơ thành, sao có thể không thử nghiệm được?
Lương Cừ gọi Nheo Béo và Thận trùng, chưa đến một khắc đồng hồ sau, hồ nước bên trong viện đã có động tĩnh.
Nheo Béo đỡ Thận trùng béo mập trên đầu thò đầu ra nhìn.
Lương Cừ ôm Thận trùng lên đặt bên giường, Thận trùng ngầm hiểu, phần bụng phình lên, phun ra một luồng khói trắng như ngọc.
Khói trắng lượn lời, quỳnh lâu ngọc vũ. ...
Sa mạc mênh mông.
"Lưu Tiết, mau chịu chết đi!"