Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 380 - Chương 380: Đại Hoạch Bội Thu (2)

Chương 380: Đại hoạch bội thu (2) Chương 380: Đại hoạch bội thu (2)

Đỡ ngọn đèn đã đổ trên mặt đất lên, Lương Cừ đi vào trong viện, cúi người hành lễ với lão hòa thượng.

"Đa tạ Đại sư bảo vệ"

Hắn gây ra động tĩnh lớn như vậy, Trương đại nương nấu cơm ở cạnh bên chẳng cảm giác được nửa phần, có thể nghĩ ra là nhờ ai.

Lão hòa thượng chắp tay trước ngực.

Gió sông lướt qua mặt.

Lương Cừ đi qua cửa trăng tròn, thấy một vòng màu đỏ thẫm.

Thủy thú màu đỏ thẫm ở chính giữa hồ nước, Trai tượng ngăn chặn cửa hang dưới mạch nước ngầm, nằm phơi nắng.

Hai con Tinh quái Lan thọ và Tinh quái giống như dê trắng đều bị ép sang một bên, lơ lừng ở mép nước, trừng mắt ngửa mặt nhìn trời.

A Uy trên cổ tay mở đôi cánh ra, bay đến trên người Thủy thú màu đỏ thẫm, đang muốn hạ độc, lại bị Lương Cừ ngăn lại.

Hắn đi tới bên người Thủy thú, quét mắt từ trên xuống dưới.

Trước đó, vì để bắt được nó, một người sáu thú phải triền đấu một hồi, tạo ra vết thương không nhỏ trên người nó.

Phần đuôi, vây lưng, lồng ngực, tứ chi đều có vết thương, trải qua bốn ngày, hiện nay cũng chỉ có phần vây lưng và ngực còn lưu lại dấu vết mờ mờ, những chỗ khác gần như đã khỏi hẳn.

Không thể không nói, con người có trí tuệ của mình, Tinh quái cũng có ưu thế của nó, ấy là cơ thể và hồn phách trời sinh cường hãn.

Đây là chuyện tốt, dù sao phẩm chất cống phẩm cũng rất quan trọng.

Thủy thú màu đỏ thẫm nằm trong nước, chuyển động con ngươi, đôi mắt to như mặt người trừng to, nhìn chằm chằm Lương Cừ.

Người thường nhìn thấy không tránh khỏi hai chân run rẩy.

Lương Cừ lại chẳng để tâm, hắn ấn đầu Thủy thú màu đỏ thẫm, trong lòng khẽ động, sau lưng đột nhiên hiện lên hư ảnh một con vượn lớn.

Con ngươi Thủy thú co lại thành một đường thẳng, duy trì trọn vẹn một nhịp hô hấp rồi mới dần khuếch tán ra, sau khi hồi thần, ánh mắt của nó đột nhiên trở nên hoảng hốt, không còn dám nhìn Lương Cừ nữa.

Trai Tượng lại càng run rẩy toàn thân.

Dù toàn bộ khí thể của Lương Cừ đều nhắm vào Thủy thú màu đỏ thẫm, nó không cảm nhận được chút nào, nhưng Trai tượng lại thấy rất rõ ràng hư ảnh kia.

Lại tới, lại tới nữa, chính là cái này!

Quả nhiên là thượng cổ dị chủng!

Huyết mạch được kích phát thêm một bậc sao?

"Hiệu quả như vậy sao?"

Lương Cừ hơi kinh ngạc, kỹ năng hắn vừa mới dùng chính là Uy hiếp mới thu hoạch được.

Thủy thú màu đỏ thẫm là Đại Tinh quái mà dùng chiêu này lại có hiệu quả tốt như vậy, nếu như Tinh quái yếu hơn chút...

Hắn lại tới bên cạnh con Tinh quái trông giống như sơn dương kia.

Phản ứng của sơn dương còn lớn hơn so với Thủy thú màu đỏ thẫm, rõ ràng cơ bắp bị trúng độc, không động đậy được, nhưng ý chí còn vượt qua nhục thể, run rẩy tựa như bị bệnh sốt rét.

Cuối cùng là Lan thọ.

Lan thọ là con yếu nhất, cảnh giới còn thấp hơn so với Lương Cừ, phản ứng cũng là lớn nhất, càng nằm ngoài dự đoán của hắn.

Hắn vỗ đầu Lan thọ, nó vẫn trừng lớn mắt, không hề nhúc nhích.

"Ngất rồi sao?"

Đại khái khoảng mười nhịp hô hấp sau, mang của Lan thọ đang đóng lại một lần nữa khép mở, khôi phục hô hấp.

Năng lực Uy hiếp này vậy mà có thể dọa ngất được Tinh quái phổ thông?

Ánh mắt Lương Cừ lóe lên.

Không đúng, chưa chắc.

Trong số các loài Tinh quái, Lan thọ có lá gan tương đối nhỏ, móng vuốt sắc bén hay răng nhọn đều không có, chỉ đơn thuần có cảnh giới mà không có thực lực, đại khái chắc là Tinh quái xếp hạng cuối.

"Ong ong ong"

Con muỗi bay vo ve bên bờ, khí trời nóng bức, xung quanh nguồn nước tránh không được những thứ này.

Lương Cừ nhắm chuẩn một con trong số đó, thả khí thế ra.

"Ong ong ong"

Con muỗi không phản ứng tí nào, vẫn tự do bay lượn.

Tình huống gì thế này?

Lương Cừ lâm vào trầm tư, không phải do con muỗi không có đầu óc cho nên không cảm giác được cảm xúc sợ hãi đấy chứ?

Lại nhìn sang cá con trong hồ nước.

Soạt.

Cá con phơi bụng trắng, nổi lên trên mặt nước.

Lương Cừ cầm lên lắc lắc.

Chết rồi...

Quả nhiên là bởi vì con muỗi không có đầu óc sao?

Sinh vật không có cảm giác đau thì sẽ không có cảm xúc sợ hãi, toàn bộ đều dựa vào bản năng, ngược lại không phản ứng với uy áp của hắn.

Vẫn là phải dùng nhang muỗi...

Tuy nói muỗi không đốt được qua làn da của Võ giả, nhưng cứ vo ve trong phòng vẫn vô cùng khó chịu.

Lương Cừ đứng dậy, toàn thân nhẹ nhõm.

Cảm giác một lúc mở bốn khiếu liền thật sự quá thoải mái, cánh giới một phát cao hơn cả Hồ sư huynh và Hướng sư huynh.

"Ăn điểm tâm trước đã, ăn xong thì qua sông thử xem khống chế được bao nhiêu nước, tiện thể đi thăm Tiểu Hắc luôn"

Lương Cừ lên kế hoạch cho buổi sáng, đi về phía nhà bếp ăn điểm tâm, trong liên kết tinh thần đột nhiên bay tới một tin tức.

"Tìm thấy một bầy cá heo hoang dã?"

Bình Luận (0)
Comment