Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 407 - Chương 407: Giấu Nước (2)

Chương 407: Giấu nước (2) Chương 407: Giấu nước (2)

Lương Cừ dặn Trương đại nương làm thêm mấy phần nguyên liệu làm nước lẩu đóng gói lại.

Khoảng giờ Thân ba khắc, còn chưa đến bốn giờ, hắn xách theo năm sáu cái bình lớn, cưỡi lên Xích Sơn đi về phía Võ quán.

Thời tiết âm u, mây đen che kín, trên lớp đá xanh còn lưu lại vệt nước đọng chưa khô, trong không khí tràn ngập mùi tanh của đất.

Móng ngựa lớn bằng miệng chén đạp lên phiến đá, phiến đá nhấp nhô, giữa khe hở bắn ra một lớp bọt nước.

Trước cửa Võ quán, Hướng Trường Tùng đang giới thiệu Võ quán cho hai người mới.

Lương Cừ tới gần mới phát hiện hai người kia đều là nữ tử, dáng vẻ mười lăm mười sáu tuổi, tươi trẻ xinh đẹp, ngược lại là hiếm thấy.

Nếu như là trưởng bối trong nhà yêu cầu, tất nhiên sẽ chỉ mặt gọi tên tới Võ quán nhà nào học tập, không cần phải do dự như vậy, có lẽ là thiên kim nhà giàu cảm thấy chơi vui.

Khóe mắt Hướng Trừng Tùng liếc thấy một vòng màu đỏ, nghiêng đầu nhìn qua, phát hiện ra sư đệ đang cưỡi ngựa phi nhanh tới, hắn liền vẫy tay.

"Lương sư đệ, mấy hôm rồi không thấy đệ đến Võ quán, hôm nay sao lại rảnh rỗi tới đây thế này?"

Lương Cừ ghìm chặt giây cương, tung người nhảy xuống ngựa, vỗ lên mấy cái bình buộc bên người Xích Sơn.

"Tìm các vị sư huynh và sư phụ cùng nhau ăn bữa cơm, ta hôm nay có thứ đồ tốt"

"Rượu?"

Hướng Trường Tùng đánh giá mấy cái bình kia, suy đoán bên trong chứa rượu.

Lương Cừ lắc đầu phủ nhận:

"Không phải rượu, Hướng sư huynh thử là biết, đảm bảo huynh sẽ thích"

Hắn không tin có người không thích ăn lẩu.

Hướng Trường Tùng gật đầu:

"Vậy cũng được, dù sao tối nay ta cũng không bận gì"

"Vậy Hướng sư huynh thay ta báo với Hồ sư huynh một câu, ta đỡ mất công đi vào"

"Được"

Nữ tử bên cạnh nghe hai người nói chuyện hiếu kì quay đầu qua:

"Hướng đại ca vẫn chưa giới thiệu, vị này là..."

"Ồ, ta quên mất, đây là sư đệ ta, Lương Cừ". Hướng Trường Tùng tiến lên trước, ấn bả vai Lương Cừ:

"Đừng nhìn sư đệ ta tuổi còn nhỏ, nhưng thực lực cao hơn so với ta đấy! Giỏi dùng thương, tiễn pháp cũng tốt! Quan trọng nhất là đẹp trai!"

"Hai vị sau này hẳn là sư muội rồi"

Lương Cừ cúi chào.

Nữ tử còn lại hai mắt tỏa sáng, trên khuôn mặt lộ vẻ mong đợi:

"Lương sư huynh cũng tới Võ quán dạy học sao?"

"Ta? Ta bình thường không...". Lương Cừ đang định lắc đầu, đột nhiên cảm giác chân mình bị người ta đạp cho một cái, lời nói thay đổi:

"Mặc dù bởi vì nhậm chức ở Hà Bạc Sở, khá là bận rộn, không có nhiều thời gian rảnh, nhưng ta vẫn thường xuyên tranh thủ thời gian tới đây xem xem"

Hai vị sư muội tạm thời còn chưa biết tên liền bằng mắt thường cũng thấy vui vẻ hơn nhiều, ngay lập tức trả tiền luôn.

Hướng Trường Tùng ghi chép thông tin của hai người, quê quán, tên, tuổi, rồi dẫn hai người vào Võ quán nhận lệnh bài thân phận.

Lương Cừ luôn cảm thấy như thế này không tốt lắm.

Chờ thêm một lúc nữa, Hướng Trường Tùng đi ra khỏi Võ quán.

"May mà ở lại, lại kiếm thêm được 160 lượng"

"Một người 80 lượng? Từ khi nào có cái giá này vậy?"

"Sư phụ mới thêm vào đầu tháng 6, cứ cách mười ngày sẽ có thêm một viên Huyết Khí Đan và nước thuốc, đệ không biết đâu, giờ ở huyện Bình Dương này, người có tiền nhiều lắm, ai cũng giàu đến chảy mỡ, giá thấp không muốn còn muốn giá cao, ta quả thật không hiểu nổi"

Hướng Trường Tùng có đôi khi khá buồn bực, có phải người có tiền nhưng không có chỗ tiêu không.

Dứt lời, hắn dò xét trên dưới Lương Cừ, tấm tắc lấy làm lạ:

"Không ngờ sư đệ còn có bản lĩnh này đấy"

"Bản lĩnh gì?"

"Trước đó, hai người bọn họ ở chỗ này hàn huyên với ta hồi lâu cũng vẫn không quyết tâm, sư đệ vừa tới, các nàng liền lập tức đồng ý, đệ nói thử xem là bản lĩnh gì?

Hay là sư đệ đến trực ban thay ta đi, tình hình kinh doanh của Võ quán chúng ta nhất định sẽ tăng gấp bội! Có thêm nhiều nữ Học đồ hơn!"

"Hướng sư huynh có nhận được thiệp mời hội đấu giá của thương hội Thiên Bạc không?"

Lương Cừ lựa chọn thay đổi chủ đề, Hướng Trường Tùng quả nhiên bị dời đi lực chú ý.

"Có nhận được, Lương sư đệ cũng nhận được chứ"

"Có"

"Vậy hẳn là mọi người đều có, vừa vặn ngồi cùng nhau luôn, chậm đã, sư đệ vẫn chưa trả lời ta đâu"

"Vấn đề gì, sao ta không biết? Không có việc gì thì ta đi trước đây, phải sớm đi chuẩn bị nữa"

Lương Cừ giả bộ không biết, nhanh chóng thoát thân đi tìm mấy vị sư huynh khác.

Có lẽ là do thông báo tương đối vội vàng, Nhị sư huynh và Lục sư huynh đều không rảnh, những người khác đều bảo có thể đến.

Không sao cả.

Vốn chính là một buổi tụ tập nhỏ, không chính thức như vậy, lần sau lại tụ tập là được.

Bình Luận (0)
Comment