Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 409 - Chương 409: Cầu Vồng Bích Ngọc (2)

Chương 409: Cầu vồng bích ngọc (2) Chương 409: Cầu vồng bích ngọc (2)

"Ôi, sư mẫu! Đừng nói ở hậu viện, từ cửa vào con đã ngửi thấy mùi rồi!"

Hướng Trường Tùng cùng Hồ Kỳ đi xuyên qua hành lang, bước nhanh vào sảnh đường.

Hướng Trường Tùng chống hai tay lên bàn, cúi người hít sâu một hơi, trong bụng sôi lên phát ra âm thanh rột rột.

"Ta còn nói khi trước sư đệ cứ thần thần bí bí làm gì đó, hóa ra là nồi nhúng, chỉ là gia vị này sao lại có thể thơm như vậy nhỉ?

Sư đệ, chúng ta góp vốn mở tửu lâu đi, đệ chỉ cần đưa ra phương pháp phối chế, chọn địa điểm, tuyển người gì đó đệ không cần quản, sư huynh chia đôi với đệ!"

"Sư đệ, để ta cho, ta với đệ chia 4:6, ta bốn đệ sáu"

Từ Tử Soái cũng đi từ bên ngoài vào, quấy nhiễu mối làm ăn tốt của Hướng Trường Tùng.

"Từ sư huynh sao lại cạnh tranh với sư đệ như vậy? Chắng phúc hậu gì cả"

"Cái gì phúc hậu với không phúc hậu thế?"

Thanh âm của Lục Cương từ ngoài cửa truyền vào, bên người là một bóng dáng xinh đẹp.

"Lục sư huynh, Trác sư tỷ? Nhanh nhanh nhanh, sư đệ, mọi người đều đến đông đủ rồi, đồ ăn đâu, mang đồ ăn lên đi! Hôm nay dạy dỗ Học Đồ cả một buổi chiều, nước cũng uống hết ba bình, da bụng sắp dán vào da lưng rồi"

"Luôn đây, đệ bảo nhà bếp làm rồi"

Lương Cừ chạy đến nhà bếp, chẳng mấy chốc đã dẫn theo mấy sai vặt chạy tới, bày từng đĩa thịt cuốn đã được cắt gọn lên bàn, còn có từng bát nước chấm đã được chia sẵn.

Một người khác một tay cầm xẻng sắt, một tay dùng kìm sắt kẹp than đã được nung đỏ cho vào trong nồi đồng.

Lương Cừ chỉ mang theo nồi và gia vị, những thứ khác đều dùng của nhà sư phụ.

Hầm băng nhà sư phụ rất lớn, trong đó thứ gì cũng có, thịt dê đã bị đông cứng, trực tiếp cắt ra chính là thịt cuốn thượng hạng.

Bình thường ăn thịt nhúng cũng dùng nước chấm, mọi người tự chọn nước chấm mà mình thích.

Cũng không phải lần đầu cùng nhau dùng bữa, tháng nào cũng phải bốn năm lần, vô cùng quen thuộc, tự nhiên như ở nhà mình.

Lương Cừ thích nhất là phối một thìa đậu phộng, một thià rau thơm, một thìa hành lá, một thìa tỏi băm, một thìa nước tương, cuối cùng rưới thêm dầu mè, còn chưa chấm mà mùi thơm đã xộc vào mũi.

"Nước sôi nước sôi rồi, để ta nếm thử trước"

Dầu nóng đỏ sôi sùng sục trong nồi đồng, bốc ra hơi trắng cuồn cuộn.

Hướng Trường Tùng gắp một miếng thịt dê cuốn, chấm vào nước chấm trong bát, còn chưa nguội đã cho luôn vào mồm, nóng đến mức khiến hắn liên tục hà hơi.

"A, a, ngon quá!"

"Lần đầu tiên ăn nồi thịt nhúng ngon như vậy, rất độc đáo, chẳng trách vừa vào cửa đã nghe thấy âm thanh nhốn nháo của Tứ sư đệ và Bát sư đệ, quả thật có thể mở tửu lâu ở trên huyện Bình Dương này đấy, việc kinh doanh nhất định không tồi, đến lúc ấy sư đệ muốn nồi đồng thế nào ta lo hết cho"

"Tam sư huynh cứ nói đùa, ta làm gì có thời gian quản lý tửu lâu, mọi người nếm thử món này đi"

Lương Cừ tiếp nhận từ tay hạ nhân một đĩa đồ sẫm màu, bưng lên trên mặt bàn, trong đĩa là những tấm mỏng to bằng bàn tay, phía trên phủ kín chấm đen, chính là linh hồn của nồi lẩu – Sách bò!

Hắn đặc biệt để hạ nhân Dương phủ mua về chế biến, ngâm ở trong nước đá, đen nhánh bóng loáng, phẩm chất vô cùng tốt.

Từ Tử Soái kẹp một miếng lên, quan sát đi quan sát lại, mãi mới nghĩ ra đây là thứ gì.

"Sách bò à? Thứ này cũng có thể ăn được sao?"

Lương Cừ duỗi ra hai ngón tay:

"Từ sư huynh nếm thử đi, nhúng trong hai nhịp hô hấp là được, đừng nhúng quá lâu"

Từ Tử Soái nửa tin nửa ngờ nhúng lấy một miếng rồi cho vào miệng, mọi người đều hướng ánh mắt tập trung lên người hắn, thấy lông mày hắn càng ngày càng nhăn chặt.

Lương Cừ cười hỏi:

"Thế nào?"

"Chưa rõ được, để ta nếm thử lại một miếng"

Lại nhúng một miếng nữa, tiếng nhai rồn rột giòn vang qua đi, Từ Tử Soái nuốt xuống bụng.

"Lần này thì thế nào?"

"Không ngon, mọi người đừng thử, để mình ta chịu khổ thay cho"

Mọi người lúc này mới hiểu, Hướng Trường Tùng một tay đoạt lại đĩa sách bò.

"Không ngon mà còn gắp!? Bỏ tay ra đi!"

"Từ sư huynh như vậy không tốt đâu."

Dương Đông Hùng cũng nếm thử một miếng rồi gật đầu.

"Vị rất ngon, lần đầu ta ăn được món giòn ngon như vậy đấy"

"Mọi người ăn thoải mái đi, ta bảo Hồ thúc làm rất nhiều, phía sau còn nhiều đĩa lắm"

Hồ Kỳ cay đến toát mồ hôi, đột nhiên cảm nhận được một luồng hơi lạnh thổi đến trên cổ, hắn nhìn khắp bốn phía:

"Sư phụ, sao trong phòng lại mát thế? Ngài để khay đá à?"

"Không phải khay đá". Dương Đông Hùng chỉ về phía băng đài đang bốc hơi nước ở trong góc:

"Mấy hôm trước, Nhạc Long tặng ta hai cái gọi là băng đài, ngày nóng bức có thể toát ra khí lạnh, buổi tối đi ngủ thoải mái hơn nhiều"

Bình Luận (0)
Comment