Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 436 - Chương 436: Ba Ngày Treo Cao (1)

Chương 436: Ba ngày treo cao (1) Chương 436: Ba ngày treo cao (1)

Bầu trời xám xịt, mưa bụi tung bay.

Con thuyền rung lắc chập trùng theo sóng nước, Lương Cừ đứng ở đầu thuyền, tóc mai tung bay theo gió sông.

Phóng tầm mắt ra xa, lít nha lít nhít cá lớn nhảy vọt trên mặt nước, thỉnh thoảng xen lẫn vài con cá sấu.

Nương theo sự xua đuổi của đám Thủy thú cùng bầy Cá heo, toàn bộ bầy cá không ngừng mở rộng quy mô, mắt thường cũng có thể nhìn thấy đang kéo dài về nơi xa.

Cá con, cá lớn, cá sấu, bất kể là loài ăn thịt hay ăn cỏ, giờ phút này, toàn bộ đều tụ lại chung một chỗ, khuấy lên bọt nước vô biên.

Nếu như trên đời này thật sự có Thủy Thần, hẳn là có dáng vẻ như thế này?

Lương Cừ tinh thần hăng hái.

Chỉ tiếc rằng, dã thú chung quy vẫn là dã thú, trí não cũng có giới hạn.

Hơn vạn con cá lớn trước mặt hoàn toàn không thể hiểu được những mệnh lệnh phức tạp đòi hỏi phải phát huy tính chủ động.

Tìm đồ, dò xét, đưa tin, toàn bộ đều không làm được.

Hơn nữa, một khi rời khỏi phạm vị tầm mắt sẽ dễ sinh ra 'nổi loạn', nếu buông tay, về căn bản sẽ không tìm về được.

Ngược lại thích hợp dùng làm pháo hôi.

Mà ngoại trừ năng lực điều khiển Thủy thú phổ thông này ra, Lương Cừ còn không ngừng ở trong nước thử nghiệm, phát hiện ra năng lực thứ hai của mắt vàng – Nhìn ban đêm.

Hôm nay, bầu trời đầy mây, ánh sáng không tốt lắm, đáy nước ở độ sâu trăm mét trở xuống đều là một mảnh đen kịt.

Nhưng tầm mắt hắn không thấy bất kỳ chướng ngại gì, vẫn có thể nhìn thấy mọi thứ ở dưới nước, không khác gì lúc ban ngày.

Phạm vi cảm giác của Lương Cừ ở dưới nước có bán kính khoảng 130 mét, nếu ở trên bờ thì không quá hữu ích nhưng khi ở dưới nước lại có tác dụng không nhỏ.

Bầy cá cuồn cuộn vây quanh con thuyền, làm dâng lên những mảng bọt nước trắng xóa.

Nhìn bầy Thủy thú kết thành đoàn đội, chập chùng lên xuống cùng nhau, Lương Cừ phất tay, để đám Nheo Béo dừng việc xua đuổi lại.

Số lượng thu phục đạt đến con số ba vạn, nhưng hắn vẫn không cảm nhận được chút gánh nặng nào đối với cơ thể, thể lực và tinh thần đều tốt, đủ để chứng minh mắt vàng thật sự không có bất kỳ tiêu hao gì, tiếp tục thử nghiệm cũng sẽ chỉ uống phí thời gian, không cần thiết.

Chỉ tiếc rằng, một con cá dù có bán được 3-4 đồng thì chỗ cá với số lượng khổng lồ hơn ba vạn con này nếu bán đi, cũng chỉ được gần 100 lượng bạc trắng.

Một canh giờ thu hoạch một trăm lượng bạc, gần như ngang với giá trị sản lượng của tất cả ngư dân ở trấn Nghĩa Hưng trong hai ngày!

Nhưng lại không thể bán được.

Lương Cừ đang muốn giải tán bầy cá đi, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.

Bên trong mấy vạn con cá kia, có hai con cá lớn khác biệt hoàn toàn với những con cá khác, bơi lượn bốn phía, vô cùng bắt mắt.

Một con cá hồi kim hồng và một con cá vược huyết hồng, chẳng biết từ khi nào đã bị mấy con Thủy thú xua đuổi chạy tới bên trong bầy cá.

"Đục nước béo cò... Thật giả lẫn lộn?"

Lương Cừ trong lúc nhất thời không nghĩ ra được từ nào thích hợp để hình dung, hư ảnh vượn trắng chớp động sau lưng, áp lực mênh mông ép tới, Bảo Ngư đang bị bầy cá chen tới chen lui, như con ruồi không đầu chạy khắp nơi liền cứng đờ toàn thân.

Dòng nước xúc tu xuất hiện từ một bên, xuyên qua lớp mang của Bảo Ngư, kéo chúng tới trên thuyền.

Lương Cừ ném Thanh Lang ra, dòng nước thuận theo đó quấn lấy chuôi đao, có chút vụng về mà mổ ngực mổ bụng hai con cá.

Mấy ngày gần đây, hắn vẫn luôn luyện tập thao túng dòng nước bên trong lỗ xoáy, hiện đã có thể hoàn thành một ít hành động tương đối phức tạp, ví dụ như điều khiển dòng nước cầm đao mổ cá.

Mắt vàng thu liễm lại, bầy cá nhanh chóng biến mất.

Đút nội tạng và xương cốt cho mấy thú, Lương Cừ xử lý tốt chỗ thịt cá rồi nhét vào trong sọt.

Tối nay sẽ nấu một nồi cháo cá, ăn thanh đạm một chút.

Lúc nào cũng ăn thịt ăn cá, phát ngán rồi. ...

Cỏ lau xanh tươi mượt mà mọc thành bụi, thuyền đánh cá qua lại trên sông, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.

Trên con đường lát đá xanh, người đến người đi tấp nập, Lương Cừ trở lại trấn Nghĩa Hưng, đi đến một đoạn nào đó liền phát hiện ra đám đông dày đặc hơn, lúc đầu còn tưởng là cửa hàng nhà nào mở cửa khai trương, nhưng sau đó lại nghe thấy tiếng chiêng vang lên.

Đi vào mới phát hiện ra đám người đang vây quanh hai Tiểu Lại, một người đang gõ chiêng, một người đang dán cáo thị, mỗi khi tiếng chiêng vang lên lại hô to một lượt.

"Từ ngày 6 tháng 7, cấm đi lại vào buổi đêm, từ giờ Dậu bảy khắc đến giờ Dần bảy khắc, áp dụng trong vòng một tháng! Mong rằng mọi người nghe được sẽ về nói lại cho người thân bạn bè. Tuyệt đối không được đi lại ở bên ngoài vào thời điểm đó, nếu không bị bắt tống vào ngục giam thì đừng trách người khác!"

"Từ ngày 6 tháng 7, cấm đi lại vào buổi đêm..."

Những người đi đường thấy vậy cũng không kinh ngạc.

Từ cuối tháng sáu đến đầu tháng bảy hàng năm đều sẽ có một đoạn thời gian cấm đi lại vào buổi đêm, không ai cảm thấy có gì không đúng.

Bình Luận (0)
Comment