Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 439 - Chương 439: Xưởng Đóng Thuyền Hải Ly

Chương 439: Xưởng đóng thuyền Hải ly Chương 439: Xưởng đóng thuyền Hải ly

Cỏ xanh mượt mà mọc thành bụi trong những khe đá quanh hồ nước, thân lá uốn lượn, hạt mưa rơi xuống nặng trĩu đầu lá nhọn, rồi nghiêng nghiêng rơi xuống nước.

Mưa phùn tung bay không ngừng, rơi vào trong hồ nước, bắn lên trên ván gỗ tạo thành những điểm màu nâu nhỏ, rồi lại nhạt dần dưới gió sông.

Căn nhà gỗ nhỏ chưa lợp mái lấy đá bao quanh hồ làm móng, từ trên mặt nước kéo dài xuống dưới nước, hai con Hải ly nhỏ ngậm cây gỗ trong miệng ra ra vào vào, không ngừng góp nhặt từng phần cho căn nhà gỗ nhỏ của chúng.

Khó mà tưởng tưởng nổi, một căn nhà gỗ nhỏ với diện tích hơn mười mét vuông, dưới sự chung sức cố gắng của bốn con Hải ly Tinh quái, chỉ mất không đến mười ngày đã xây dựng hoàn thành hơn nửa.

Có vẻ chỉ 2-3 ngày nữa là sẽ lợp mái hoàn công, Hải ly lớn – kỹ sư thiết kế cho toàn bộ công trình này bị Lương Cừ gọi tới.

Hải ly lớn lê theo cái đuôi ngồi dưới đất, nó lè lưỡi ra liếm móng vuốt, dùng nước bọt chải vuốt phẳng mấy sợi lông tóc bị dựng ngược ở trên đầu.

Sau khi chỉnh sửa cho gọn gàng xong, Hải ly lớn mới cất bước đi ra khỏi nhà gỗ, tới bên hồ nước, gặp mặt chủ thuê nhà.

Lương Cừ nhìn về phía lão Trai Tượng đang nằm ở mép hồ nước, ra hiệu cho nó tiến lên trước giao lưu thay hắn.

Thân là Yêu thú, lão Trai Tượng nhìn thì có vẻ như chẳng có gì cả, ngoại trừ phòng ngự cao và tuổi thọ dài ra thì không còn bất kỳ ưu điểm gì khác.

Nhưng tinh thần lực của nó quả thật cường hãn, có thể dựa vào ý niệm tiến hành giao tiếp ở cấp độ thấp với Tinh quái có trí tuệ, đúng lúc để nó làm trạm liên hệ trung chuyển với Hải ly.

Hơn nữa, Lương Cừ vô cùng hoài nghi, một nhà Hải ly này là do lão Trai Tượng dẫn tới.

Hôm ấy, một đám Thủy thú Nheo Béo tới hồ nước, một nhà Hải ly biểu hiện vô cùng hoảng sợ, phản ứng đầu tiên chính là nhìn về phía lão Trai Tượng.

Điều này rất vi diệu.

Hải ly theo bản năng coi lão Trai Tượng như đối tượng để xin sự giúp đỡ.

Có lẽ là lão Trai Tượng mỗi ngày qua lại ở vùng sông nước, ngẫu nhiện gặp phải một nhà Hải ly đang muốn tìm nơi tránh ngày Bính Hỏa nên liền nhắc tới chỗ của mình, sự việc cứ thuận theo như vậy mà phát sinh.

Thậm chí, có khả năng, hai bên đã quen biết nhau từ rất sớm trước đó.

Sống qua ngàn năm, hơn nửa thời gian ở dưới sông, quen biết một vài Tinh quái an toàn vô hại cũng không phải là không được.

Bằng không, Lương Cừ không quá tin tưởng Hải ly sẽ tùy tiện tìm một hoa viên để sắp xếp cho cả nhà mình trong khi còn chưa hiểu rõ tính cách cũng như thói quen của chủ nhân ngôi nhà.

Hắn để lão Trai Tượng phụ trách liên hệ, cũng là cân nhắc đến cả hai bên đều là Thủy thú, độ tín nhiệm sẽ cao hơn.

Khi lão Trai Tương không ngừng phun bọt khí, Hải ly lớn cũng không ngừng gật đầu.

Xưởng đóng thuyền Hải ly dường như có hi vọng treo biển hành nghề rồi.

Nếu như có thể treo biển hành nghề, để một nhà Hải ly ở lại đây cũng không thành vấn đề.

Tuy nhiên, muốn để người khác làm việc, không thể thiếu một thứ - Thù lao.

Giúp người khác chế tạo đồ vật, không thể làm không công được.

Lão Trai Tượng thuật lại yêu cầu của Hải ly.

Lương Cừ hỏi ngược lại:

"Các ngươi muốn gì?"

Con người thích bạc, không phải bởi vì bạc có thể làm cơm ăn, mà là bạc có thể đổi lấy cơm ăn.

Cho Lưu Toàn Phúc ngân phiếu không vấn đề gì, nhưng cho Hải ly thì chúng chưa chắc sẽ thích.

Chúng không thể cầm ngân phiếu chạy đến tiền trang để đổi bạc, rồi lại mang theo bạc chạy ra chợ đổi thành thứ mình thích được.

Như vậy quá làm khó một con Hải ly rồi.

Hải ly lớn đứng thẳng người dậy, hai cái móng vuốt của nó vung vẩy trên dưới, nâng thứ gì đó ở trong hư không, rồi đặt ở dưới miệng mình gặm.

Sau đó, nó chuyển đến bên chân Lương Cừ, dùng móng vuốt ôm lấy bàn tay của hắn, hỗ trợ khum thành quả đấm, giơ lên trước mặt Lương Cừ, năm ngón tay mở ra.

Nó quay đầu quan sát phía sau, suy nghĩ một lúc, lại gập về một ngón, bốn ngón còn lại vẫn duỗi thẳng.

Lương Cừ nhìn nắm đấm của mình, lại nghe lão Trai Tượng ở bên cạnh giải thích mới bừng tỉnh hiểu ra.

"Mỗi một tháng muốn bốn khối khoáng thạch kim loại to bằng nắm đấm của ta sao?"

Hải ly lớn gật mạnh đầu.

Một nhà tổng cộng bốn miệng ăn, một tháng một con Hải ly chỉ cần một khối thôi sao?

"Vàng bạc không được sao?"

Hải ly lớn lắc đầu, thịt trên gương mặt đều run lên.

Nó nhặt một hòn đá từ dưới đất lên, đưa đến bên miệng, gặm thành bụi phấn, bay lả tả trên mặt đất, rồi lập tức há miệng ra, lộ ra hai cái răng cửa lớn màu cam sáng của mình.

"Vàng bạc quá mềm, không đủ để gặm sao?"

Lương Cừ suy tư.

Bảo vật quan trọng nhất của nhất tộc Hải ly chính là hàm răng của chúng.

Răng Hải ly lớn sở dĩ có màu vàng cam, không phải vì nó không đánh răng, không giữ vệ sinh, mà là thành phần trong răng của Hải ly có sự khác biệt rất lớn so với những động vật bình thường khác, bên trong chứa lượng lớn nguyên tố kim loại!

Nguyên tố không phải tự nhiên xuất hiện, nó cần phải được bổ sụng, gặm ăn khoáng thạch kim loại là phương pháp chủ yếu nhất.

Ngoài ra, răng của Hải ly cả đời không ngừng dài ra, nếu không mài mòn sẽ trở nên quá dài, cứ thế đâm chọt vào đầu.

Hải ly bình thường chỉ cần gặm cây cối là được, nhưng Hải ly Tinh quái không như vậy, nhất định phải là thứ đồ cứng.

Gặm khoáng thạch cũng coi như mài răng, một mũi tên trúng hai đích.

Vàng bạc mặc dù cũng là kim loại, nhưng tính chất lại quá mềm, thậm chí còn không dùng tốt bằng hòn đá bình thường.

Lương Cừ đồng ý ngay.

Khoáng thạch kim loại mà thôi, dưới sông có rất nhiều, dù trong thời gian ngắn không tìm thấy trong nước, bên phía Lục Cương sư huynh khẳng định cũng có không ít hàng tồn.

Thợ rèn cấp bậc Võ sư Lang Yên, bên người không bao giờ thiếu các loại khoáng thạch.

Chỉ là, khoáng thạch kim loại không rẻ, hiệu suất của Hải ly cao thì cao, nhưng chi phí để chế tạo cũng tăng lên gấp bội...

Tuy nhiên không sao cả.

Hiệu suất mới là thứ chính yếu.

Hôm nào qua chỗ Lưu Toàn Phúc lấy hai tấm bản vẽ, hai bên cùng khởi công!

Vốn phải hai tháng rưỡi mới xong một chiếc thuyền, nay một phát thành một tháng một chiếc!

Vừa có thể khiến Cóc ca không quá ngán lại có thể tối đa hóa lợi ích.

Nhận được sự đồng ý của Lương Cừ, Hải ly vẫy đuôi, bốn chân nằm rạp trên mặt đất, chạy về căn nhà gỗ, báo tin tức tốt cho vợ con.

Từ nay về sau, bọn chúng không chỉ mỗi tháng được cung cấp khoáng thạch mà còn có một nơi trú ngụ an toàn!

Đối với Hải ly mà nói, kiến tạo vật phẩm vốn là một phần của cuộc sống, điểm khác biệt duy nhất ở chỗ, cần thay đổi hình dạng mà thôi.

Bốn con Hải ly cọ xát vào nhau, truyền cho nhau niềm vui sướng, Hải lý lớn lại chạy trở về, chỉ hướng nhà gỗ nhỏ, lại nhấc chân đập mạnh xuống mặt đất, móng vuốt duỗi ra, làm ra động tác đào đất.

"Muốn đào hang ở cạnh hồ nước sao?"

Lúc đầu, Hải ly chỉ định ở lại nửa tháng, vượt qua ngày Bính Hỏa liền rời đi, giờ muốn định cư lâu dài, cho nên theo bản năng muốn đào cái hang bên cạnh hồ nước, liên thông trong ngoài phòng.

Lương Cừ nhìn một vòng xung quanh rồi đồng ý, chỉ bảo Hải ly không được đào ra bên ngoài tường rào.

Ban đầu xây hồ nước, mục đích là để lão Trai Tượng và đám Nheo Béo có một nơi để ra vào.

Vì thể, toàn bộ hồ nước được xây vô cùng lớn, chỉ riêng bán kính đã lên đến năm trượng, tương đương với mười lăm mét, đường kính lên tới ba mươi mét, hình dạng đại khái là hình bầu dục, chiếm diện tích hơn một mẫu đất.

Bên ngoài hồ nước, có một vòng đất được trải đá cuội lên, trồng trên đó mấy bụi cây, sau đó là lớp tường vây cao hai mét, cộng lại gần như chiếm diện tích ngang với một Tam tiến viện.

Chi phí ngược lại không lớn, thân phận của Lương Cừ lúc ấy đã là quan viên, khu vực xung quanh cũng không có nhà dân, phần đất mở rộng ra ngoài kia gần như là nửa bán nửa tặng cho hắn.

Quân chủ lực trong hồ nước là mấy Thủy thú, chỉ xây tường vây và trải đất, thuê thợ thủ công đã tốn không ít tiền.

Đúng là một cuộc sống thần tiên.

Hoa viên lớn có hồ nước, có Tam tiến viện, ăn cơm giặt giũ đều có người phụ trách, chẳng khác gì cuộc sống của địa chủ.

Năm đó, lần đầu tới nhà sư phụ, cảnh tượng hắn nhìn thấy cũng không khác mấy so với bây giờ, chỉ là quy mô khoa trương hơn.

Tứ tiến viện, có đình viện lớn ở giữa hồ, có chuồng ngựa, chuồng chó, hầm băng, Diễn võ trường nhỏ, tôi tớ đi qua đi lại tấp nập.

Ghen tị gần chết.

Ngẫm nghĩ cho kĩ, mình hiện tại quả đúng là phiên bản của sư phụ.

Năm đó, ở trấn Bình Dương có Dương Đông Hùng, nay ở trấn Nghĩa Hưng cũng có Lương A Thủy hắn.

Người khác nhìn mình, sẽ có cảm giác như thế nào đây?

Bình Luận (0)
Comment