Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 454 - Chương 454: Nam Nhi Sinh Ra Trên Đời Này, Lớn Lên Phải Lập Công Danh (1)

Chương 454: Nam nhi sinh ra trên đời này, lớn lên phải lập công danh (1) Chương 454: Nam nhi sinh ra trên đời này, lớn lên phải lập công danh (1)

Võ Thánh Huyền Binh?

Lương Cừ gặm nhấm từ mới này, không rõ ràng lắm sức nặng bên trong nó.

Đây là điểm mù của tri thức.

Hắn tự nhận bản thân cũng không phải người bất tài vô học.

Lúc còn ở thư viện từng đọc qua không ít sách, nhưng nội dung trong đa số thư tịch chỉ ghi chép đến cảnh giới Đại Võ Sư trở xuống.

Nội dung liên quan đến cảnh giới cao hơn nữa dường như bị triều đình cố ý quản lý, không được tùy ý lưu thông trên thị trường.

Lương Cừ đương nhiên có thể đến hỏi Dương Đông Hùng, bên chỗ ông tất có, chỉ là lúc trước hắn cũng không có nhu cầu đó.

Rất nhiều tin tức vụn vặt không hoàn chỉnh, thật ra có biết cũng không có ý nghĩa gì, ngược lại còn dễ dàng nảy sinh sự mất cân bằng ở trong lòng, sinh ra suy nghĩ viển vông.

Hơn nữa, Dương Đông Hùng không chủ động để hắn đi tiếp xúc, như vậy chứng minh có biết hay không cũng không có gì khác biệt.

"Đến đây, đến đây, quản nhiều như vậy làm gì, Nhạc Long ca nói tiến thì chúng ta tiến, hắn nói lùi thì chúng ta lùi, hắn là một mạng, chúng ta cũng là một mạng, chuyện không nắm chắc mọi người sẽ không đi làm đâu, tiếp tục tiếp tục nào"

Bạch Dần Tân ném bài trong tay ra, tựa lưng vào ghế, vuốt sống mũi nói:

"Không đánh nữa, không đánh nữa, bà nó, thua nguyên một đêm, chẳng thú vị gì cả"

"Không đánh nữa thì thôi, A Thủy vào đánh nào"

"Ta không đánh đâu, không biết đánh"

Lương Cừ liên tục khoát tay.

Hắn không chỉ không biết đánh mà hắn còn không có nhiều vốn liếng như vậy để đánh.

"Không có gì đâu, đơn giản lắm, học qua là biết liền, như vậy đi, thua tính cho ta, thắng tính cho ngươi, thoải mái mà đánh"

"Thôi được, Kha đại ca đã thịnh tình mời, tiểu đệ sẽ vào góp cho đủ người"

Kha Văn Bân thịnh tình mời, Lương Cừ không thể làm gì khác là nhặt bài lên.

Đánh mấy ván, đã gần đến giờ Tý, mọi người trong phòng mới ai giải tán về chỗ người nấy, chuẩn bị trở về ngủ.

Lương Cừ không thắng cũng không thua.

"Giờ Mão Ba khắc ngày mai chính là giờ hoàng đạo, phải dâng hương cúng tế, đến lúc ấy, ngươi đi theo sau ta và Kha Văn Bân là được, không cần làm gì cả, nhớ đừng ngủ quá giờ"

Trước khi tách nhau ra ở hành lang, Hạng Phương Tố một lần nữa dặn dò Lương Cừ, bảo hắn sáng ngày mai đừng ngủ say quá mà quên mất chuyện cần làm.

Lương Cừ hiểu rõ nặng nhẹ, bảo rằng mình sẽ không quên.

Mặt biển đen thẫm chập chùng lên xuống, tựa như con Thủy thú cực đại muốn vọt ra khỏi mặt nước, sóng lớn cao vài thước đập lên trên thân thuyền, bọt nước văng tung tóe.

Nhóm quân sĩ lấy ra một cây sào dài, lấp đầy thứ gì đó vào phần đầu, ánh hồng lóe lên, hỏa diễm bùng cháy kịch liệt, trên đầu thuyền sáng lên một cây cột trụ bằng hỏa diễm cao hai trượng, chỉ trong giây lát đã chiếu sáng khu vực phía trước.

Một con Thủy thú thân dài trên hai mươi mét bị ánh sáng hấp dẫn, nhưng còn chưa tới gần lâu thuyền, vô số Cá heo đã vọt tới.

Trong khoảnh khắc Lương Cừ đi qua hành lang, Thủy thú đã bị đàn Cá heo chia nhau ăn sạch, ngay cả bọt nước cũng không nổi lên.

Đóng cửa phòng lại, tất cả ồn ào náo động đều bị ngăn cách ở ngoài cửa, trong phòng lập tức trở nên tĩnh mịch.

Lương Cừ nằm ở trên giường, hít thở thật sâu, dưới thân toàn là sự lắc lư không theo quy luật nào.

Sông Giang Hoài là con sông lớn nhất trong toàn bộ hệ thống sông ngòi vùng Giang Hoài, nói nó là sông, không bằng nói là biển, những thứ có trên biển thì ở đây cũng có không ít.

Bởi vậy cũng giống như ở biển, càng cách xa bờ, sóng càng lớn.

Mặt khác, đây là vùng thủy vực bao la rộng lớn, tạo điều kiện thuận lợi cho sóng lớn hình thành.

Một mặt khác, nguyên lý hình thành của sóng xa bờ và sóng gần bờ là khác nhau, một cái là do sóng, một cái là do gió.

Vậy nên nếu như sóng xa bờ và sóng gần bờ tương tự nhau thì đó tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt, có thể là điềm báo trước khi cơn bão đến.

Cơn bão đến làm đảo loạn các cơn sóng, hình thành nên sóng lớn.

Vì thế, cho dù lâu thuyền có hình thể khổng lồ, càng có thể chống lại sóng gió, nhưng vẫn khiến cho Lương Cừ có cảm giác lắc lư kịch liệt hơn so với lúc gần bờ.

Hắn tựa như biến thành một hạt xúc xắc trong sòng bạc, bị người ta nhét vào bên trong cái bình, tùy ý lắc lư trái phải trên dưới.

Không có bất kỳ quy luật cũng như bất kỳ báo hiệu nào.

Giường chiếu ở trên thuyền làm nhỏ hẹp hơn không phải không có đạo lý, tốt nhất là hẹp đến mức có thể vừa vặn đem cơ thể mình kẹp lại, như thế mới không đến mức bị quăng xuống dưới đất, ngủ thật yên ổn.

Bình Luận (0)
Comment