Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 457 - Chương 457: Đánh Lén Trong Đêm! (2)

Chương 457: Đánh lén trong đêm! (2) Chương 457: Đánh lén trong đêm! (2)

Từ Nhạc Long rất quen thuộc toàn bộ quy trình, hắn cũng một đường như thế trưởng thành.

Thế gia đại tộc tất nhiên muốn bồi dưỡng con cháu, bằng không, không có người kế tục, ở nơi dựa vào thực lực nói chuyện đương nhiên phải trầm tĩnh lại, nhưng không phải lúc đánh nhau sẽ cùng với binh lính xông pha ở phía trước.

Thế thì phải bao nhiêu con cháu mới đủ để bồi dưỡng đây?

Đẻ nhiều hơn heo cũng không chịu nổi như vậy.

Trận chiến lần đầu của phần lớn con em quý tộc đều là trước tiên ở bên cạnh dùng cung tiễn để kiềm chế đối phương, hoặc là được phái người trông coi, chắc chắn là không có khả năng làm tôi tớ.

"Cung vang, người diệt"

"Mười tám môn võ nghệ, chỉ có Cung tiễn là đệ nhất"

Đánh từ xa, không chỉ dễ lấy được công huân mà tính nguy hiểm cũng thấp hơn rất nhiều.

Chờ đến khi trải qua một hai lần tham chiến, có kinh nghiệm rồi sẽ thử chân chính gia nhập vào đội ngũ, chém giết với kẻ địch, không đến mức thấy người ta vung đao đến mà chân tay rụng rời,

Bằng không, tỉ lệ tử vong quá cao, chiến đấu quy mô lớn, người dễ chết nhất chính là người mới.

Ánh đao lóe lên, đến khi lại nhìn thấy đã là cơ thể không đầu lao về phía trước, đến chết cũng không kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra.

Lương Cừ nghe vậy, trong lòng cảm thấy may mắn vô cùng.

Bái Dương Đông Hùng làm sư phụ, có lẽ là quyết định chính xác nhất trong cuộc đời này của hắn, từ đầu đến chân không biết đã bớt đi bao nhiêu phiền phức.

Muốn quan hệ có quan hệ, muốn Võ học có Võ học.

Người khác phải ngủ phòng chung, hắn được ngủ phòng riêng, chuyện lớn như lên chiến trường cũng được người khác chiếu cố.

Buổi chiều.

Nhiễm Trọng Thức chuẩn bị tốt vật liệu, bắt đầu vẽ Mặc trận cho nhóm Lương Cừ.

Đồ dùng trong nội bộ hiển nhiên tốt hơn nhiều so với dùng để vẽ cho Võ Sư bình thường lúc sáng, cũng cho ra nhiều sự lựa chọn hơn.

Đến lượt Lương Cừ, hắn để Nhiễm Trọng Thức vẽ cho mình thêm phòng ngự, thêm khinh thân.

Nói tóm lại, cố hết sức kéo tỉ lệ sống sót tăng cao.

Nghe yêu cầu của Lương Cừ, Nhiễm Trọng Thức cũng không cảm thấy có vấn đề gì, thậm chí còn cảm thấy, người trẻ tuổi không 'cứng đầu', không thích ra vẻ là chuyện tốt.

Bút pháp nóng bỏng chảy xuôi trên da, Phù văn màu đỏ nhạt chảy xuôi trên người, chờ đầu đuôi Mặc trận liên kết với nhau, một cảm giác vô cùng đặc biệt xuất hiện trên người, tựa như quanh người có thêm một phương thức lưu chuyển khí huyết khác.

Lương Cừ đứng dậy hoạt động, quả thật cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm hơn không ít, phòng ngự có thêm lợi ích gì không thì tạm thời chưa biết được, nhưng khẳng định là có tăng.

Loại thủ pháp này khiến hắn liên tưởng tới một thứ - Na diện, thông qua việc vẽ mặt, nhận được sức mạnh của thần linh.

Cả hai đều có hiệu quả như nhau.

Hết thảy xử lý xong xuôi, tiếp theo đó chính là chờ đợi, chờ lâu thuyền tới đích đến.

"Trước mắt, cứ điểm của Qủy Mẫu Giáo mà chúng ta đang đến nằm trên một quần đảo, địa hình bên đó vô cùng phức tạp, cho dù nhân số chúng ta rất nhiều, nhưng mọi người dù sao cũng chưa quen với địa hình, cho nên tuyệt đối không được tùy ý đi lại lung tung, nhất định phải đồng hành với người khác.

Nếu nhìn thấy có người lạc đàn, tuyệt đối không được một mình đuổi theo, Bôn Mã trở xuống có thể bắt thì bắt, không bắt được thì buông tay, mục tiêu của chúng ta chủ yếu là hai Tông Sư, hai Đại Võ Sư cùng hơn hai mươi Lang Yên còn lại kia.

Những tên này mới là điểm mấu chốt, mọi người nghe rõ rồi chứ?"

"Nghe rõ!"

"Tốt, tiếp sau đây ta sẽ bắt đầu phân chia nhiệm vụ, Kha Văn Bân, ngươi..."

Tia sáng cuối cùng trên bầu trời bị hoàng hôn nuốt mất.

Những đám mây rực lửa trở nên ảm đạm, màu xám xịt chiếm cứ nửa bầu trời, màn đêm đã đến.

Trên lâu thuyền không một ai đi ngủ, người nào cũng đang lẳng lặng chờ đợi.

Cái gọi là quần đảo, chính là chỉ một mảnh xung quanh đều là những hòn đảo, lít nha lít nhít, nếu như có thể quan sát từ trên xuống dưới, giống như lá phổi của một người, cá vào đây cũng lạc đường.

Loại địa hình này cực kì dễ phái người canh gác, lâu thuyền là một mục tiêu quá lớn, rất dễ bị bại lộ.

Bời vậy, gần giờ Sửu ba khắc, đám người đổi sang ngồi thuyền nhỏ.

Lương Cừ cõng đại cung và trường thương trên lưng, lên cùng một thuyền với Nhiễm Trọng Thức và Hạng Phương Tố.

Dương Đông Hùng có nhiệm vụ quan trọng hơn, Lương Cừ nếu đi theo ông sẽ chỉ càng thêm nguy hiểm.

Mấy quân sĩ lẳng lặng khua mái chèo.

Trên thuyền còn có hơn hai mươi Võ Sư và trên trăm quân sĩ ngồi dọc hai bên thuyền, thỉnh thoảng có âm thanh trò chuyện.

Nửa canh giờ trôi qua, dưới bóng đêm hiện ra bóng dáng quần đảo.

"Mọi người đừng nói chuyện nữa, đợi lát nữa nghe lệnh hành động"

Hạng Phương Tố quát khẽ một câu.

Đám người đồng loạt gật đầu, không nói gì thêm.

Mấy chục chiếc thuyền bụng rộng chậm rãi đi vào bên trong quần đảo.

Bình Luận (0)
Comment