Nheo Béo vỗ ngực biểu thị rằng cứ trực tiếp đi thôi, có nó là được.
"Người và Cóc không giống nhau..."
Lương Cừ suy nghĩ một hồi, dùng Thanh Lang khắc một hàng chữ trên mặt đất.
"Lấy Mặc Long Kim, lớn bằng này"
Ước lượng độ lớn của Mặc Long Kim, Lương Cừ ra ngoài động tìm một hòn đá lớn tương đương đặt bên cạnh hàng chữ kia, lúc này mới mang theo hòn đá đi về phía thông đạo Ám Lưu.
"Giải quyết xong một nỗi lo về sau rồi."
Thông qua giao dịch của Nheo Béo và Cóc ca, dù có sự ăn ý không ai thắc mắc gì, nhưng khó đảm bảo sau này sẽ không bị lật xe.
Giờ lớp giấy trên cửa sổ đã bị chọc thủng, hai bên dù vẫn có chút xấu hổ nhưng lại loại bỏ được tai họa tiềm ẩn.
Không phải chịu áp lực nữa, toàn thân đều thoải mái.
[Tinh hoa Thủy Trạch +2. 4]
Trước thông đạo, Lương Cừ nhìn trái nhìn phải, sờ bên miệng.
Không ăn nhầm đồ vật kỳ quái gì.
2. 4 điểm Tinh hoa Thủy Trạch?
Lương Cừ luyện hóa Trạch Nhung, mỗi ngày chỉ cần ngâm mình dưới nước cũng có thể nhận được số lượng rất ít Tinh hoa Thủy Trạch.
Hẳn là...
Mình xuống đây tổng cộng mới hơn nửa canh giờ đã được 2. 4 điểm Tinh hoa Thủy Trạch?
Một ngày chẳng phải là có 6-70 điểm sao?
So với mỗi ngày 2 điểm ở vùng nước cạn thì cao hơn nhiều, nếu thêm cả vật tăng phúc khí như Lão Trai Tượng...
Ôi!
Chỉ tiếc rằng, không thể ở lại lâu.
Ở vùng nước sâu tạm thời không có địa bàn của mình.
Không biết về sau có thể mua 'bất động sản' ở gần tộc Cóc không?
Lương Cừ vừa suy nghĩ vừa đi xuyên qua thông đạo Ám Lưu, trời đất quay cuồng một hồi rồi thành công rơi xuống đất.
Nổi lên trên mặt nước.
Sắc trời tối đen, gợn sóng dập dờn, ánh trăng vặn vẹo.
Xuất phát lúc nửa đêm, ở lại vùng nước sâu nửa canh giờ, giờ còn cách hừng đông một thời gian nữa.
Trước không vội quấy rầy Lục sư huynh còn đang say giấc, Lương Cừ mang theo Mặc Long Kim trở lại hồ nước.
Nhảy ra khỏi mạch nước ngầm, nhiệt độ nước đột nhiên thay đổi.
Một dòng nước nóng bao trùm toàn thân Lương Cừ, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy âm thanh nghịch nước truyền đến từ hồ nước.
Chuyện gì vậy?
Hắn thò đầu ra.
Ánh trăng mông lung, trong viện dâng lên sương trắng dày đặc, tán ra bên ngoài như sữa trâu, dán vào bức tường, cuồn cuộn hướng lên trên.
Thận Trùng nổi trên mặt nước, A Uy ghé vào trên người Thận Trùng, Cá heo lăn lộn dưới nước, Nắm Đấm khuấy động dòng nước, khống chế phương hướng của kim vũ.
Nhóm Hải ly, Rái cá sông thì vắt khăn lông trắng trên đầu, tựa vào hồ nước, ngửa đầu đếm sao.
Thoải mái thật đấy.
Sống lâu như vậy rồi, đám thú lần đầu tiên được trải nghiệm hồ nước nóng.
Không Thể Động trước giờ như lão tăng nay lại có sức sống một cách dị thường, nằm rạp bên bờ, trong tiếng hoan hô của chúng thú, tứ chi di chuyển lao về phía trước, tới gần mép hồ, nhảy vọt xuống hồ nước, bọt nước văng tung tóe.
Sóng nước vọt lên, Thận Trùng trôi theo dòng nước hướng vào trung tâm hồ nước, rồi lại thuận theo sóng nước do Cá heo lăn lộn tạo ra mà trôi đi, phảng phất như một con thuyền giấy cỡ lớn.
Hải ly lớn lấy khăn mặt trên đầu xuống, dùng sức vắt một cái, nước ào ào chảy ra.
Thật là náo nhiệt.
Nheo Béo gấp không chờ nổi mà nhanh chóng gia nhập, nó ưỡn cái bụng mỡ của mình trượt lên bờ, hất đuôi một cái, như đạn pháo đánh vào bên trong hồ nước.
Lương Cừ quan sát một hồi, phát hiện ra đám thú khá thông minh, thế mà biết cách lợi dụng Xích Hỏa Kim Vũ khống chế nhiệt độ nước.
Một khi nhiệt độ quá cao, Nắm Đấm sẽ đè kim vũ xuống, khiến dòng sông ngầm mang đi nhiệt lượng dư thừa.
Còn khi nhiệt độ thấp, nó lại nhấc kim vũ lên, rời xa mạch nước ngầm, tích lũy nhiệt lượng bên trong hồ nước.
Tựa như một chiếc nồi hơi cũ.
Ngâm mình đi.
Lương Cừ không lấy kim vũ đi, để mặc đám thú tùy ý chơi đùa, chỉ nhắc chúng nó nhỏ giọng chút, chớ quấy rầy hàng xóm xung quanh làm người ta nhìn thấy.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Giữa nền đá vẫn còn bọt nước, chưa khô ráo hoàn toàn, cỏ dại ngâm nước cả đêm.
Nhóm Thủy thú chơi đùa cả đêm đang ngủ say, lại bị Lương Cừ đánh thức dậy, tạm thời hướng về phía sông.
Nhóm Hải ly, Rái cá sông còn đang buồn ngủ, nhưng không thể không kéo lấy cơ thể nặng nề rời đi.
Trước khi đi còn không quên quay đầu lại nhìn Lương Cừ, tựa như hắn là chủ nhà lòng dạ hiểm độc vậy.
Giờ Thìn.
"Có chuyện gì mà nhất định phải lôi ta tới vậy? Thần bí thế?"
"Sư huynh cứ đến là biết, thứ kia tự ta không cầm được, bỏng tay"
Bỏng tay?
Lục Cương mới bước qua cánh cửa, nghe Lương Cừ nói vậy không khỏi dừng bước, cảm thấy lời này khá quen tai, không nhớ từng nghe ở đâu.
Chờ hắn xuyên qua đình viện, nhìn thấy trung tâm hồ nước gần như đang sôi trào kia, con ngươi đột nhiên co rút lại.
"Sư đệ, cái này..."
Ánh mắt Lục Cương đảo qua đảo lại giữa kim vũ và Lương Cừ, lời mới nói được một nửa đã nghẹn lại ở trong cổ.
"Lục sư huynh không nhìn nhầm đâu, nó chính là Kim Vũ"
Thật sự là Xích Hỏa Kim Vũ!?
Không được, hắn phải bình tĩnh lại đã.