Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 601 - Chương 601: Nguyên Khiếu Đại Đan (1)

Chương 601: Nguyên Khiếu đại đan (1) Chương 601: Nguyên Khiếu đại đan (1)

Binh sĩ trong doanh trại giương cao lá cờ màu đen, sừng sững chót vót, che kín bầu trời.

Lá cờ vuông căng ra tung bay, chữ 'Thuận' thiếp vàng vặn vẹo trong gió, kêu vang phần phật.

Lương Cừ đưa mắt nhìn.

Bóng cờ lay động, binh sĩ đứng yên, đại quan cúi đầu cung kính.

Hết thảy đều yên tĩnh.

Chim nhạn bay liệng trên trời cao, đám mây bồng bềnh nhẹ nhàng trôi, doanh địa từ tối chuyển thành sáng, những chiếc lều phản chiếu ánh sáng trắng chói mắt.

Trong lòng hắn chợt dâng lên một cảm xúc nào đó.

Hai tay đưa cao hơn đỉnh đầu, cúi người bái dài.

"Thần, quyết không nhục mệnh!"

Đao khắc ngừng lại, sợi trúc bay vòng xuống.

Tiểu Lại dùng đao khắc lên trên tấm trúc màu xanh ngọc, dùng để chứng minh cho khẩu dụ.

"Đáp kiều Lương, trúc thủy Cừ, khanh phải cố gắng lên đấy"

Lương Cừ đáp:

"Thần, quyết không nhục mệnh"

Thổi bay vụn trúc, chữ viết hiện ra.

Tiểu Lại đóng đao khắc lại, nâng tấm trúc lên, trình lên Thượng sứ và Lương Cừ.

Hai bên xác nhận không có sai sót gì.

Người đi đầu lại một lần nữa quất roi hét lớn, đám người lần lượt đứng dậy.

Vệ Lân tiến lên trước nhận thánh chỉ, liếc nhìn Lương Cừ, không nói lời nào, cùng Từ Nhạc Long và các đại quan mời sứ giả vào doanh trướng dự tiệc.

Mọi người dõi mắt nhìn theo sứ giả đi vào doanh trướng, không khí vốn ngưng trệ lại một lần nữa lưu động.

Đám đông bắt đầu châu đầu ghé tai nhau, tiếng bàn luận trầm thấp vang lên trong doanh địa.

Lương Cừ có thể cảm nhận được ánh mắt bắn về phía hắn và nội tâm kinh ngạc của người khác.

Không dài dòng, không thừa thãi.

Đáp kiều Lương, trúc thủy Cừ, khanh phải cố gắng lên đấy.

Mười mấy chữ đơn giản, một câu cổ vũ, chỉ vì người nói nó mà trở nên có ý nghĩa phi phàm.

Đi vào lòng người, không thua gì tiếng sấm rền trên sông.

Nhiễm Trọng Thức dựng ngón cái với Lương Cứ.

Hạng Phương Tố ôm lấy bả vai Lương Cừ, đấm mấy quyền lên ngực hắn.

"Tiểu tử này giỏi thật đấy! Ghê gớm, quá ghê gớm, Thánh Hoàng tự mình truyền khẩu dụ cổ vũ, thể diện lớn như thế, ngươi phải mời bọn ta ăn cơm đấy"

Lương Cừ cảm thấy cũng đáng để chúc mừng nên đồng ý luôn.

"Tháng chín tròn tháng mười nhọn, thời gian vừa đúng lúc, chờ đến khi quay lại huyện Bình Dương ta sẽ chuẩn bị, mời mọi người một bữa cua nước Giang Hoài"

(Tháng chín tròn tháng mười nhọn: Mô tả thời điểm tuyệt nhất để ăn cua, tháng 9 – 10 là thời điểm thịt cua ngon nhất.

Tháng 9: Tháng này thích hợp để ăn cua cái. Phần bụng cua cái tròn, nhiều gạch nhiều thịt, mùi vị đậm đà.

Tháng 10: Tháng này thích hợp để ăn cua đực. Phần bụng cua đực nhọn, thịt chắc và đàn hồi hơn. )

"Dưới sáu lạng là ta không ăn đâu đấy!"

"Dưới tám lạng ta tuyệt đối sẽ không bưng lên bàn!"

"Ta thích ăn bánh bao gạch cua, không thể thiếu món này được!"

"Ăn cua sao? Không tệ, ta nghe nói cua nước ở vùng sông nước Giang Hoài là ngon nhất, chỉ là ở Đế Đô trước giờ vẫn chưa có cơ hội nếm thử"

Mấy thanh âm chen vào cuộc nói chuyện.

Hạng Phương Tố vui mừng:

"Văn Bân! Còn Có Khải Vân! Nghị Bằng! Các ngươi cũng quay về rồi sao?"

Kha Văn Bân cả người mệt mỏi:

"Bọn ta cùng quay về với đoàn sứ giả, lúc đọc thánh chỉ đứng ở phía sau đội ngũ, các ngươi không nhìn thấy, đi đi về về, mệt chết mất"

Lục Khải Vân và Nhậm Nghị Bằng tiến lên trước, đứng hai bên trái phải khoác vai Lương Cừ.

"A Thủy, đại cung hai người chúng ta chuẩn bị cho ngươi mang đến rồi đây, có muốn đi xem trước không?"

Lương Cừ lắc đầu:

"Chuyện đại cung không vội, trước tiên vào dự tiệc đã.

Khải Vân đại ca và Nghị Bằng đại ca một đường phong trần, kiểu gì cũng phải lấp đầy bụng trước đã"

Cùng một sự kiện, Lương Cừ được ban thưởng, Lục Khải Vân và Nhậm Nghị Bằng bị cách chức, quá vội vàng không khỏi bị người ta coi là giẫm đạp người khác.

Đối mặt với bằng hữu, Lương Cừ không đến mức không chờ được thời gian một bữa cơm.

"Có lý, ăn cơm trước đã". Kha Văn Bân ôm bụng:

"Trên đường không kịp ăn thứ gì tốt, chẳng có tí dầu mỡ nào, đói chết mất."

"Được, vậy vào ăn cơm trước đã!"

Mấy người đi theo sứ đoàn vào doanh trướng.

Ánh nắng xuyên qua lều vải biến thành màu vàng mông lung.

Lương Cừ giẫm lên thảm lông cừu mềm mại ngồi vào bàn, trên bàn vuông rộng được phủ một lớp vải mỏng thêu tơ bạc, khắp nơi là mùi rượu, mùi thịt nồng đậm.

Yến hội cấp bậc này, chỉ có quan viên Thất phẩm trở lên mới có thể tham gia.

Quy cách tổng thể không kém là bao so với lần trước sứ giả của Nam Trực Lệ tới, chỉ là nhân vật chủ chốt biến thành Thượng sứ Đế Đô.

Ăn uống linh đình một hồi, sắc mặt Thượng sứ hồng nhuận, bắt đầu kể lại những việc đã thấy đã nghe trên đường đi rồi sự biến hóa ở Đế Đô, những sự kiện vụn vặt ở khắp mọi nơi.

Trong lúc đó, thân là người tiếp nhận khẩu dụ, Lương Cừ đương nhiên cũng được nhắc tới.

Thượng sứ để lộ ra một tin tức mà không nhiều người biết.

"Lục hoàng tử cũng dùng phương pháp Bính âm để học chữ, hiệu quả hết sức rõ rệt, chỉ mất nửa năm, việc đọc sách không thành vấn đề!"

Mọi người giật mình.

Nếu chỉ lần nầy xuất sắc, cũng không đến mức nhận được khẩu dụ khích lệ, hóa ra là đã sớm có việc khác làm nền.

Bình Luận (0)
Comment