Bạch Tinh Tinh muốn khóc, sờ sờ bụng, “Không sợ, không sợ, còn có con yêu ở cùng.”
Để tự trấn an, Bạch Tinh Tinh vung tay về phía mà cô cảm thấy có người…
Lại có thể sờ thấy thứ gì đó!!!
“A!”
Bạch Tinh Tinh sợ đến mức vội rụt tay lại, ngay sau đó phản ứng lại, “Curtis, là anh phải không?”
Lại lần nữa đưa tay ra sờ, thì lại sờ vào khoảng không.
Cô không dám nghĩ đến khả năng khác, khăng khăng bám lấy Curtis.
“Curtis! Em sờ thấy anh rồi, anh ra đây cho em!”
Bạch Tinh Tinh trợn mắt, dõng dạc quát: “Dám dọa em! Hôm nay không cho anh ăn cơm!”
Curtis cong khóe miệng, thầm nghĩ mình vốn dĩ không ăn cơm, hơn nữa tiểu Bạch bây giờ cũng không có cơm để ăn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Curtis mãi không lên tiếng, Bạch Tinh Tinh lại không sờ thấy anh, liền nói lảng sang chuyện khác: “Em nhớ lại lúc anh ở trong động Thanh Hồ, em bị ngã xuống, bên trong cũng rất tối, nhưng vẫn có thể nhìn thấy đồ vật.”
“Không ngờ, chỉ vì em lấy đi lớp da rắn của anh mà bây giờ chúng ta lại ở bên nhau.” Bạch Tinh Tinh sờ sờ bụng, cảm thấy không khí đã trở nên ấm áp hơn, mỉm cười nói: “Thời gian không còn sớm, chúng ta về nhà đi.”
Thái độ của Bạch Tinh Tinh vô cùng tự nhiên, nói rồi còn xoay người lại, ra vẻ chờ Curtis mở cửa hang.
Ngay cả Curtis cũng có một thoáng nghi ngờ không biết Bạch Tinh Tinh có thực sự chắc chắn về sự tồn tại của mình không.
Nhưng anh nghe ra được sự run rẩy trong giọng nói của Bạch Tinh Tinh.
Lại còn học được cách lừa người.
Chưa từng xem phim kinh dị, Curtis không thể nào hiểu được di chứng của loại phim này, chỉ cảm thấy kỳ lạ: Tiểu Bạch tại sao lại sợ hãi như vậy? Trông có vẻ như trong hang có rất nhiều mãnh thú.
Hóa ra con cái lại sợ bóng tối sao? Thật là kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong lúc Curtis đang suy nghĩ, Bạch Tinh Tinh đã sụp đổ, co rúm người lại.
Vừa rồi sờ thấy không phải Curtis thì là cái gì? Ngay cả chuyện xuyên không cũng đã xảy ra, dã thú đều có thể biến thành người, xảy ra chút chuyện ma quái cũng không phải là không thể.
Curtis trong bóng tối thưởng thức phản ứng thú vị của cô, nếu cô cho rằng trong hang có dã thú, vậy thì anh sẽ cho cô cảm giác chân thật hơn một chút.
Curtis lặng lẽ đến bên trái Bạch Tinh Tinh, thổi một hơi khí —— hơi thở của dã thú.
Bạch Tinh Tinh xoa xoa cánh tay, cảm giác âm u lạnh lẽo —— không không không, là do tâm lý, chắc chắn không phải ma. Vừa rồi chỉ là đụng vào vách tường thôi.
Curtis lại đến bên phải Bạch Tinh Tinh, thổi một hơi khí —— hơi thở của dã thú X2.
Bạch Tinh Tinh nuốt nước bọt, ôm chặt cơ thể hơn.
Curtis vươn cao người, thả tóc xuống đầu Bạch Tinh Tinh, nhẹ nhàng lay động.
Bạch Tinh Tinh giơ tay lên sờ, chạm phải một nắm tóc lạnh lẽo, “A! Ma!”
Tưởng rằng có ma trên đầu, Bạch Tinh Tinh lập tức ngồi thụp xuống đất.
“Xì xì ~” Curtis cuối cùng cũng không nhịn được, phát ra tiếng lè lưỡi rõ ràng.
Bạch Tinh Tinh nghi ngờ ngước lên nhìn, rồi lập tức sợ hãi cúi đầu.
Vừa rồi là giọng của Curtis sao? Vậy thì vật lạnh lẽo giống sợi kia, cũng khớp với tóc của Curtis.
“Mẹ kiếp!” Bạch Tinh Tinh đứng dậy, “Curtis anh trêu tôi!”
Đưa tay ra vớ, tóm được một mớ tóc. Mặc kệ là ma hay rắn, cứ kéo xuống đã rồi tính.
Bạch Tinh Tinh hai tay túm tóc kéo, càng kéo càng cảm thấy là Curtis.
Phía trên truyền đến một chuỗi tiếng cười khẽ, Curtis hạ người xuống, ôm chặt lấy Bạch Tinh Tinh, “Gan nhỏ vậy sao?”
Bạch Tinh Tinh: Mẹ nó, con sắp rớt ra ngoài rồi đấy! Đừng có đùa với bà bầu như vậy!
“Cút đi! Không bao giờ đi lột da cùng anh nữa! Thật không ngờ anh lại là một con rắn như vậy!”