Bạch Tinh Tinh đứng dưới gốc cây, ngẩng đầu nhìn hốc cây. Muốn đi lên, lại không muốn làm phiền Curtis nghỉ ngơi.
“Gừ gừ gừ gừ?” Mẹ có muốn lên không ạ?
Thằng Ba nằm nhoài trên thân cây kêu lên.
Bạch Tinh Tinh kỳ lạ thay lại hiểu được ý của nó, cười nói: “Con có thể chở mẹ lên được không?”
“Gừ!” Thằng Ba gật đầu thật mạnh, nóng lòng dùng đầu húc húc Bạch Tinh Tinh, muốn cõng cô trên lưng.
Nếu là trên mặt đất, Bạch Tinh Tinh còn dám để nó cõng mình, nhưng ở trên cây… vẫn là thôi đi. Vì An An, cô cũng không dám làm bậy.
Lứa tuổi này của con đực thích thể hiện nhất, thằng Cả và thằng Hai cũng không chịu thua kém, thi nhau chen vào bên cạnh Bạch Tinh Tinh.
“Gừ! Gừ!”
Bạch Tinh Tinh lập tức cảm thấy đau đầu.
Từ hốc cây rủ xuống một cái đuôi rắn, chóp đuôi màu đỏ thẫm dừng ngay trước n.g.ự.c Bạch Tinh Tinh.
“Curtis!”
Bạch Tinh Tinh vui mừng, vội ôm lấy đuôi rắn. Đuôi rắn lại hạ xuống một đoạn, từ dưới nách Bạch Tinh Tinh quấn một vòng, nhấc người lên.
“Gừ!”
Ba con báo con tròn mắt nhìn.
Thằng Ba không cam lòng gầm lên một tiếng về phía đuôi rắn, bám vào vỏ cây leo lên trên, thằng Cả và thằng Hai cũng vậy.
Chúng dùng hết sức b.ú sữa mẹ, đuổi kịp mẹ vào hốc cây trước, sau đó hãnh diện chờ mẹ.
Bạch Tinh Tinh vào hốc cây, liền nhìn thấy ba cái đầu báo, đều trừng mắt to không chịu thua nhìn mình.
Cô dở khóc dở cười, nói: “Các con ngoan, đợi mẹ sinh em gái, sẽ để các con cõng nhé.”
“Gừ ~”
Lũ báo con dùng cái đầu lông xù của mình cọ cọ mẹ, lúc này mới yên tĩnh lại.
Curtis quấn Bạch Tinh Tinh vào lòng, sửa lại mái tóc rối của cô, “Lại rối rồi.”
Nói rồi Curtis dùng đuôi rắn câu lấy ba lô, lấy ra chiếc lược, “Anh chải đầu cho em.”
Bạch Tinh Tinh quay lưng lại, túm một nắm tóc rồi buông tay quấn quanh: “Em muốn cắt tóc đi một nửa, ngày nào cũng chải đầu phiền c.h.ế.t đi được, thật ngưỡng mộ mái tóc thẳng của anh.”
“Để anh xử lý cho em.” Curtis rút nắm tóc trong tay Bạch Tinh Tinh ra, tỉ mỉ chải chuốt.
“Nếu không có các anh, em đã sớm cắt rồi. Nhưng bây giờ em vẫn không nỡ.” Bạch Tinh Tinh nói rồi sờ sờ ổ cỏ, từ bên trong tìm ra một mảnh vảy. Còn chưa kịp giơ tay lên, mảnh vảy đã bị Curtis cầm đi.
“Tóc em đẹp, anh không nỡ.”
Giọng Curtis nhàn nhạt, truyền vào tai Bạch Tinh Tinh, cô lại không khỏi rung động trong lòng.
Nếu Curtis thích, vậy thì… không cắt nữa.
Mặt Bạch Tinh Tinh hơi nóng lên, cúi đầu nói: “Vậy nghe anh đi.”
Chải đầu xong, Bạch Tinh Tinh sợ làm rối tóc, liền tự mình tết hai b.í.m tóc, trong rương tìm ra hai dải da thú bỏ đi, ở đuôi b.í.m tóc lần lượt thắt nơ bướm.
Sửa soạn xong, Bạch Tinh Tinh tự cảm thấy trẻ con vô cùng, nhưng được cái thoải mái tiện lợi.
Nhưng từ ánh mắt sáng lên một lần của Curtis mà xem, tạo hình này của Bạch Tinh Tinh đã làm anh kinh ngạc.
Curtis đứng dậy, đuôi rắn duỗi ra đã đến trước mặt Bạch Tinh Tinh, “Từ lúc tên thú y kia đến, chúng ta chưa giao phối, nên bổ sung lại.”
“Hả?” Bạch Tinh Tinh ngây người một lúc: Đề tài sao lại nhảy nhanh như vậy?
Hơn nữa mỗi lần làm theo lệ đều là trời tối mới bắt đầu, lúc này mới buổi chiều, Curtis rõ ràng là muốn thỏa mãn h*m m**n riêng!
Bạch Tinh Tinh đang định dõng dạc từ chối, vừa mới há miệng đã bị Curtis hôn lên, hai cơ thể quấn quýt lấy nhau.
Curtis cũng coi như đã luyện thành trên người Bạch Tinh Tinh, dưới đủ loại trêu chọc của anh, Bạch Tinh Tinh rất nhanh đã tan rã, giơ tay đầu hàng.