Dầu trong nồi được lau một lần bằng bùn là sạch.
Nếu Bạch Tinh Tinh biết Parker ngầm rửa nồi như vậy, không biết còn dám ăn đồ ăn anh nấu không.
Các cô gái ăn no, đều nằm ì trong ổ của mình không động đậy.
Xavi đi xem từng người một, phát hiện ra vài cô gái vừa mới mang thai, mang lại rất nhiều niềm vui cho hang động.
Bộ lạc đã có gần 70 cô gái, trừ chín cô gái già và trẻ con vốn có của bộ lạc, có khoảng 60 cô gái đang ở độ tuổi sinh sản.
Trong số 60 cô gái này, một nửa động d.ụ.c trong mùa mưa lớn. Ở đây đã có bốn cô gái được chẩn đoán có thai, hơn hai mươi cô gái còn lại cũng đang hưng phấn chờ đợi.
Cả hang động tràn ngập niềm vui, nhưng lại có một người thay đổi sắc mặt.
Rosa lén nhìn con báo đang kiểm tra sức khỏe cho các cô gái, tim đập thình thịch.
Thú y này thực sự lợi hại như vậy sao? Liệu anh ta có thể ngửi ra sự khác biệt trong mùi của mình không?
Rosa hoảng loạn, thu lại thái độ, nhưng cũng không có ý định tìm cách nói cho những người khác biết.
Dù có xui xẻo, cô ta cũng muốn kéo cả đám con gái này xuống nước, Bạch Tinh Tinh không đến thật là quá đáng tiếc.
Parker rửa xong nồi liền xuống núi, vừa mới ra khỏi phạm vi phòng thủ của thú nhân, đột nhiên lông tóc trên người dựng đứng.
Đây là sự cảnh giác bản năng của động vật —— gần đây có nguy hiểm!
Ngay sau đó, Xavi cũng lập tức dừng lại, vểnh tai lên.
“Sao vậy?” Xavi hỏi.
Parker nhìn quanh, khịt mũi, ánh mắt dừng lại ở một đống lá mục.
Anh từng bước đi qua, bước chân nhẹ nhàng, nhưng cơ thể nặng nề không thể tránh khỏi làm cho lá mục dưới chân phát ra tiếng nước nhỏ giọt.
Đống lá cây đó động đậy bất thường, má Parker co giật, bên miệng hiện ra hai túm ria mép màu vàng, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ “ngừ ngừ”, bước nhanh tiến lên.
Lá mục đột nhiên nổ tung, nhảy ra một con cá sấu có hình thể khổng lồ, mở cái miệng rộng chiếm một phần ba chiều dài cơ thể, lao tới c.ắ.n con báo.
Parker trong lúc chạy vội đã nhảy lên, khi đáp xuống, nồi đá trong tay hung hăng đập vào miệng con cá sấu.
“Ầm!” một tiếng, xương miệng của con cá sấu gãy, nó đau đớn gầm lên một tiếng, khi há miệng lại lần nữa, nửa hàm trên chỉ có thể mềm oặt tựa vào hàm dưới, chỉ có nửa miệng nối với cổ có thể mở ra.
Con cá sấu này đã không còn là mối đe dọa, Xavi cũng đến giúp, hai người rất nhanh đã g.i.ế.c c.h.ế.t nó.
Chỉ là, gần đó lại xuất hiện thêm vài con cá sấu nữa, lao thẳng về phía hang đá trên núi.
“Gầm!”
Parker há miệng phát ra một tiếng hú lanh lảnh, rất nhanh, trên núi cũng truyền đến tiếng hổ gầm và tiếng chim ưng hú. Trong tiếng mưa xối xả, mơ hồ còn có tiếng la hét và khóc lóc của các cô gái.
“Lẻn vào nhiều như vậy.” Parker dùng nước mưa rửa nồi đá, xếp chồng lên nhau giao cho Xavi: “Anh giúp tôi mang về nhà, tôi đi giúp một lát.”
“Tôi cũng có thể giúp.” Xavi không nhận nồi đá.
Parker có ý chỉ liếc nhìn khuôn mặt không có vằn thú của Xavi, nói: “Anh bảo đảm an toàn cho mình, là có thể giúp được các cô gái rồi.”
Xavi thở dài, nhận lấy nồi đá, rồi xuống núi.
Parker cong môi cười tùy ý, quay đầu hóa thành hình báo, hung mãnh lao về phía núi…
Ưng thú lập tức ra ngoài thành báo tin cho Vinson về tình hình trong hang, Vinson mang theo rất nhiều thú nhân trở về, có kinh không hiểm mà giải quyết đám cá sấu này.
Mưa lớn đã cuốn trôi mùi hương trên tuyến đường cá sấu vào bộ lạc, Vinson phái người kiểm tra một lúc lâu mới phát hiện, hóa ra cá sấu đã đào hang ở mép tường thành để vào.
Hang đương nhiên bị lấp lại ngay lập tức, chỉ là không biết chỗ nào khác sẽ bị đào hang.