Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 655

Vinson đột ngột mở mắt, cảm xúc trong mắt đã lắng xuống, không còn một chút tình cảm nào.

 

“Gầm ——!”

 

Tiếng gầm trầm thấp đặc trưng của hổ vương át đi cả tiếng mưa rơi, tiếng cá sấu bò, tiếng gầm rú của các loài thú, vang vọng khắp núi rừng.

 

Lũ Hổ và Ưng đang hoảng loạn trong lòng trở nên vững vàng, đồng loạt hướng về phía anh.

 

Vinson bám lấy một con Ưng tương đối hùng vĩ, leo lên lưng nó, “Đi đến hang động.”

 

“Két ——”

 

Bạch Tinh Tinh cũng nghe thấy tiếng của Vinson, tay khẽ buông, chiếc muỗng gỗ rơi vào trong bát canh, trên bàn đá b.ắ.n ra một mảng nước canh.

 

“Xì xì ~” Curtis bơi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, ngón tay thon dài lau đi vệt nước canh ở khóe miệng cô.

 

“Sợ rồi à?”

 

Bạch Tinh Tinh lắc đầu, “Em chỉ lo cho họ thôi, tiếng nổ lớn vừa rồi, có phải tường thành sập không?”

 

Parker nói: “Anh đi xem đây.”

 

Nếu thật sự là tường thành sập, thì không thể tránh khỏi một trận ác chiến.

 

Parker biến hình, đang định ra ngoài, Bạch Tinh Tinh nói: “Chờ một chút.”

 

“Gừ?” Parker rụt cái đầu đã bị ướt một lớp lông lại.

 

Bạch Tinh Tinh nắm lấy tay Curtis, nói: “Curtis, hay là anh đi đi, Parker ở đây bảo vệ em.”

 

Curtis nhíu mày, “Anh không yên tâm về em.”

 

“Vậy làm sao bây giờ? Bên kia có nhiều con cái như vậy…” Bạch Tinh Tinh sờ bụng, “Hay là… Curtis em đi cùng anh nhé.”

 

“Hồ đồ!”

 

“Gầm!”

 

Parker và Curtis đồng thời lên tiếng.

 


Cuối cùng, Curtis vẫn nghe theo lời Bạch Tinh Tinh ra ngoài. Chỉ cần Bạch Tinh Tinh gọi, anh có thể lập tức đến bên cạnh cô.

 

Vinson cưỡi Ưng thú, đến hang đá trước đàn cá sấu một bước, sấm rền gió cuốn lao đến trước mặt Rosa.

 

Rosa lập tức đứng dậy, vẻ đắc ý trong mắt biến thành kinh hoảng: “A a a!”

 

Vinson ném một cục thịt bầy nhầy m.á.u me đến trước mặt Rosa, vết sẹo trên mặt co giật, vẻ dữ tợn hiện rõ không sót một chút nào.

 

“Biết đây là gì không?”

 

Rosa sợ đến mức n.g.ự.c phập phồng dữ dội, ánh mắt dò hỏi.

 

“Cơ quan giao phối của cá sấu, mùi giống hệt cô!”

 

Vinson gằn từng chữ một, âm tiết cuối cùng vừa dứt, trên trời không báo trước vang lên một tiếng sấm lớn, ánh sáng lóe lên, chiếu rọi khuôn mặt của Vinson đáng sợ như Tu La địa ngục.

 

Sau một thoáng ánh sáng mạnh, mắt của cô gái tạm thời bị mù, khuôn mặt của Vinson như hòa vào bóng tối, trông càng thêm quỷ dị.

 

“A!” Rosa la lên một tiếng kinh hãi, cơ thể mềm nhũn ngồi bệt xuống đất.

 

Đám hổ thú kinh ngạc sững sờ, ngửi ngửi cục máu, mùi m.á.u tanh nồng nặc đã che lấp những mùi khác, họ không thể phân biệt được.

 

“Gừ gừ gừ!” Vương ơi, đàn cá sấu xông tới rồi!

 

Con hổ dưới chân núi hét lớn.

 

Vinson một tay tóm lấy cánh tay Rosa, cứng rắn kéo cô ra khỏi hang đá. Rosa la hét liên tục, cứ thế lùi về phía sau. Vinson trực tiếp giơ tay lên cao, bước nhanh lao xuống núi.

 

Đàn cá sấu hung hãn đang trong cơn cuồng loạn lại dừng bước, phát ra tiếng “xì xụp” —— điều này đại diện cho sự tức giận của chúng.

 

“A a a!” Rosa đập vào cánh tay cứng như đá của Vinson, nghiêng đầu liếc nhìn đàn cá sấu, lập tức nước mắt nước mũi giàn giụa, vì sợ hãi, cơ thể mềm đến mức đập cũng không còn sức.


 

Vinson cuối cùng liếc nhìn Rosa một cái, nói: “Cô vốn là con cái được săn đón nhất Vạn Thú Thành, đến ngày hôm nay, tất cả đều là do cô một tay tạo ra, không trách được ai.”

 

Nói rồi, Vinson vô tình ném người vào đàn cá sấu.

 

Tiếng “xì xụp” của đám cá sấu đột nhiên im bặt, thay vào đó, là tiếng “xì xì”.

 

Điều này đại diện cho việc theo đuổi bạn tình.

 

Bình Luận (0)
Comment