Để đề phòng bất trắc, Vinson không cho tộc nhân đưa các cô gái trở về. Những cô gái đang động d.ụ.c và m.a.n.g t.h.a.i đều ở lại trong hang động, để tiện cho việc bảo vệ tập thể.
May mắn thay, sau khi “hoạt động tập thể” của lũ cá sấu kết thúc, chúng liền bình tĩnh trở lại.
Vua cá sấu đứng dậy, dùng mõm húc húc “bạn đời” bên dưới, không có động tĩnh gì. Nó kêu lên hai tiếng, dùng miệng nhấc “bạn đời” lên, đặt lên lưng, rồi dẫn lũ cá sấu đi tìm nơi làm tổ.
Lũ cá sấu đều lười biếng, cả đời chỉ nhận một bạn đời.
Chúng không có ý định rời khỏi bộ lạc của Hổ thú, liền tìm một vũng nước dưới chân núi. Lưng của vua cá sấu chở “bạn đời” bị nhuốm đỏ m.á.u tươi, nước mưa không ngừng cuốn trôi làm loãng vệt m.á.u đó, nhưng vẫn có m.á.u mới chảy xuống, nguồn gốc là từ giữa hai đùi của cô gái…
Toàn bộ cơ thể của Rosa bị vặn vẹo một cách không tự nhiên, giống như một con rối gỗ thủ công thô ráp. Đầu cứng đờ nghiêng sang một bên, trên mặt vẫn giữ vẻ hoảng sợ, đôi mắt trợn tròn sung huyết, nhưng không còn chút thần thái nào… đã c.h.ế.t hẳn.
Vinson lúc này mới cho thú nhân ôm các cô gái trở về.
Cơn phong ba này làm không ít cô gái bị cảm lạnh, Xavi bận rộn lên, các thú nhân khác càng bận rộn hơn, phải phụ trách đuổi lũ cá sấu đang ăn vạ trong bộ lạc đi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Những việc nhỏ này, Vinson không tự mình quản lý, về nhà đem những nghi ngờ của mình nói với Curtis và Parker.
“Xì xì xì ~” Curtis tỏ ra thờ ơ, ra hiệu cho Vinson nói nhỏ một chút, sau đó đắp lại chăn cho Bạch Tinh Tinh đang ngủ.
Anh không nói cho Bạch Tinh Tinh biết những chuyện m.á.u me tàn nhẫn đó, cũng đã dỗ cô ngủ.
“Viên Vương?” Curtis lạnh lùng cười, “Chuyện này giao cho ta đi.”
Nếu là chuyện khác, Curtis lười để ý, nhưng lần này đã ảnh hưởng đến cả bạn đời của anh, vẫn nên nhanh chóng giải quyết cho xong.
Vinson ngồi xuống bên cạnh Bạch Tinh Tinh, hạ thấp giọng hỏi: “Anh định làm thế nào?”
“Hắn khống chế lũ cá sấu uy h.i.ế.p bộ lạc, ta cũng dùng phương thức tương tự, mùa mưa lớn chính là thời kỳ đỉnh cao sức mạnh của Xà thú chúng ta.”
Vinson kinh ngạc, ngay sau đó phản ứng lại, thú bốn vằn chính là vương thú, với năng lực của Curtis, sớm đã là vua của các vị vua, có thể ra lệnh cho các Xà thú khác cũng chẳng có gì lạ.
Xà thú có khả năng sinh sản cực mạnh, số lượng khổng lồ, chỉ là tính tình quá lạnh lùng, thích sống một mình, nên không đáng sợ. Nếu chúng tập hợp lại như tộc Bọ Cạp, thế lực sẽ quá kh*ng b*.
Vinson đã bắt đầu tiếc thương cho Viên Vương: Viên Vương cũng là một con hùng thú, đáng tiếc đã đắc tội với Curtis.
“Không phải ngươi muốn mở rộng bộ lạc để bảo vệ tiểu Bạch sao?” Curtis khẽ nhếch mép, nói một cách nhẹ nhàng: “Ta cướp các con cái của họ về thì thế nào?”
Vinson ngây người một lúc, nói: “Vậy ta sẽ cho họ bắt đầu xây dựng nhà cửa.”
Parker đang nằm trong chăn sưởi ấm cho Bạch Tinh Tinh thầm vui mừng: Curtis cuối cùng cũng đi rồi, mình có thể độc chiếm Tinh Tinh!
Còn Vinson thì sao?
Parker tỏ vẻ, con hổ xấu xí đó có thể bỏ qua.
Kết quả Curtis lại nhìn về phía Parker, nói: “Ngươi đi cùng ta.”
“Gừ?” Parker kinh ngạc kêu to, Curtis và Vinson trên giường đều lạnh lùng nhìn về phía anh. Parker lập tức im bặt, nín thở nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh chỉ r*n r* một tiếng, cuộn mình lại rồi ngủ tiếp.
Ba con đực đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Curtis nói một câu kinh người: “Tiểu Bạch mỗi ba ngày cần giao phối một lần, thời gian dài như mỗi lần của ta là được.”
Curtis tiện thể cho Vinson một cơ hội, mùa lạnh anh phải ngủ đông, không thể để tiểu Bạch càng thêm ỷ lại vào Parker.