Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 678

“Đưa họ vào sơn động tránh mưa, gọi hết những giống đực chưa kết lữ tới, ra cửa sơn động quyết đấu.” Vinson quay mặt về phía đàn lang thú, mắt nhìn thẳng nói.

 

Tộc trưởng lập tức đáp: “Vâng.”

 

Các giống cái bị đưa đến một nơi mà đám lang thú không biết, họ không kìm nén được nữa, không có Xà thú giam cầm, họ liền lộ ra bản tính hung hãn.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Gầm!” Vinson hét lớn một tiếng, trấn áp đám lang thú đang nóng lòng như lửa đốt.

 

“Đừng nghĩ đến việc gây rối, chúng ta có thể chế ngự các ngươi một lần, thì cũng có thể chế ngự các ngươi hai lần! Ba lần!”

 

Vinson nghiêm mặt nói với đám lang thú: “Kẻ thù của chúng ta chỉ là thủ lĩnh cũ của các ngươi, không phải các ngươi. Cho nên ta cho phép các ngươi gia nhập bộ lạc, trở thành một phần sức mạnh của bộ lạc.”

 

Vinson nhấn mạnh giọng, gằn từng chữ: “Nếu không muốn, có thể rời đi, hoặc là, c.h.ế.t!”

 

Đám lang thú im lặng, đồng thời nhìn về phía con sói đen to lớn nhất ở giữa.

 

Vinson nhạy bén nhận ra, ánh mắt cũng dừng lại trên con sói đen.

 

Con sói đen bước ra, “Gào” một tiếng, đột nhiên tăng tốc lao về phía Vinson.

 

Sắc mặt Vinson không đổi, chỉ khi lang thú nhảy lên tấn công, cơ thể anh mới động, giơ một cánh tay lên, bóp chặt cổ con lang thú, nhấc bổng nó lên không trung.

 

“Gầm gừ! Gầm gừ!”

 

Đám hổ thú sôi trào như chảo dầu, gầm rú không ngừng. Còn đám lang thú thì đồng loạt r*n r*.

 

“Gào ~”

 

Con lang thú bị Vinson nhấc lên phát ra tiếng r*n r* nũng nịu, Vinson ném nó xuống chân mình. Lang thú bò dậy, phủ phục dưới chân Vinson, thân mật l.i.ế.m láp chân anh, thân thiện như cùng một ổ.

 

Như đã đề cập trước đó, bản chất của lang thú là bắt nạt kẻ yếu, chỉ cần đ.á.n.h bại chúng, chúng sẽ trở thành những người hầu, thú cưng trung thành nhất, nhiệt tình nhất, nịnh nọt đến mức không thể chê vào đâu được.

 

Nếu bạn không đ.á.n.h lại được, dù là chủ nhân đã nuôi lớn chúng, chúng cũng có thể nuốt chửng bạn trong một miếng.

 

Bầy sói cũng theo hành động của đầu đàn, phủ phục thân thể, phát ra tiếng r*n r* tỏ vẻ thần phục.

Vinson nói: “Vậy thì mỗi người tự tìm nơi ở đi.”

 

Nói xong, Vinson liền quay về nhà mình, việc bên ngoài giao cho tộc trưởng Hổ tộc xử lý.

 

Bạch Tinh Tinh thấy hết mọi chuyện bên dưới, Vinson vừa vào, nàng không nhịn được cứ nhìn chằm chằm vào chân anh.

 

Lang thú cũng quá không có tiết tháo đi, lại đi l.i.ế.m chân người khác.

 

Mặc dù ch.ó cũng làm vậy, và rất đáng yêu, nhưng hành động nịnh nọt như vậy đặt lên người thú nhân uy vũ, hình tượng đều sụp đổ cả rồi!

 

Vinson lập tức tỏ thái độ, trầm giọng nói: “Ta đã rửa chân, lau khô rồi.”

 

Anh còn tưởng Bạch Tinh Tinh sợ anh làm bẩn tấm thảm.

 

“Khụ! Vậy thì tốt rồi.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Có Curtis và Parker ở đây, Vinson không thể chen vào bên cạnh Bạch Tinh Tinh được, may mà anh còn có việc phải làm.

 

“Ta đi xây nhà đây.” Vinson nói.

 

Bạch Tinh Tinh liếc nhìn ra ngoài, thấy mưa không lớn lắm mới không yên tâm gật đầu, “Chàng muốn đi thì đi đi, em không cản được chàng.”

 

Vinson trong lòng ấm áp, không nỡ nhìn Bạch Tinh Tinh một cái rồi lại xuống cây.

 

“Xì xì ~” Curtis ôm Bạch Tinh Tinh lên đùi mình, khẽ vuốt bụng nàng, nói: “Đói không?”

 

Bạch Tinh Tinh lắc đầu, mấu chốt là Parker mới về, nàng muốn để anh nghỉ ngơi một chút.

 

Curtis lại nói: “Đi nấu ăn đi.”

 

“Gào ~” Parker liếc nhìn cái bụng của tinh tinh, tuy không nỡ nhưng vẫn lập tức đứng dậy.

 

Bạch Tinh Tinh đang định gọi Parker ngồi xuống thì tay chợt lạnh, bị Curtis bắt được. Ngẩng đầu nhìn Curtis, Bạch Tinh Tinh lập tức hiểu ra, Curtis đang cố tình đuổi Parker đi. Vì thế cũng không nói gì.

 

Bình Luận (0)
Comment