Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 705

An An vừa rồi lại tè ướt đệm, Parker đang lau người cho nàng. Dây rốn của nàng đã rụng, chỉ để lại một cục vảy m.á.u trên cái bụng tròn xoe. Sau khi rụng, nó sẽ biến thành rốn.

 

Bạch Tinh Tinh không khỏi nhớ đến lúc mấy con báo con mới sinh, cô cũng không quản chúng, mấy con báo con kéo theo dây rốn chạy khắp nơi mỗi ngày. Khi cô phát hiện thì dây rốn đã khô. Sau này cũng không quản, để dây rốn tự nhiên rụng.

 

Nhìn mấy con báo con đang nằm một bên l.i.ế.m lông, Bạch Tinh Tinh hơi có chút áy náy.

 

Bạch Tinh Tinh sờ sờ bàn chân nhỏ của An An, quả thực mềm đến tan chảy.

 

“An An đáng yêu quá.”

 

An An vung vẩy tứ chi, dường như đang đáp lại lời mẹ nói. Khi nàng vặn vẹo, cơ thể mảnh mai đến mức khiến đám giống đực khó có thể tưởng tượng.

 

Nghĩ đến giống cái đều lớn lên từ dáng vẻ yếu ớt như vậy, đám giống đực ở đây đều chỉ nghĩ phải đối xử tốt hơn với bạn lữ của mình.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mặc quần áo xong, An An lại “A a” kêu đòi ăn. Bạch Tinh Tinh nhận An An từ tay Parker, thành thạo cho nàng b.ú sữa.

 

“Em cảm thấy cơ thể đã hoàn toàn ổn, chúng ta dọn đến nhà mới ở đi.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Curtis có thể không dịch chuyển ổ cả năm, nhưng Bạch Tinh Tinh thì không được. Không có internet, không có điện thoại, để không bị bệnh hậu sản, cô ngay cả quần áo cũng không dám làm, không có bất kỳ thú tiêu khiển nào, cô thật sự sắp phát điên rồi.

 

Thay vì nói là muốn dọn nhà mới, Bạch Tinh Tinh càng muốn là đi ra ngoài tản bộ.

 

“Em phải ở cữ.” Vinson nói với vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Em khỏe rồi! Không ở cữ nữa, em muốn đi ra ngoài.” Bạch Tinh Tinh nói rồi đứng dậy, ôm An An nhảy nhảy, “Xem này, em thật sự khỏe rồi, chúng ta chuyển nhà đi.”

 

Vinson mím chặt miệng không nói gì, Parker mềm lòng, mở đống cỏ khô nhìn ra bên ngoài, “Hôm nay gió nhẹ, hay là chúng ta dọn đi.”

 

“Ừm ừm!” Bạch Tinh Tinh liên tục gật đầu, “Curtis cũng sắp ngủ đông, chúng ta dọn sớm một chút hắn có thể đi ngủ sớm hơn.”

 

Parker được cổ vũ, lập tức đi thu dọn hành lý, vừa định mở hòm gỗ ra, một bàn tay to đã đè lên hòm gỗ.

 

“Muốn đ.á.n.h nhau à?” Parker nhe răng nanh về phía Vinson quát.

 

Tay Vinson nặng nề đè lên hòm gỗ, quay đầu nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, thấy cô quả nhiên lộ ra vẻ ủy khuất, trong lòng lại một trận d.a.o động.

 

Bất quá nhớ lại lời Bạch Tinh Tinh nói mấy ngày trước, hắn vẫn nhịn xuống.

 

Bạch Tinh Tinh đi đến bên cạnh Vinson, một tay ôm đứa bé, một tay kéo tay Vinson làm nũng mà lắc lắc, “Em chỉ đi ra ngoài một chuyến thôi, mặc nhiều vào sẽ không bị gió thổi, hơn nữa chỗ các anh cũng không có tập tục ở cữ mà, hay là anh đi hỏi Xavi đi, hắn khẳng định sẽ không phản đối.”

 

Vinson thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tôi đi hỏi một chút, chờ tôi quay lại.”

 

Sắc mặt Bạch Tinh Tinh từ âm u chuyển sang vui vẻ, dùng sức gật đầu: “Ừm.”

 

Vinson đi rồi, Bạch Tinh Tinh liền thúc giục Parker thu dọn hành lý, đ.á.n.h thức cả Curtis đang mệt mỏi ngủ gật ở một bên.

 

Chưa đầy ba phút, Vinson đã quay lại, mang về câu trả lời đương nhiên là có thể ra ngoài.

 

Thế là, Bạch Tinh Tinh rốt cuộc như nguyện bước ra khỏi hang cây.

 

Hít thở không khí lạnh lẽo đến buốt mũi bên ngoài, Bạch Tinh Tinh thỏa mãn thở dài một tiếng, “A! Cuối cùng cũng ra ngoài rồi, thật thoải mái!”

 

Vinson chỉnh lại mũ cho Bạch Tinh Tinh, ôm cô lên, “Có lạnh không?”

 

“Không lạnh.” Bạch Tinh Tinh lập tức trả lời, chê cười, lúc này có lạnh cũng không thể nói a, nếu không một giây sẽ bị nhốt về phòng giam.

 

Bạch Tinh Tinh ghé vào vai Vinson, miệng mũi đều che kín trong da thú, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn, chuyển động nhìn khắp nơi, trong mắt lóe lên ánh sáng hưng phấn.

 

Bình Luận (0)
Comment