Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 742


Đào một lớp đất sau, một cái hố đen xuất hiện dưới đáy hố, tỏa ra mùi tanh rắn nồng đậm.

 

Parker đang nghi hoặc, mùi cơ thể của rắn nhỏ sao lại nồng đến thế?

 

Đột nhiên, một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đột ngột từ hố đen vươn ra, chống lấy lớp đất.

 

"Ngao ô!" Parker theo phản xạ nhảy lùi lại.

 

Đứng bên ngoài hang động, Bạch Tinh Tinh không kìm được bước lên một bước, "Parker?"

 

Parker vẻ mặt kinh ngạc, phân tâm nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, nói: "Không sao."

 

Bạch Tinh Tinh yên tâm, nuốt nước bọt, tiếp tục chờ.

 

Parker cẩn thận đi đến mép hố, bàn tay kia đã không còn nữa. Đó là tay gì? Nhỏ như vậy, còn nhỏ hơn Bạch Tinh Tinh, giống đực là không thể có. Nhưng giống cái, càng không thể tạo ra động tác đầy sát khí như thế.

 

Parker dùng chân bới bới đất, dứt khoát ngồi xổm xuống, tiếp tục đào lên. Hành động của hắn dường như k*ch th*ch thứ đồ vật bên dưới, tiếng cọ xát càng dày đặc.

 

Rất nhanh, Parker đào ra một cái hang đủ để hắn nhảy vào, một tay chống đất nhảy xuống.

 

"Ngao ô ô ~" Lũ báo con không thấy cha, sốt ruột bới tuyết, trong cổ họng phát ra tiếng nức nở sắc bén.

 

Bạch Tinh Tinh ngồi xổm xuống, căng thẳng đến c.ắ.n ngón tay mình.

 

Dưới nền đất truyền ra tiếng đ.á.n.h nhau nặng nề. Chỉ chốc lát sau, Parker kẹp một người bò ra, người đó giãy giụa dữ dội, chỉ thấy được một mái tóc đỏ dài ngang vai.

 

Bạch Tinh Tinh "Ai?" một tiếng, bước vào hang động. Giống cái ư? Vì người này thân hình quá nhỏ, Bạch Tinh Tinh chưa từng thấy giống đực thiếu niên nào có vóc dáng này. Nhưng người này, tính công kích lại quá mạnh.

 

"Tê tê ~" Trên người người tóc đỏ dường như phát ra tiếng lưỡi rắn phun, nghe thấy tiếng Bạch Tinh Tinh, hắn đột nhiên ngẩng đầu, trên mặt lộ ra biểu cảm cầu cứu. Da hắn trắng như tuyết, môi đỏ như máu, há miệng, nói ra những lời nói lắp bắp không thuần thục: "Tiểu Bạch!"

 

Theo lực kéo của Parker, một đoạn đuôi rắn dưới thân thiếu niên bị kéo ra, phần vỏ rắn trên nửa thân trên đang được lột ra.

 

Bạch Tinh Tinh cuối cùng cũng hoàn hồn, một bên bước nhanh chạy tới, một bên hét lớn: "Parker! Là rắn nhỏ!"

 

"À?" Động tác Parker khựng lại.

 

Trong khoảnh khắc hắn tạm dừng ngắn ngủi, thiếu niên lộ ra răng nanh sắc nhọn, táp tới cánh tay đang quấn quanh n.g.ự.c mình.

 

Parker đến phút cuối cùng mới phát hiện ý đồ của thiếu niên, lập tức ném cánh tay ra, đồng thời quăng luôn cả người thiếu niên ra ngoài.

 

Rắn nhỏ rơi xuống gần miệng hang, lập tức bò vào trong hang.

 

Bạch Tinh Tinh thở phào một hơi, đi đến bên cạnh Parker, "Anh không sao chứ?"

 

Parker lắc đầu, nhún nhún mũi, "Sao nó lại hóa hình nhanh như vậy? Thảo nào mùi nồng thế. Sốc cả mũi anh, nên mới không nhận ra."

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Em không biết." Bạch Tinh Tinh nói. Rắn nhỏ chui vào hang không ra nữa, chỉ có tiếng cọ xát rất nhỏ dưới nền đất.

 

Bạch Tinh Tinh nói: "Giờ lạnh như vậy, chúng ta nhóm lửa, để nó ấm hơn một chút, biết đâu nó lột da sẽ có sức hơn."

 

"Được." Parker đáp. Vào mùa mưa, Parker đã tích trữ một lượng lớn củi lửa và đá đ.á.n.h lửa trong hang động. Lửa rất nhanh được nhóm lên, trong hang động tràn ngập một mùi khói củi.

 

Mặt đất quá lạnh và cứng, Bạch Tinh Tinh ngồi trên đùi Parker, mặt hướng về phía lửa sưởi ấm, lưng dựa vào n.g.ự.c Parker, vô cùng ấm áp.

 

"Anh nói xem rắn nhỏ sao lại biến thành thiếu niên nhỉ?" Khóe miệng Bạch Tinh Tinh lúc thì nhếch lên, lúc thì kéo xuống, không biết nên vui hay nên buồn. Rắn nhỏ mới hai tuổi, trong lòng Bạch Tinh Tinh, nó vẫn là hình hài em bé hai tuổi, không ngờ hiện tại đã biến thành người, lại là một thiếu niên trông như học sinh cấp hai.

Bình Luận (0)
Comment