Vòng cổ được Vinson mang đi, nói là đặt ở nơi rất an toàn.
May mắn là, Bạch Tinh Tinh không bị linh hồn ma quỷ nào quấn lấy, những cảnh trong mơ đó theo vòng cổ biến mất, cùng nhau rời khỏi cuộc sống của Bạch Tinh Tinh.
Mảnh băng cuối cùng trên mặt đất cũng tan chảy, hóa thành nước tuyết tưới ẩm đại địa — mùa mưa nhỏ chính thức đến.
Trời âm u, giống như phủ một tầng nước biển màu xám xịt. Thỉnh thoảng có mưa rơi xuống, không lớn, nhưng ngắt quãng, mặt đất trước sau ẩm ướt, kiểu mưa này phiền toái nhất.
Nhưng đối với thực vật mà nói, lại như sữa tươi ngọt lành.
Thực vật thay đổi từng ngày, chỉ trong vài ngày thế giới đã từ màu vàng khô héo chuyển thành màu xanh biếc.
Parker và Vinson gác lại công việc làm đồ thủ công, dọn ra hạt kê dại đã bắt đầu nảy mầm trong nhà, tức là lúa mì.
Đây là hạt giống Parker gieo trồng từ mùa khô năm ngoái, vì trồng quá muộn, suýt chút nữa bị nước mưa mùa mưa lớn làm hỏng. Nhưng vì không phơi khô hoàn toàn, nên không bị sâu mọt, bây giờ còn rất nhiều hạt nảy mầm.
Vụ thu hoạch năm kia cũng bị ẩm mốc, vì thế họ chuẩn bị gieo trồng tất cả lúa mì.
“Muốn đi trồng lúa mì sao? Tôi cũng đi!” Bạch Tinh Tinh nhảy chân giơ tay nói.
Parker nhìn sắc trời, nói: “Lần sau đi, hôm nay có thể có mưa.”
Bạch Tinh Tinh tức khắc mặt mày khổ sở, cũng nhìn lên trời, cầu xin nói: “Không đâu, hôm nay đã tạnh nửa ngày rồi.”
“Giống cái mùa mưa nhỏ rất dễ sinh bệnh, Tinh Tinh đừng tùy hứng.” Parker ra vẻ bề trên trách mắng Bạch Tinh Tinh, đáng tiếc Bạch Tinh Tinh đối với anh ta vẫn dừng lại ở giai đoạn mới quen, cảm thấy buồn cười với thái độ này của anh.
Curtis cuộn ra bao lúa mì cuối cùng, lạnh nhạt nói: “Đi thôi.”
“Hả?” Bạch Tinh Tinh ngạc nhiên nói: “Anh cũng đi à?”
“Ừm.” Curtis lên tiếng, “Bây giờ khí hậu rất thích hợp để ta ra ngoài.”
“Vậy còn tôi? Lát nữa có mưa không?” Bạch Tinh Tinh mong chờ nhìn Curtis.
Curtis vô tình gật đầu.
Vinson đang yên lặng vác đồ nhìn Bạch Tinh Tinh, đau lòng, nói: “Ba chúng tôi rất nhanh là có thể trồng xong, khi về sẽ mang cỏ non cho em ăn.”
“Làm ơn hãy gọi đó là rau dại, cám ơn.” Bạch Tinh Tinh buồn bực kéo quần áo mình.
“Được rồi, mang rau dại cho em.” Vinson nói với giọng bất đắc dĩ, khóe miệng lại hơi nhếch lên, “Tã da thú An An tè ướt thì để trong sân, tôi về sẽ giặt.”
“Ừm.” Vinson đã nói hết lời như vậy, Bạch Tinh Tinh lại đi theo, sẽ thật sự có vẻ tùy hứng.
Cô xua tay với nhóm giống đực ở cửa, “Vậy các anh đi đi, tôi chơi với ấu tể.”
Ba con đực vác hạt giống đi rồi, Bạch Tinh Tinh nhìn theo họ đi xa, cho đến khi tầm nhìn hoàn toàn mất bóng dáng họ, mới nhớ lại rời đi.
Nhìn tất cả giống đực đều rời đi, trong lòng Bạch Tinh Tinh còn có chút buồn bã.
“Ai!” Bạch Tinh Tinh thở dài, nhàm chán đá cục khoáng thạch trên mặt đất.
“Ngao ô!”
Mấy báo con thấy mẹ không vui, chạy đến bên mẹ nhảy nhót, dùng móng vuốt dính bùn cào quần áo Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh bị chúng đuổi đến chỗ trốn tránh, kêu lớn: “Mẹ mặc quần áo, đừng có cào lung tung nha!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ngao ô ~” Mấy báo con chơi rất vui, làm sao nghe lọt lời nói hoàn toàn không có uy h.i.ế.p của mẹ, hơn nữa chúng không cảm thấy làm bẩn da thú là dơ, vì chúng mỗi ngày trên người đều dính đầy bùn, l.i.ế.m một cái là sạch mà.
Bạch Tinh Tinh chạy đến dưới một gốc cây, một cành cây khô héo xuất hiện trước mắt cô.