Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 765

“Ừm.” Rắn nhỏ cho Bạch Tinh Tinh câu trả lời khẳng định, Bạch Tinh Tinh càng kinh ngạc.

 

Mới hai tuổi thôi mà, thế mà đều biết thảo dược, thiên tài bảo bảo!

 

Rắn nhỏ đọc hiểu biểu cảm của Bạch Tinh Tinh, trên khuôn mặt non nớt của thiếu niên lộ ra nụ cười hưng phấn mà lại đắc ý, “Con có ký ức truyền thừa của cha, cha biết gì con đều biết.”

 

“Phải ha, Curtis đã nói với mẹ rồi.” Bạch Tinh Tinh chợt hiểu ra, bất quá rắn nhỏ nhỏ như vậy đã hiểu những điều này, cô vẫn rất kinh ngạc.

 

Rắn nhỏ cười nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, xoay người đi vào màn mưa, lúc di chuyển hóa thành thể rắn, chui vào bụi cỏ liền không thấy đâu.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bạch Tinh Tinh nhìn ngoại cảnh đã không còn bóng dáng rắn nhỏ, khóe miệng cong lên.

 

Cơ thể vẫn như cũ rất lạnh, lòng bàn tay cũng nóng rát đau, nhưng tất cả oán giận trong lòng cô đều tiêu tan, nhìn thấy rắn nhỏ, liền đều đáng giá.

 

“Mấy nhóc.” Bạch Tinh Tinh ôn nhu gọi, vừa rồi gầm lên với chúng, chúng nó nhất định tủi thân rồi.

 

Quả nhiên, mấy báo con thần sắc ủ rũ, nghe thấy mẹ gọi cũng không đáp lại, chỉ là ngước mắt nhìn mẹ một cái, tiếp tục vận chuyển củi.

 

Bên chân Bạch Tinh Tinh đã chất đống mấy chục khúc gỗ, sự chú ý đều bị rắn nhỏ lôi đi, Bạch Tinh Tinh lúc này mới phát hiện.

 

“Được rồi được rồi, đừng c.ắ.n nữa, củi đủ rồi.”

 

“Ngô ngô ~”

 

Mấy báo con dừng lại một chút, vẫn tiếp tục vận chuyển củi.

 

Thôi được, xem ra mấy báo con là thật sự tủi thân rồi.

 

An An ăn no, ngáp một cái, liền nhắm mắt lại.

 

Bạch Tinh Tinh trực tiếp đặt cô bé sang một bên trên đống cỏ, An An cũng không quấy, tiếp tục lơ mơ ngủ.

 

Bạch Tinh Tinh sờ sờ mũi, nói: “Các con biết làm sao để đốt lửa không? Mẹ không biết làm sao bây giờ?”

 

“Ngao ô?”

 

Mấy báo con ngẩng đầu lên, tin là thật, lập tức chạy tới, bên cạnh Bạch Tinh Tinh ríu rít kêu: “Ngao ô! Ngao ô! Ngao ô ô!”

 


Cho dù là nghe không hiểu, Bạch Tinh Tinh cũng biết chúng nó đang nói làm sao để đốt lửa, tức khắc trong lòng lại ấm lại mềm, yêu thích ở trên đầu chúng nó mạnh mẽ xoa mấy cái.

 

“Mẹ nghĩ ra rồi.”

 

Mấy báo con còn không tin, từng đứa đều ngẩng đầu nhìn Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh cầm lấy cục đá, nói: “Hai khối cục đá va chạm vào nhau có phải không?”

 

“Ngao ô!”

 

Mấy báo con đồng thời gật đầu, trông như nhẹ nhõm thở phào, lại vì mình đã dạy được mẹ mà cảm thấy tự hào.

 

Chúng nó vươn móng vuốt gạt cục đá trong tay Bạch Tinh Tinh xuống, còn muốn dùng những ngón tay ngắn ngủn của mình cào cục đá đốt lửa, ra vẻ nghiêm túc làm cho hai viên cục đá trên mặt đất va chạm vào nhau “cang cang” vang, như là đang chơi bi.

 

Bạch Tinh Tinh mặc kệ chúng nó lăn lộn, cũng giả vờ dựa dẫm đợi một hồi lâu, mới nói: “Vẫn là mẹ làm đi, các con còn chưa thể biến thân, móng vuốt quá không linh hoạt rồi.”

 

“Ngao ô ~”

 

Lão đại tiếc nuối tru lên.

 

Lão nhị tiếc nuối thở dài.

 

Lão tam tiếc nuối cào móng vuốt.

 

Đồng dạng tiếc nuối, cũng đồng dạng vì có thể giúp được “đại ân” mà cảm thấy hưng phấn và tự hào.

 

“Mấy nhóc ngoan.” Bạch Tinh Tinh cười nói, nhặt lên hai khối đá đ.á.n.h lửa, chịu đựng đau đớn đ.á.n.h lên.

 

Bạch Tinh Tinh trước kia còn có thể đ.á.n.h lửa thành công, nhưng hôm nay cục đá bị ẩm, không khí cũng ẩm ướt, tay còn bị thương, gõ hồi lâu, một chút tia lửa cũng không đ.á.n.h lên được.

 

Thôi, vẫn là chờ rắn nhỏ đến đánh.

 

Bạch Tinh Tinh từ bỏ, ném cục đá sang một bên.

 

“Lát nữa Xà ca ca trở về, các con đừng đ.á.n.h nhau, nha.” Bạch Tinh Tinh căn dặn.

 

Mấy báo con khó chịu quay đầu đi.

 

“Ba đứa các con, đ.á.n.h Xà ca ca một đứa không công bằng, các con không biết xấu hổ khi dễ ca ca sao?” Bạch Tinh Tinh biết con trai nhỏ đều sĩ diện, cố ý nói như vậy.

Bình Luận (0)
Comment