Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 774

Hoa Nhài không hiểu sao nhìn ba người tương tác, thúc giục nói: “Mau bế qua cho tôi xem đi.”

 

“Ừm.”

 

Bạch Tinh Tinh ôm An An ngồi xổm xuống bên cạnh Hoa Nhài.

 

Có Bạch Tinh Tinh làm “chốt chặn” ở đó, Hoa Nhài liền biết An An khẳng định xinh đẹp, nhưng khi nhìn rõ dáng vẻ An An, vẫn kinh hãi.

 

“Tôi cảm thấy tương lai cô bé còn đẹp hơn cậu.”

 

Bạch Tinh Tinh nghe An An được khen ngợi, mặc dù mình bị so không bằng, cũng rất vui vẻ.

 

“Cậu không biết cái vẻ xấu xí của nó lúc mới sinh ra đâu, khó khăn lắm mới sinh nó ra, nhìn nó một cái, sợ đến mức tôi hận không thể nhét lại vào bụng sinh lại một lần nữa.”

 

Bạch Tinh Tinh lúc trước thật sự đã nghĩ như vậy.

 

“Phụt!” Hoa Nhài bật cười, nhưng nhìn dáng vẻ xinh đẹp của An An, thật sự không tưởng tượng ra An An lúc xấu xí sẽ là bộ dạng gì.

 

Không khỏi Hoa Nhài cảm thấy mình giả dối, Bạch Tinh Tinh một chút cũng không bận tâm mặt mũi An An, sinh động như thật hình dung cho Hoa Nhài hình ảnh tiểu lão đầu lúc trước của An An.

 

Sau khi nghe xong, Hoa Nhài tưởng tượng trong đầu một chút, liền run lẩy bẩy.

 

“Nghe cậu nói như vậy, tôi cảm giác giống cái con nhà tôi cũng không xấu như thế.”

 

Hoa Nhài may mắn nói, sờ sờ khuôn mặt bóng loáng của con mình, lại nói: “Ít nhất làn da không nhăn nheo.”

 

“Ừm. Tương lai cô bé sẽ càng lớn càng đẹp.” Bạch Tinh Tinh nói: “Đúng rồi, tên con bé đặt xong chưa?”

 

Hoa Nhài gật đầu, “Đặt xong rồi, tên là Anna.”

 

“Dễ nghe.” Bạch Tinh Tinh nói, kỳ thật rất nghi hoặc, rõ ràng đều nói tiếng Hán, sao cái tên liền nhảy sang tiếng Anh?

 

Cô cũng từng hỏi Parker và họ, không tìm được đáp án, liền trở thành một bí ẩn chưa được giải đáp.

 

“Chờ tôi ở cữ xong, thiên tinh thảo cũng nên nở hoa rồi.” Hoa Nhài mong chờ nói: “Sau này cậu không cần phải ở một mình nữa, tôi cũng không cần cô đơn một mình ha ha…”

 

Bạch Tinh Tinh cười mà không nói, chỉ sợ đến ngày đó, phân và nước tiểu có thể cuốn lấy cả nhà họ. Hiện tại, vẫn là không nói ra để dọa họ.

 

Bất quá nghĩ lại, lát nữa đi dạo, mình nắm An An tản bộ trong vườn hoa, thật sự khiến người ta hướng tới.

 

Bên ngoài hết mưa rồi, Bạch Tinh Tinh đoán An An cũng nên đói bụng, chuẩn bị rời đi.

 

Trước khi đi, Bạch Tinh Tinh nói: “Cái đó, nhắc nhở các anh một chút, nên chuẩn bị nhiều da thú nhỏ.”

 

Hoa Nhài ngây thơ hỏi: “Vì sao?”

 

Bạch Tinh Tinh nhìn Edgar và Alva, trong lòng cho họ mỗi người một cây nến.

 

“Giống cái con sẽ dùng đến.” Bạch Tinh Tinh nói, Parker đã bò đến cửa hốc cây, thúc giục một tiếng.

 

Bạch Tinh Tinh liền đi theo xuống.

 

Hoa Nhài tuy khó hiểu, nhưng cũng ghi nhớ lời Bạch Tinh Tinh nói, không khách khí chỉ huy Alva: “Có nghe thấy không? Mau xé da thú cho tôi.”

 

Nghe tiếng động trong hốc cây, Bạch Tinh Tinh cười cười.

 

Mặt đất vừa mưa xong rất trơn, vì an toàn của An An, Bạch Tinh Tinh giao cô bé cho Vinson, ba người sóng vai trở về.

 

Nước đọng trong vũng nước băng đã tan hết, nước trong veo vô cùng, có thể nhìn rõ những đám mây đen nhanh chóng trôi nổi trên bầu trời u ám.

 

Bạch Tinh Tinh dừng chân bên vũng nước nhìn một lát, mặt nước liền cuộn lên, trồi ra một cái đầu màu lam tươi, mái tóc màu lam phiêu tán trong nước tạo thành một đóa hoa xinh đẹp.

 

Lam Trạch kinh hỉ cười, “Tinh Tinh, đã lâu không gặp.”

 

“Đúng vậy.” Bạch Tinh Tinh nhìn vào trong nước: “Cá bạc nhỏ của anh đâu?”

 

l**m l.i.ế.m răng, mấy tháng không được cá bạc nhỏ làm sạch, Bạch Tinh Tinh có chút chờ không nổi.

 

“Cô chờ một chút.” Lam Trạch nói rồi dìm miệng xuống dưới mặt nước.

 

Bình Luận (0)
Comment