Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 852


Parker liếc nhìn Bạch Tinh Tinh một cái.

 

Ăn đồ ăn thôi, cần thiết phải ăn đến mức thấy c.h.ế.t không sờn vậy sao?

 

Parker còn đang nghi hoặc, đột nhiên một bàn tay nhỏ nhắn mềm mại nâng cằm hắn, sau đó khuôn mặt bạn lữ gần ngay trước mắt.

 

“Ngô?” Parker trợn tròn đôi mắt Báo thú của mình, ngơ ngác tiếp nhận đồ ăn được bạn lữ đưa tới từ miệng cô.

 

Bạch Tinh Tinh rời khỏi miệng Parker, nhìn khuôn mặt ngây người của hắn, mạnh mẽ ngoài mặt nhưng yếu ớt trong lòng nói: “Không được ghét bỏ, tôi cũng không muốn, ai kêu anh ăn không nổi.”

 

Parker nuốt “ực” một tiếng đồ ăn, cái đuôi phía sau quẫy điên cuồng.

 

Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, may mà cô không đoán sai, Parker không chê cô, dường như còn rất vui vẻ chấp nhận.

 

Cô lại c.ắ.n một miếng thịt lớn, dùng sức nhai.

 

Trời biết cô cũng đói lắm, khó khăn lắm mới nhai nát, lại phải nuốt vào bụng người khác, lòng mệt quá đi.

 

Cho ăn xong một miếng thịt, quai hàm Bạch Tinh Tinh đều muốn trật khớp.

 

“Cuối cùng cũng ăn xong một miếng.” Bạch Tinh Tinh vui mừng nói, lại tìm ra một miếng lớn khác.

 

Parker nhìn đến thái dương giật giật.

 

Curtis trở về phát hiện đồ ăn không còn, sẽ không làm thịt mình chứ?

 

“Đang ngây ra đó làm gì? Há miệng ra.” Bạch Tinh Tinh phồng quai hàm, nói không rõ ràng.

 

“Nga.” Parker đã quên sự do dự vừa rồi, hưng phấn chạm vào miệng bạn lữ.

 

Mặc kệ, ăn thôi!

 

Khi Curtis và Vinson trở về, nhìn thấy chính là cảnh hai người “quấn quýt” trao đổi đồ ăn.

 

“Xì xì ~”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Một tiếng lưỡi rắn làm hạ thấp nhiệt độ xung quanh.

 

Vinson đầy bụi đất cũng có vẻ mặt âm trầm, vết sẹo chiếm cứ trên mặt giật giật hai cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tai Parker run lên, tròng mắt chuyển hướng ra ngoài.

 

Bạch Tinh Tinh nhìn theo ánh mắt Parker, lúc này mới phát hiện Curtis và Vinson, vui mừng nói: “Vinson! Curtis, hai người cuối cùng cũng trở về!”

 

Cơ thể Curtis loáng một cái đã đến cửa hang, đuôi rắn đ.â.m về phía Parker.

 

Bạch Tinh Tinh dù sao cũng ở bên Curtis ba năm, một ánh mắt của Curtis, cô là có thể nhận ra hắn muốn làm gì, sớm đã chắn trước người Parker trước khi Curtis ra tay.

 

“Parker bị thương, không có sức lực gặm thịt khô, em không cho anh ấy ăn anh ấy sẽ c.h.ế.t đói.”

 

“Thật sao?” Curtis lạnh lùng nói.

 

Bạch Tinh Tinh dùng sức gật đầu: “Anh xem trên người anh ấy khắp nơi đều là vết thương.”

 

Curtis liếc nhìn sắc mặt Parker một cái, liền biết con Báo thú này lại đang giở trò, cho hắn một ánh mắt “tính sổ sau”, tạm thời không phát tác.

 

Vinson đi theo sau Curtis đi đến, Bạch Tinh Tinh giữ lấy tay hắn, tay kia giơ Quang Châu đ.á.n.h giá khuôn mặt hắn.

 

“Gầy quá.”

 

Xương cốt Vinson vốn đã lớn, gầy đi như vậy, trên mặt đều có thể thấy xương cốt lồi ra. Môi cũng khô nẻ bong tróc, cũng không biết bao lâu không uống nước.

 

“Mau uống nước, đồ ăn của chúng ta không nhiều lắm, nhưng nước còn có thể dùng được rất nhiều ngày.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Mắt Vinson sáng rực lên một lần, l.i.ế.m l**m môi, nhận lấy cái chén Bạch Tinh Tinh đưa, rót đầy một chén từ trong bình, “ừng ực ừng ực” mấy hớp liền uống hết.

 

Uống liên tiếp ba chén, Vinson mới kiềm chế được cơn khát nước. Nếu không phải lượng nước có hạn, hắn còn có thể uống thêm mấy chén lớn.

 

“Sao các ngươi lại tới đây? Ta đã tích cóp được hơn 300 viên hắc tinh thạch, khoảng hơn ba tháng nữa là có thể trở về rồi.” Vinson nói.

 

Bạch Tinh Tinh và Parker nhìn nhau, rồi sau đó đều cười.

 

“Quả nhiên là một nghìn viên hắc tinh thạch.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Vinson kỳ quái nói: “Sao các ngươi biết?”

 

“Em vừa rồi nhìn thấy Bò Cạp Vương.” Bạch Tinh Tinh nói xong, lại bổ sung một câu: “Một con đực cổ quái.”

Bình Luận (0)
Comment