Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 856


“Điều này không hợp quy tắc.” Hạt thú nói, vẻ mặt khó chịu, “Chúng tôi chỉ biết anh, không quen biết con Xà thú kia.” Nhưng mà, từ bao giờ địa cung lại có một con Xà thú lọt vào? Có phải không may rơi xuống hố cát lún không?

 

Nói rồi, anh ta liếc mắt ra hiệu cho mấy con Hạt tộc xung quanh. Mấy con bọ cạp đó dùng một bộ phận nào đó trên cơ thể gõ xuống nền đất, phát ra tiếng “cốc cốc cốc” dồn dập.

 

Vinson đứng giữa mái tóc bạc, đôi tai thú khẽ động đậy, nhanh chóng nhận ra tiếng động của một nhóm Hạt thú đang tiến đến. Nếu dùng vũ lực, chắc chắn sẽ đối đầu với toàn bộ Viêm Thành, điều anh không hề mong muốn. Nhưng Tinh Tinh cũng đang ở dưới đó, họ phải ra khỏi nơi này. Ngày này sớm muộn gì cũng phải đến. Nghĩ đến đây, Vinson quyết định làm căng.

 

Đúng lúc này, một luồng khí lạnh lẽo, vẩn đục “hưu” một tiếng trào ra từ miệng hố ngục, một bàn tay tái nhợt bám chặt lấy mép hố. Cả đám Hạt thú kinh hãi. “Xà thú nhảy ra ngoài! Mau đ.â.m c.h.ế.t hắn!”

 

Mấy chiếc đuôi bọ cạp đen kịt đ.â.m thẳng về phía con Xà thú đang treo mình dưới hố. Đuôi gai cứng và sắc nhọn, khiến người ta không chút nghi ngờ khả năng nó có thể đ.â.m thủng bất kỳ con mồi nào chỉ bằng một cú.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tuy nhiên, tốc độ của Xà thú nổi tiếng là nhanh. Đuôi bọ cạp còn chưa kịp đ.â.m tới, Curtis đã vươn tay chụp lấy một chiếc đuôi gần nhất, đột ngột kéo mạnh xuống. Cơ thể của con Hạt thú rơi xuống đã cản lại những chiếc đuôi gai khác. Cùng lúc đó, Curtis cũng bật nhảy lên mặt đất.

 

Đám Hạt thú không kịp phản ứng, nhìn con Xà thú không có thú văn đột ngột xuất hiện, tất cả đều sững sờ. “Rầm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mấy giây sau, một tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên từ địa cung, đ.á.n.h thức sự tỉnh táo của đám Hạt thú. “Mau kéo hắn lên, hắn sẽ bị ăn thịt mất.” Các thú nhân bị giam dưới địa cung đều căm ghét Hạt tộc. Hạt tộc không có thực lực mà rơi xuống đó, chỉ có đường c.h.ế.t.

 

Ngay lập tức, họ cũng không còn để ý đến con Xà thú vừa chạy thoát, một con Hạt thú vội ném dây thừng xuống địa cung.

 

Việc một con Hạt thú rơi xuống địa cung giống như giọt nước rơi vào chảo dầu đang sôi, ngay lập tức nổ tung cả khu vực. Hàng chục thú nhân từ chỗ tối xông ra, lao thẳng vào con Hạt thú vẫn còn chưa kịp hoàn hồn đang ngã trên đất. Mặt đất nơi con Hạt thú nằm bò được ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa hang chiếu vào, sáng rõ như một sân khấu, toàn thân nó tắm mình trong nắng, nó chính là nhân vật chính trên sân khấu ấy. Giây tiếp theo, “sân khấu” bị vô số kẻ khác chiếm lấy. Tiếng gầm gừ, gào thét của đủ loại thú nhân truyền lên từ bên dưới. Giữa đám thú nhân hỗn loạn, những con Hạt thú trên mặt đất chỉ kịp nhìn thấy một chiếc đuôi bọ cạp run rẩy, rồi dừng lại một chút, thu dây thừng về.

 

Chúng quay người nhìn lại, Bạch Hổ và Xà thú vừa lúc đã đi tới cổng viện, đột ngột dừng bước. Một đội Hạt thú được gọi đến chạy tới, chắn vừa vặn đường đi của một Xà một Hổ vừa thoát khỏi địa cung. “Có chuyện gì?” Tên đầu lĩnh Hạt thú vừa tới hỏi. Con Hạt thú canh gác miệng hố do dự một thoáng, nhớ lại thân thủ sắc bén của Xà thú lúc nãy, cơ thể không khỏi rùng mình. “Không có gì, các anh bẩm báo Bọ Cạp Vương một tiếng, Vinson dẫn một con Xà thú ra khỏi địa cung.”

 

Vinson quay đầu liếc nhìn bọn chúng một cái, nói: “Chúng tôi cũng đang định tìm anh ta, đi cùng luôn.” Đám Hạt thú: “……” Thôi được, thế lại đỡ việc cho chúng.

 

Đám Hạt thú thành thật dẫn đường cho hai con Xà Hổ đi về phía vương cung. Mặt cát ở trung tâm sa mạc bị mặt trời thiêu đốt, nóng như một chiếc chảo sắt lớn. Đuôi rắn của Curtis miết trên mặt cát, phát ra tiếng “xích xích chi chi”, hệt như một lát thịt đang bị nướng cháy.

 

Curtis không khỏi nhớ đến Bạch Tinh Tinh. Khi nghỉ ngơi, cô ấy còn cắt cho mình hai miếng da thú, buộc vào chân để cách nhiệt, ngay lập tức cảm giác nóng rát ở đuôi biến mất. Anh hóa thành hình người, chân trần dẫm trên cát. Lần này không có da thú cách nhiệt, anh lại cảm thấy toàn thân sảng khoái.

Bình Luận (0)
Comment