Ngay sau đó, "Phanh" một tiếng, Hạt thú thủ vệ bị quăng bay, giọng nói lo lắng của Mitchell vang lên trên đỉnh đầu Bạch Tinh Tinh.
"Cô thế nào? Để ta xem."
Bạch Tinh Tinh một tay ôm con, một tay che trán, lòng bàn tay chậm rãi chảy xuống một vệt máu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Không cần ngươi quản."
Bạch Tinh Tinh né tránh Mitchell, bước vào trong phòng, lại không đề phòng đầu gối đập vào giường đá, đau đến không đứng vững được.
Mitchell vứt củi gỗ, ôm ngang Bạch Tinh Tinh lên, đặt cô trên giường đá, thầm nghĩ giống cái cũng quá yếu ớt, đi đường cũng có thể tự đ.â.m c.h.ế.t mình, cô làm sao sống lớn được như vậy?
Tuy nhiên, sự yếu đuối này đặt trên một giống cái xinh đẹp lại rất dễ đ.á.n.h thức ý muốn bảo hộ của giống đực, Mitchell vừa khinh bỉ khả năng sinh tồn của Bạch Tinh Tinh, vừa càng muốn nuôi dưỡng cô thật tốt, chăm sóc tinh tế.
"Cô chảy m.á.u rồi, ta l.i.ế.m sạch cho cô." Mitchell ngữ khí nóng lòng muốn thử, chỉ có thú nhân lang thang mới có thể dùng giọng điệu này khi giống cái bị thương.
Bởi vì họ không có cơ hội tiếp xúc với giống cái, nên suy bụng ta ra bụng người coi giống cái như giống đực mà đối đãi, chảy chút m.á.u này thật sự không cần để trong lòng, ngày mai sẽ khỏi thôi.
Bạch Tinh Tinh nghiêng đầu né tránh, không kiên nhẫn nói: "Được rồi, ngươi mau nhóm lửa lên."
Mitchell chần chờ một lát, ngồi xổm trên mặt đất nhóm lửa.
Vài tiếng đá đập vang lên, trong bóng tối một chút ánh lửa màu vỏ quýt hiện ra, dần dần càng lúc càng sáng.
Bạch Tinh Tinh nhìn ánh sáng, giống như con thuyền lạc lối tìm thấy hải đăng, cơ thể thả lỏng xuống.
Cô phải ổn định Mitchell, tranh thủ thời gian cho nhóm bạn lữ tìm kiếm mình. Họ có thể cảm ứng được mình, hẳn là rất nhanh sẽ tìm đến đây thôi.
"Cô xác định không sao chứ?" Mitchell đứng dậy, lưng quay về phía ánh lửa, làm sắc mặt hắn hòa vào bóng tối, có vẻ cao lớn và nguy hiểm.
Bạch Tinh Tinh an ủi mình, đây đều là hiệu ứng do ánh sáng tạo thành, nói: "Nếu ngươi thật sự lo lắng cho ta, thì thả ta ra đi."
"Xem ra là không sao." Mitchell từng bước tiến lại gần Bạch Tinh Tinh, thậm chí bước lên giường đá.
Lòng Bạch Tinh Tinh thót một cái, sau đó liền nghe thấy hắn nói: "Nếu thân thể cô không ngại, vậy chúng ta tranh thủ sớm định ra quan hệ đi."
Bạch Tinh Tinh tức khắc trợn mắt giận dữ, ôm An An vào trước ngực, "Con ta muốn b.ú sữa!"
Mitchell nhìn về phía An An, An An vẫn luôn cào n.g.ự.c Bạch Tinh Tinh, hắn còn rất hứng thú nhìn một lát, đoán xem chỗ đó của giống cái có lẽ mềm mại nhất, hắn nhất định cũng muốn xoa bóp thử.
Hắn cũng từng thấy động vật có v.ú ở ốc đảo dùng sữa cho ấu tể bú, bây giờ nghe Bạch Tinh Tinh nói, lập tức tin.
Không làm khó Bạch Tinh Tinh, Mitchell rộng lượng nói: "Vậy cô cho b.ú đi, nhanh lên."
Bạch Tinh Tinh vừa gấp vừa ngượng, không ngờ có ngày mình lại cần An An bảo vệ.
Cô quay lưng lại, cuối cùng để An An ngậm lấy n.g.ự.c mà cô bé khao khát, lập tức b.ú chùn chụt, trong cổ họng phát ra âm thanh nức nở như ấu thú.
Bạch Tinh Tinh nhìn mà đau lòng, An An cũng sợ hãi đi, lại luôn tự mình chịu đựng, cô càng hy vọng An An khóc lên khi sợ hãi.
An An không tìm kiếm sự giúp đỡ của cha mẹ, quá tự kỷ.
Đều tại chất độc bò cạp đáng c.h.ế.t này, hành hạ An An của cô thành như vậy.
Bạch Tinh Tinh luôn lạc quan, sau khi bị Mitchell làm ngượng rất nhiều lần, cũng nhịn không được muốn bùng nổ.
"Ngươi nên biết, ta có thể giao phối với cô ngay khi cô hôn mê, Hạt thú đều làm vậy, nhưng ta muốn chờ cô tỉnh táo." Mitchell vẻ mặt mong đợi Bạch Tinh Tinh cảm động nhìn cô.