Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 888


"Sao ngươi biết thân phận của ta?" Tu tò mò hỏi.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Bạch Tinh Tinh do dự một lát rồi nói: "Trước đây ta từng nhận được một viên linh hồn thạch của giống cái, trông y hệt của ngươi, chỉ là màu sắc khác nhau."

 

"Ra là vậy."

 

Bạch Tinh Tinh nhìn "vua bọ cạp" lúc này, lòng vẫn còn thấy sợ: "Khi đó ta còn không biết linh hồn thạch có thể khống chế thân thể người khác."

 

"Đừng sợ, thân thể giống cái vốn yếu ớt, linh hồn lại càng mong manh, không thể nào chiếm được quyền chủ động. Ta lúc sinh thời là thú ba vằn, nên mới thỉnh thoảng chi phối được cơ thể hắn, mà đó còn là nhờ hắn lơ là đồng ý mới thành công."

 

Bạch Tinh Tinh nhẹ nhõm, thở phào một hơi: "Vậy thì tốt rồi."

 

Bạch Tinh Tinh nói: "Nếu ngươi không thể trực tiếp đưa ta ra ngoài, vậy nói cho ta biết tình hình nơi này đi. Ta đang ở đâu? Bạn lữ của ta có ở xa không?"

 

"Nơi này là bên dưới ốc đảo, là hang ổ của tộc Bọ Cạp."

 

Tu buồn bã cúi đầu, nhìn ngọn lửa sắp tàn, mới dè sẻn dùng chút năng lượng, khống chế tay thêm vài thanh củi vào.

 

Bạch Tinh Tinh mừng rỡ: "Nói vậy, bạn lữ của ta sẽ sớm tìm tới đây."

 

"Hẳn là vậy."

 

Tu cúi đầu, nói: "Cho nên ngươi đừng chọc giận hắn, cứ bảo vệ bản thân, chờ bạn lữ tới cứu là tốt nhất. Hắn trời sinh kiêu ngạo, ngươi càng phản kháng, hắn càng tàn bạo. Điểm này ngươi nên học tập các giống cái khác, cứ làm nũng, chịu thua, hắn nhất định sẽ mềm lòng."

 

Bạch Tinh Tinh khinh thường, hừ một tiếng.

 

"Không được, ta vẫn phải tự cứu!" Bạch Tinh Tinh nói rồi đứng dậy, "Ngươi cứ ở đây đừng động, cố gắng kéo dài thời gian với hắn, ta đi đây."

 

Dứt lời, Bạch Tinh Tinh cầm một thanh củi đang cháy, quấn da thú bế An An rời đi.


 

Tu nhìn bóng lưng cô, trong mắt xẹt qua một tia lưu luyến. Đôi mắt đen láy ấy cứ ngơ ngác nhìn ra cửa, rồi thần sắc chợt từ ôn hòa chuyển sang sắc bén.

 

Bạch Tinh Tinh vừa đi chưa đầy một phút, đã nghe tiếng bước chân dồn dập phía sau. Lòng cô kinh hãi, lập tức quay đầu lại.

 

Thanh niên tóc đen đang sải bước chạy tới. Từ khí thế ngang ngược của hắn, Bạch Tinh Tinh nhận ra ngay đây là vua bọ cạp Mitchell. Nhưng trên mặt hắn không hề tức giận, ngược lại còn lộ vẻ vui mừng.

 

"Ngươi nên nghe lời hắn." Mitchell hiển nhiên tâm trạng rất tốt, thậm chí không thèm để ý chuyện Tu tự ý dùng thân thể mình.

 

Dưới sự khống chế của Tu, d.ụ.c vọng trong cơ thể hắn đã tiêu tan, sự thô bạo tự nhiên cũng biến mất.

 

Mitchell đuổi kịp Bạch Tinh Tinh, ghì chặt hai vai cô hỏi: "Ngươi tìm được kết tinh của giống cái? Mau cho ta biết nó ở đâu!"

 

Bạch Tinh Tinh đau đến hít một hơi lạnh, co người lại.

 

Mitchell vội buông tay, lúc này mới nhớ mình đã làm bị thương giống cái. Hắn kéo tấm da thú ra định xem xét, suýt chút nữa làm rơi An An trong lòng Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh vội giữ chặt An An, tay kia không cầm chắc cây đuốc, thanh củi cháy rơi xuống đất, tóe lên đầy tia lửa.

 

Mitchell bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, lại lần nữa đưa cô về gian thạch thất ban nãy, sau lưng hắn mọc ra một cái đuôi đen, quét qua quét lại trên mặt đất.

 

Chờ hắn đặt Bạch Tinh Tinh lên giường đá, liền có thú Bọ Cạp mang nước sạch tới.

 

"Xin lỗi, ta lại làm ngươi bị thương nặng như vậy." Mitchell thấy vết m.á.u trên giường đá, lòng đầy áy náy. Nhưng bản tính trời sinh khiến nội tâm hắn vẫn phẳng lặng như giếng cổ, chẳng có cảm xúc gì.

 

Mãi đến khi thấy làn da Bạch Tinh Tinh bị rách ra, trái tim bình tĩnh của hắn mới nếm được cảm giác đau đớn nhè nhẹ.

 

Bạch Tinh Tinh cảnh giác nhìn Mitchell. Thấy hắn muốn rửa vết thương cho mình, cô vội tự mình cầm lấy bầu nước dội lên người.

 

Bình Luận (0)
Comment