Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 890

Hắn sở dĩ xem nhẹ điều này là vì Thú rắn vốn là thú nhân thích độc hành, không có thói quen kết bè kết đội. Bây giờ bị đ.á.n.h một đòn trở tay không kịp.

 

Bạch Tinh Tinh nhìn con rắn bị ném nát bét, chỉ muốn liều mạng với Mitchell.

 

Nào ngờ ngay sau đó lại có thú Bọ Cạp chạy tới bẩm báo: “Vương, ba thú nhân kia tìm tới rồi!”

 

Đôi mắt Bạch Tinh Tinh sáng rực trở lại, nàng nhướng mày. Vẻ mặt đắc ý dào dạt đó khiến Mitchell nhìn mà ngứa răng.

 

“Cô đừng đắc ý!” Mitchell hung hãn nói: “Bọn họ tuyệt đối không cướp cô đi được đâu!”

 

Dứt lời, Mitchell bế thốc Bạch Tinh Tinh lên rồi đi ra ngoài.

 

Vừa ra khỏi thạch thất, trước mắt Bạch Tinh Tinh chỉ còn một màu đen kịt, dù mở to mắt cũng không thấy gì.

 

Chỉ cảm thấy Mitchell rẽ hết khúc này đến khúc khác, lúc lên lúc xuống, cuối cùng đi vào một địa cung trống trải.

 

Những nơi khác đều tối đen như mực, còn tối hơn cả nơi trú ngụ của thú vô căn. Nhưng đất đai ở nơi này lại tỏa ra ánh huỳnh quang màu lam rõ rệt, giúp Bạch Tinh Tinh có thể nhìn rõ mọi vật.

 

Địa cung này giống như bên trong một kim tự tháp, vừa cao vừa rộng lớn.

 

Giữa địa cung, có một con thú Bọ Cạp còn to gấp đôi cả Vua bọ cạp Mitchell đang chiếm cứ, cơ thể nó nằm im lìm, tử khí nặng nề.

 

Nếu không phải ngay lúc họ bước vào, con bọ cạp khổng lồ kia khẽ cử động ba con mắt phụ màu đỏ tươi mọc bên sườn, thì trông nó chẳng khác nào một bức tượng đá đã được tô màu.

 

“Phụ thân, con cướp được một giống cái, bạn đời của cô ta hơi lợi hại, con đến chỗ người trốn một lát.” Mitchell vừa nói vừa đi về phía con bọ cạp khổng lồ.

 

Càng đến gần con bọ cạp khổng lồ, hơi thở của Bạch Tinh Tinh càng trở nên khó khăn, nàng quay đầu vùi mặt vào tấm da thú.

 

Nàng thấp thỏm đến mức một chân tuột cả ra ngoài tấm da thú, bị không khí lạnh bao bọc mà cũng không hề hay biết.

 

Khó khăn lắm mới sắp lướt qua nó, con bọ cạp khổng lồ đột nhiên cử động.

 

Nó xoay chuyển ba con mắt phụ mọc thành hàng, ánh mắt dường như dừng lại trên đùi Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh tức thì sởn gai ốc. Lúc này nàng mới phát hiện chân mình đang ở bên ngoài, liền cựa quậy thân mình, muốn giấu cái chân đang bị nhìn chằm chằm kia đi.

 

Chân Bạch Tinh Tinh vừa định rụt vào tấm da thú, con thú Bọ Cạp khổng lồ kia thế mà lại giơ chiếc càng khổng lồ của nó lên, kẹp lấy chân Bạch Tinh Tinh.

 

Chiếc càng sắc nhọn lập tức cắt rách làn da mềm mại, m.á.u nhanh chóng tuôn ra từ vết thương, tí tách rơi xuống sàn đá.

 

“A!”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng ngắn ngủi đầy đau đớn, căn bản không dám nhúc nhích. Cái càng đó sức quá lớn, lại quá sắc bén, nàng không nghi ngờ gì nếu mình giãy giụa, nó sẽ kẹp gãy chân mình mất.

 

“Phụ thân.” Mitchell cũng hơi sốt ruột, nóng nảy nói: “Giống cái mỏng manh lắm, da cô ấy rách rồi kìa.”

 

Con bọ cạp khổng lồ phát ra thứ âm thanh tựa như vỏ giáp cọ xát với cát đá: “Soạt soạt... Giống cái này, có làn da trắng nõn y như mẫu thân con vậy.”

 

Mitchell đắc ý nhướng mày, nói: “Đó là đương nhiên, dung mạo của cô ấy chắc chắn còn xinh đẹp hơn cả mẫu thân. Người mau thả cô ấy ra đi, giống cái sợ đau lắm, lát nữa cô ấy khóc bây giờ.”

 

Bạch Tinh Tinh nén cơn đau nhói, thầm trợn mắt coi thường.

 

Con bọ cạp khổng lồ quả nhiên thả nàng ra. Bạch Tinh Tinh vội giấu chân vào tấm da thú, liếc trộm mấy cái chân của nó trên mặt đất.

 

Nào ngờ, con bọ cạp khổng lồ lại chống chân đứng thẳng dậy, thân hình cao lớn đổ xuống một bóng đen khổng lồ, bao trùm cả nàng và Mitchell.

 

Ngay sau đó, bóng đen thu nhỏ lại, ánh sáng lại chiếu rọi lên người Bạch Tinh Tinh và Mitchell. Rồi Bạch Tinh Tinh nhìn thấy một bàn tay to, thon dài nhưng tái nhợt chìa đến trước mặt, vạch tấm da thú ra.

 

Bạch Tinh Tinh nín thở, ngước mắt nhìn hắn, và rồi hơi thở chợt như ngưng lại: “St. Zachary…”

 

Bình Luận (0)
Comment