Nghe tiếng bước chân của Moore ngày càng xa, Vinson quay đầu lại nhìn hắn, nói: “Cảm ơn ngươi đã ra tay giúp đỡ. Nếu ngươi vẫn còn thích Tinh Tinh, không bằng cùng hành động với chúng ta. Đối thủ lần này ngay cả Curtis cũng không chắc nắm phần thắng, ít nhất vào lúc này, hắn sẽ không g.i.ế.c hại lẫn nhau với ngươi.”
Moore dừng bước, nói: “St. Zachary chỉ muốn linh hồn thạch của bạn lữ ông ta. Ngươi đi giao dịch với ông ta, ta đi cứu người.”
Thấy hắn đã có sắp xếp riêng, Vinson cũng không nói nhiều nữa, hóa thành hình thú chạy nhanh đi.
Trải qua mấy ngày ăn mòn, vách tường của gian thạch thất mới khoét cũng bắt đầu đọng hoa tuyết, bị ánh lửa trong phòng chiếu rọi ánh hồng.
Bạch Tinh Tinh lót tất cả da thú lên giường đá, An An thì đang nằm trên đó. Nàng nhìn một lúc, dứt khoát đặt An An xuống đất, nói lời xin lỗi: “An An chịu khó một chút nhé, mẹ lập tức đặt con lên giường lại ngay.”
Hôn lên khuôn mặt nhỏ gầy đến nỗi biến thành trái xoan của An An, Bạch Tinh Tinh trèo lên chiếc giường đá đã lót rất cao, kê thêm một cái ghế đá lên giường, khó khăn lắm mới bám được vào cái cửa sổ nhỏ phía trên giường.
Bạch Tinh Tinh co người trên cửa sổ như một con khỉ, nhìn xuống mặt giường đá cao hai mét bên dưới, trong lòng có chút sợ hãi.
Đặc biệt là cái ghế đá kia, đang nằm ngay bên dưới nàng.
Bạch Tinh Tinh hối hận, lẽ ra nên lót da thú lên cả cái ghế đá.
Nhưng đã mất mấy ngày công sức, vất vả lắm mới trèo lên được, bảo nàng từ bỏ là không thể nào.
Bạch Tinh Tinh hít sâu một hơi, tay chân cùng lúc dùng sức, đạp vào vách đá, lao người xuống dưới.
Hơi hít vào còn chưa kịp thở ra, cơ thể nàng đã đập vào mép giường đá. May mắn là không đụng trúng cái ghế đá, nhưng không tránh khỏi việc lăn từ trên giường đá xuống đất, chân suýt nữa đụng trúng An An đang được bọc như cục bông.
Rơi xuống quá nhanh, Bạch Tinh Tinh còn chưa kịp hét lên tiếng nào thì mọi chuyện đã xong xuôi.
Tim Bạch Tinh Tinh đập loạn xạ, chẳng buồn để ý đến cơ thể đau nhức, vội vàng nhìn quanh, không thấy Curtis đâu. Nàng chán nản nằm bẹp dưới đất không nhúc nhích.
Đây đã là át chủ bài cuối cùng của nàng, vậy mà lại thất bại.
Thế nhưng Bạch Tinh Tinh không phát hiện ra, hình xăm rắn trên mắt cá chân nàng đã mở lớp màng mắt trong suốt khi nàng đang rơi, nếu duy trì thêm, chắc chắn đã thành công.
Sở dĩ thất bại, một là do thời gian quá ngắn, hai là nàng đã chuẩn bị biện pháp bảo hộ, biết mình sẽ không ngã c.h.ế.t, căn bản không có nguy hiểm thực sự.
Vì vậy, chỉ một thoáng sau, hình xăm rắn đã khôi phục lại như cũ.
“Tê tê ~” Curtis cũng bừng mở mắt, ánh mắt xuyên qua vách đá trước mặt, nhìn về phía xa hơn.
“Tiểu Bạch ở đằng đó.” Curtis đột nhiên lên tiếng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Parker không tin, lập tức khinh thường: “Chúng ta đều không cảm ứng được, sao ngươi lại cảm ứng được?”
Curtis không thèm để ý đến Parker, liều mạng đ.ấ.m vào tường đá.
Nhưng đây chỉ là một phương hướng, trừ phi hắn trực tiếp đào xuyên qua, nếu không manh mối này cũng vô ích. Ra khỏi địa đạo này, sẽ lập tức mất phương hướng.
Curtis đúng là định đào xuyên qua thật. Parker do dự một lát, đang chuẩn bị giúp thì khóe mắt liếc thấy Vinson.
“Curtis đừng đào nữa, Vinson về rồi!”
Curtis lập tức lách ra khỏi hốc đá, nhìn chiếc vòng cổ trên cổ Bạch Hổ, cười lạnh lùng: “Tốt lắm, hắn dùng Tiểu Bạch để uy h.i.ế.p chúng ta, ta cũng không thể để hắn dễ chịu.”
Parker cũng ước gì St. Zachary phải nếm trải nỗi đau mất linh hồn bạn lữ, nhưng rốt cuộc lòng không đủ tàn nhẫn, chỉ nghĩ vậy thôi chứ không định làm tổn hại người vô tội. Nghe Curtis nói vậy, không khỏi thầm thắp nến cho St. Zachary.