Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 914


Rất nhanh đã đến sườn cát, Parker cắm đầu cắm cổ bò lên, cảm nhận được Thú rắn ngay sau lưng mình.

 

Sườn cát dốc đứng, rất khó trèo lên, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ trượt xuống.

 

Parker vừa trượt chân, tụt lại mấy bước, sợ đến mức hắn điên cuồng cào về phía trước, cuối cùng cũng ổn định lại được.

 

Quay đầu nhìn lại, Curtis cũng bị sườn cát này "hại" không nhẹ. Thân thể hắn trơn tuột, càng dễ bị trượt, vừa trượt một cái đã tuột thẳng xuống chân dốc.

 

“Ngao ngao ngao ngao ngao ~~~~~” Parker hả hê cười to.

 

“Tê tê ~” Curtis nguy hiểm le lưỡi, đột nhiên vọt bay về phía trước.

 

Curtis bay thẳng đến lưng chừng sườn cát, nương theo đà lao về phía trước một đoạn dài, khoảng cách với thú báo nhanh chóng rút ngắn.

 

Đà lao càng lúc càng yếu, tốc độ của mãng xà trên sườn cát nhanh chóng giảm bớt, dần dần dừng lại. Hắn cố gắng dùng đuôi hãm lại, nhưng vẫn bất đắc dĩ trượt xuống dưới.

 

Parker nghe tiếng liền biết Curtis lại trượt xuống, cậu ta vừa thở phào nhẹ nhõm, nào ngờ cát dưới chân mình cũng tơi ra. Cả con báo trượt xuống không nói, mà cả mảng cát phía trên đều sạt lở theo, khiến Parker dù giãy giụa thế nào cũng không ổn định được cơ thể.

 

“Tê tê ~” Curtis há miệng, răng nanh trắng muốt phản xạ ánh sáng sắc bén dưới mặt trời, chỉ chờ con báo tự chui đầu vào miệng.

 

Bốn chi của Parker cào loạn vào cát nhưng không tài nào hãm lại được, chỉ để lại vài vệt mờ nhạt trên mặt cát.

 

Mắt thấy con báo sắp trượt vào miệng rắn, gió cát gào thét, một bóng xanh khổng lồ từ trên lướt qua, quắp theo con báo bay lên giữa không trung.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Curtis lập tức nổi giận, bay vọt lên c.ắ.n con báo giữa không trung.

 

Parker vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, bị móng vuốt công quắp lấy tay kéo lên. Toàn bộ cơ thể cậu ta gần như bay lên, chỉ còn chỗ bị quắp là gần mặt đất nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Miệng rắn đớp hụt ngay dưới móng vuốt, rồi cùng thân rắn rơi xuống đất. Con báo trên không trung bay vút lên cao, không còn khả năng bị tấn công nữa.

 

Curtis u ám liếc nhìn bọn họ một cái, rồi quay đầu bơi đi.

 

Vinson và Bạch Tinh Tinh đã về tới hang đá. Vinson đứng trên tảng đá, không ngừng xoay người quan sát bốn phương tám hướng.

 

Bạch Tinh Tinh cũng luôn để ý đến thú văn trên ngực. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nỗi lo lắng của nàng càng lúc càng lớn.

 

Lúc này Parker chắc là khó mà cầm cự được nữa.

 

Bạch Tinh Tinh chạy ra khỏi hang đá, nói với Bạch Hổ đang đứng trên tảng đá: “Vinson, ngươi đưa ta lên cây đi, sau đó trốn đi. Ta sẽ dùng thú ấn bạn lữ để triệu hồi Curtis về, như vậy Parker sẽ an toàn.”

 

Vinson nhảy từ tảng đá xuống, đưa Bạch Tinh Tinh lên một cái cây mọc nghiêng trên mặt hồ. "Như vậy lỡ có thất bại, Bạch Tinh Tinh cũng không bị ngã c.h.ế.t.”

 

Bạch Tinh Tinh chỉ chờ Vinson trốn đi là sẽ nhảy khỏi cây, nhưng Vinson lại không rời đi, chỉ nấp sau tảng đá.

 

Bạch Tinh Tinh sốt ruột thúc giục: “Ngươi trốn xa một chút, hắn sẽ ngửi thấy mùi của ngươi.”

 

“Ta không yên tâm về ngươi.” Giọng nói trầm thấp và thuần hậu của Vinson từ sau tảng đá truyền ra, lộ rõ sự kiên định không lay chuyển.

 

Lỡ lúc anh rời đi có dã thú tấn công Tinh Tinh thì sao? Lỡ tộc Bọ Cạp lại đến bắt Tinh Tinh thì sao? Bọn họ vẫn đang ở trên địa bàn của tộc Bọ Cạp.

 

Bạch Tinh Tinh gấp đến mức lay cả cái cây, cuống lên nói bừa: “Ngươi đúng là đồ ngốc, ta đang canh chừng mà, có nguy hiểm ta sẽ lập tức nhảy xuống.”

 

Nhưng Vinson lại sợ Curtis không đến được, dù sao anh cũng chưa từng thấy qua năng lực thần kỳ như vậy.

 

“Không nhảy ngay là Parker có thể gặp nguy hiểm đó, ngươi đi mau!” Bạch Tinh Tinh gần như hét lên.

Bình Luận (0)
Comment