Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 918

Thị lực của Ưng thú tuyệt đối là mạnh nhất trong giới thú nhân. Bay lượn trên trời cao vạn mét, vẫn có thể phân biệt chính xác động vật trên cỏ. Bướm lớn hay rắn hoang đều không thoát khỏi mắt họ.

 

Huống hồ Moore đã vào ven ốc đảo, cách hồ nước không quá mấy ngàn mét, liếc mắt một cái liền thấy lá cây rung rinh, và một mảng màu vàng bên trong, có màu sắc không khác mấy so với cát bụi.

 

Chỉ là màu vàng đó tuy ở trong bóng tối nhưng vẫn mơ hồ ánh lên sắc kim, cát bụi tuyệt đối không có màu đó. Moore liền kết luận bên trong chắc chắn có động vật.

 

Trong sa mạc thức ăn khan hiếm, đụng phải con mồi há có lý nào không bắt? Moore vốn đến để uống nước, môi đã khô khốc nứt nẻ. Nước trong ở ngay trước mắt, nhưng anh ta không uống một ngụm, cơn đói trong bụng khiến anh ta thèm muốn thức ăn hơn.

 

Anh ta từng bước tiến lại gần tảng đá. Vết thương trên người đã bị cát bụi che phủ kỹ càng, mắt thường không nhìn thấy, ngay cả mùi m.á.u tanh cũng bị che giấu hơn phân nửa.

 

Để cho chắc ăn, anh ta còn cố ý đi ngược hướng gió. Ba thú nhân nấp dưới tảng đá hoàn toàn không ngửi thấy bất kỳ mùi gì. Họ không nói chuyện nữa, im lặng như không hề tồn tại.

 

Đột nhiên, một bàn tay thò vào. Hiển nhiên là người đó đứng trên tảng đá rồi cúi xuống vươn tay vào. Cánh tay người bình thường không thể vươn tới, nhưng cánh tay này lại thò vào được một nửa.

 

Cũng may Parker đang đối diện với cánh tay đó. Cậu ta phản ứng cực nhanh, lập tức lùi về sau, né được bàn tay đang dang ra như móng vuốt.

 

“Quác!” Alva bị dọa cho hết hồn, không kìm được mà hét to một tiếng.

 

“Rống!” Vinson cũng gầm lên một tiếng, nhưng không phải hoảng sợ, mà là hung dữ.

 

Ngay giây tiếp theo, Vinson nhảy ra khỏi gầm đá, xoay người đối mặt với phía bên kia tảng đá.

 

Moore đ.á.n.h lén không thành công, nếu thò tay vào lần thứ hai rất có thể sẽ bị tấn công ngược lại, vì thế anh ta chuẩn bị lật tảng đá lên để bắt.

 

Kết quả còn chưa kịp hành động, cánh tay thậm chí còn chưa kịp rút về, vẫn đang duỗi xuống dưới, trong khi cơ thể thì ngồi xổm trên tảng đá, trông khá buồn cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Vinson thấy là anh ta, liền thu lại thế tấn công. Parker và Alva cũng lần lượt nhảy ra. Địch ý của Parker nhanh chóng tan biến. Chỉ có Alva là nhất thời không nhận ra Moore, vẫn nhìn chằm chằm anh ta như gặp phải kẻ thù lớn.

 

Khí thế của thú nhân trước mắt quá nguy hiểm. Tuy rằng trên mặt không có thú văn, nhưng lại khiến Alva cực kỳ muốn bỏ chạy.

 

Miếng ăn đến miệng lại bay mất. Moore hơi tiếc nuối, nhưng sắc mặt không hề thay đổi. Anh ta chỉ nhìn quanh bốn phía, lúc này mới để lộ sự bất mãn trong giọng nói:

 

“Bạch Tinh Tinh đâu?”

 

Parker và Vinson biết rõ sự bất mãn của Moore. Parker giành nói: “Mau trốn đi đã.” Vừa nói, Parker vừa chui lại vào gầm đá, tiếp tục: “Curtis trúng độc, hiện tại đang đuổi g.i.ế.c chúng ta.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Vinson cũng chui vào theo. Alva lúc này mới hiểu người này cùng phe với họ, trong lòng hơi thả lỏng, lúc này mới thấy có vài phần quen mắt.

 

Nhưng hắn chắc chắn mình không quen biết nhân vật lợi hại như vậy, nếu không tuyệt đối đã ấn tượng sâu sắc.

 

Moore quả thực liếc mắt một cái đã nhận ra Alva, trong lòng không khỏi co thắt dữ dội.

 

Lúc trước con chim này cùng mình theo đuổi Bạch Tinh Tinh, khi đó hắn còn không có hy vọng bằng mình, vậy mà hiện tại đã được ở bên cạnh Tinh Tinh rồi sao?

 

Mà mình lại còn chẳng bằng một miếng mồi, thức ăn ngon ít ra còn có thể làm Tinh Tinh vui vẻ một chút.

 

Đối với các bạn lữ khác của Bạch Tinh Tinh, anh ta đều có thể coi như không thấy, nhưng đối với con công trống loè loẹt chỉ được cái mã này, Moore lại không thể kìm nén sự ghen ghét.

 

Chịu đựng ánh mắt tràn ngập ác ý của một thú không vằn, toàn bộ lông vũ của Alva đều dựng đứng. Hắn nhanh chóng chui vào gầm đá.

 

Bình Luận (0)
Comment