Thánh Vương

Chương 123

"Kỳ nhi, con cuối cùng cũng trở về."

Dương Chiến nhìn thấy con trai của mình trở về, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đứa con trai này có thể nói là người có tiền đồ nhất, hiện tại uy danh hiển hách, trở nên nổi bật, làm rạng rỡ tổ tông, thậm chí gia tộc còn được Thánh Tổ hoàng triều khen ngợi.

Trong phạm vi mấy vạn dặm, tất cả thành trì gia tộc lớn nhỏ đều đã thần phục họ.

Chính là bởi vì đứa con trai này mà thành Yến Đô đã mang họ Dương, các hào môn thế gia đều cúi đầu xưng thần, binh mã, tài chính trong gia tộc họ đều do Dương gia quản lý, có thể nói Dương gia chính là chủ nhân chân chính trong phạm vi mấy ngàn dặm này, họ chính là vương thượng.

Dương Chiến hiện đã xưng vương.

Nhưng mà bây giờ thành Yến Đô vẫn chưa có quốc hiệu.

"Tam đệ!"

Trong lúc Dương Kỳ bái kiến Dương Chiến, đại ca Dương Vân Trùng, nhị ca Dương Hóa Long cũng lao tới.

"Đại ca, nhị ca."

Dương Kỳ cười ha ha, tiến lên nghênh đón, ba huynh đệ ôm nhau, thân tình không thể che giấu.

"Đi vào trong rồi nói."

Dương Chiến vung tay lên, căn dặn binh sĩ xung quanh:

"Thông báo cho toàn bộ thành Yến Đô, bãi bỏ lệnh giới nghiêm ban đêm, mở đại yến ba ngày, bắn pháo hoa chúc mừng con ta trở về thăm nhà, hễ là người già, trẻ con đều ban cho đan dược, triệu tập văn võ bá quan ngày mai dự tiệc ở vương cung."

"Phụ thân, không cần khoa trương như vậy."

Dương Kỳ thấy phụ thân vì mình mà mở đại yến chiêu đãi quần thần, khiến cho toàn thành chấn động, không khỏi nghĩ việc này quá mức long trọng.

"Nên làm như vậy."

Đại ca Dương Vân Trùng nói:

"Tam đệ, đệ có điều không biết. Dương gia chúng ta xưng vương, ra lệnh cho tất cả hào môn thế gia quý tộc trong thành Yến Đô. Những người này tuy rằng đã hàng phục, thế nhưng trong lòng vẫn chưa cam tâm, có người âm thầm cấu kết với một số môn phái, rục rịch chuẩn bị mưu phản. Từ biên giới thành Yến Đô, thám tử đã hồi báo cho biết, Ảnh Độc môn, Xuân Thu môn đã có dấu hiệu, giống như sắp hạ thủ với thành Yến Đô của chúng ta. Ý của phụ thân chính là mượn việc đệ trở về, tổ chức đại yến chiêu đãi tân khách quần thần, đem tin tức truyền bá ra ngoài, khuất phục một số người. Việc này khiến cho uy danh của Dương gia chúng ta càng thêm long trọng, nếu tam đệ biểu hiện tuyệt thế khí công của mình trên yến hội, vậy thì càng tốt."

"A, hóa ra là như vậy."

Dương Kỳ hiểu không phải phụ thân mình khoa trương, mà là có dụng ý.

"Kỳ nhi, khổ cực cho con rồi."

Dương Chiến nhìn đám thị vệ xung quanh nói:

"Các ngươi triệu tập nguyên lão trong gia tộc, bây giờ mở yến hội."

"Dạ, vương thượng."

Một thị vệ khí công tầng 8 nói.

"Phụ thân, khí công của người đã đạt tới đỉnh phong, nhưng mà việc tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh vẫn còn thiếu một chút. Cũng may người tu luyện là Tứ Quý Kiếm Thuật, mà con đã tìm hiểu Tứ Quý Kiếm Thuật tới cực hạn, hôm nay con giúp người tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, từ nay về sau uy áp quần hùng, khiến cho cả thành Yến Đô quy về một mối."

Phụ tử bốn người Dương Kỳ, Dương Chiến, Dương Vân Trùng, Dương Hóa Long tiến vào trong cung điện.

Dương Kỳ thấy cung điện này được bảo vệ nghiêm ngặt, thị vệ, cung nữ, thậm chí còn có cả thái giám đều có khí độ uy nghiêm.

Những thứ này đều là do Yến Cô Phong lưu lại.

Yến Cô Phong rất có dã tâm, muốn lập nên sự nghiệp thiên thu, cho nên xây dựng cung điện giống như hoàng cung, đáng tiếc là hắn còn chưa kịp thống nhất cả tòa thành trì đã bị đánh đuổi, tất cả cơ nghiệp bị hủy hoại trong chốc lát, thậm chí bảo tàng khổng lồ trong Phủ thành chủ cũng bị Dương gia chiếm mất.

Đám thái giám này cũng là do Yến Cô Phong lưu lại.

Dương Kỳ một mặt quan sát tình hình trong phủ, một mặt kiểm tra tu vi của phụ thân, đại ca nhị ca.

Phụ thân đã là Khí Tông đỉnh phong, dược lực của Nhiếp Không Thảo trong cơ thể đã hoàn toàn bị luyện hóa, giơ tay nhấc chân đều có khí khái phi phàm. Mà đại ca, nhị ca cũng đã tấn chức đạt tới Khí Tông, tu luyện Tứ Quý Kiếm Thuật vượt xa Khí Tông bình thường.

Nhưng mà, đại ca nhị ca muốn tấn chức tới cảnh giới Đoạt Mệnh thì phải cần khá nhiều thời gian nữa, trừ phi có được một số bảo bối trong truyền thuyết, ví dụ như "Sinh Mệnh Chi Tuyền".

Chỉ chốc lát sau, tất cả trưởng lão lớn nhỏ, một số gia chủ các chi nhánh đều tập trung tới đây, mấy trăm người tập trung trong một đại sảnh, trong đó có cả Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân.

Hai người kia là nguyên lão cao nhất trong gia tộc, nhưng mà hiện giờ vẫn phải hành lễ với Dương Chiến.

Bởi vì Dương Chiến đã xưng vương.

"Tham kiến vương thượng."

"Đứng lên đi, ban cho ngồi."

Dương Chiến phất tay một cái, rất là có phong độ vương thượng.

Đợi cho những nhân vật này ngồi xuống, hắn mới mở miệng nói: "Hôm nay là ngày lành Dương Kỳ từ học viện Thiên Vị trở về, cho nên ta tổ chức đại hội gia tộc. Kỳ nhi, con mang về cho gia tộc thứ gì, hãy lấy ra đi."

"Dạ, phụ thân."

Dương Kỳ biết, phụ thân tổ chức đại hội gia tộc là muốn cho những nhân vật này kinh sợ, đề cao sự đoàn kết trong gia tộc.

"Ta ở trong học viện Thiên Vị tu luyện, đã tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, học được một số loại khí trận, có thể bố trí ở trong gia tộc, có thể dùng cho đệ tử trong gia tộc tu luyện."

Dương Kỳ nhìn lướt qua mọi người trong gia tộc, thản nhiên nói:

"Các vị hãy xem ta diễn luyện một lần."

Trong lúc nói chuyện, giới chỉ trên ngón tay của hắn bắn ra một ánh sáng xanh, sau đó một đại trận bao phủ vương tọa của Dương Chiến.

Tất cả mọi người đều cảm thấy lực lượng cuộn trào, Dương Chiến hiện giờ đang chìm đắm trong Vương Đạo Khí Trận, chân khí bản thân sôi trào, sảng khoái tới cực điểm.

"Phụ thân, mau chóng vận công, trấn áp chân khí quy về đan điền khí hải, hôm nay con trợ giúp người trùng kích đoạt mệnh, một bước lên trời." Dương Kỳ hét lớn một tiếng.

Dương Chiến lập tức tỉnh ngộ, vận chuyển khí công Tứ Quý Kiếm Thuật ở trong đan điền, khí tức bốn mùa xuân, hạ, thu, đông tràn ngập, nhưng đều bị Vương Đạo Khí Trận nhốt ở bên trong.

Tất cả mọi người trong gia tộc đều nhìn thấy, trong khí trận mưa xuân triền miên, khi thì sấm sét chói sáng, khi thì mặt đất mù sương, khi thì tuyết lớn rơi đầy.

Dương Kỳ ngưng thần tĩnh khí, kiếm khí Tứ Quý Kiếm Thuật từ trong đan điền hắn tuôn ra tràn vào trong Vương Đạo Khí Trận, thẩm thấu vào trong kinh mạch của Dương Chiến.

Trong giây phút này, thân hình Dương Chiến chim trong chân khí khổng lồ, bản chất sinh mệnh được tăng cao.

Tu vi của Dương Kỳ đã là đoạt mệnh lần 3, chân khí hùng hậu có thể so với đoạt mệnh lần 7, khổ tu Tứ Quý Kiếm Thuật cường đại tới mức không ngờ, hắn mới chỉ rót kiếm khí vào bên trong một chút, đã giúp Dương Chiến bớt đi bảy tám chục nam, thậm chí trăm năm khổ tu.

Nói cách khác, kiếm khí hiện giờ của Dương Kỳ chẳng khác nào người sống tu luyện.

Toàn thân Dương Chiến đều bị kiếm khí của Tứ Quý Kiếm Thuật bao phủ, giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, bộc lộ tài năng. Vương Đạo Khí Trận giúp hắn gia tăng tinh hoa sinh mệnh bổn nguyên.

Chỉ chốc lát sau, ở trong khí trận, khí tức của hắn đã tích lũy tới cực hạn, đột nhiên bùng nổ!

Một cỗ kiếm khí mãnh liệt vọt lên.

Kiếm này khí thô to như cột nhà, phá tan nóc cung điện.

Thế nhưng Dương Kỳ nhanh tay lẹ mắt, năm ngón tay xòe ra, trấn áp cỗ kiếm khí kia xuống, bức nó nhập vào trong cơ thể Dương Chiến.

Sau đó, bản chất sinh mệnh của Dương Chiến đều thay đổi, cơn lũ nguyên khí liên tục tỏa ra khiến cho mọi người trong đại điện đứng không vững.

Dương Kỳ triệt hồi Vương Đạo Khí Trận, nhìn thấy Dương Chiến đang nhắm mắt trầm tư.

"Chúc mừng phụ thân thành công tấn chức đoạt mệnh, một bước lên trời, Dương gia ta nhất định làm nên sự nghiệp thiên thu."

Dương Kỳ nói.

"Dương Chiến ta cũng có ngày này rồi."

Dương Chiến nhìn bàn tay mình, mơ màng nói:

"Cảnh giới Đoạt Mệnh hóa ra cường đại như thế này, lúc nãy ta cảm giác mình đúng là không còn như xưa. Thảo nào, Khí Tông không cách nào chiến thắng đoạt mệnh, một người là hùng ưng cao cao tại thượng, còn một người chỉ là chuột trên mặt đất."

"Thật sự tấn chức đoạt mệnh."

"Khí tức thật khổng lồ."

"Gia chủ đột phá cảnh giới, Dương Kỳ giúp phụ thân hắn đột phá, vậy hắn có cảnh giới gì?"

......

Nhiều nhân vật trong gia tộc nhìn thấy cảnh tượng này đều không thể kiềm được khiếp sợ, chẳng còn quan tâm tới lễ nghi, bàn luận rối rít.

Nhất là "Nhan Thái Quân" "Dương Tỉnh Sư", trên mặt họ hiện ra thần sắc ước ao, đố kị. Bọn họ hy vọng mình là người đầu tiên tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh, tu vi hiện đã là Khí Tông đỉnh phong, hơn nữa tuổi tác đã cao, tuy rằng còn có thể sống thêm vài chục năm, thế nhưng tuổi càng cao, cơ hội tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh lại càng nhỏ, nếu không được thì sẽ chết đi trong vô vọng.

Bây giờ họ đã nhìn thấy hi vọng.

Bọn họ nhìn nhau, đồng thời đứng lên đi về phía Dương Kỳ.

Dương Kỳ nhìn hai người, ánh mắt sáng lên.

Bịch, bịch.

Đột nhiên hai người quỳ xuống đất, nói:

"Kỳ thiếu chủ, hai người chúng ta trước kia là nguyên lão, đối với người không được tốt, tội đáng chết vạn lần, mong rằng người không quan tâm tới hiềm khích trước đây, có thể ban cho chúng ta tu luyện trong Vương Đạo Khí Trận. Hai người chúng ta ở chỗ này phát thệ, sau này nhất định thề chết theo gia chủ, không hề hai lòng."

"A?"

Dương Kỳ không vội đỡ hai vị nguyên lão lên mà nói:

"Ta về nhà lần này chính là muốn bố trí Vương Đạo Khí Trận trong gia tộc, vận chuyển linh khí trong lòng đất, trợ giúp con em trong gia tộc tu luyện. Chỉ cần ai có công lao với gia tộc là đều có thể tiến vào trong đó tu luyện. Các ngươi đứng lên đi, chỉ cần nghe lời phụ thân ta, lập công lao cho gia tộc, chắc chắn nguyện vọng của các người sẽ hoàn thành."

Đối với Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân, Dương Kỳ biết sâu trong nội tâm của họ vẫn không phục, nếu để cho họ tu luyện thì không bằng cho đám thanh niên tài tuấn tu luyện, họ sẽ nhanh chóng đạt tới Khí Tông hơn.

Phải biết rằng, Vương Đạo Khí Trận này, đám đệ tử ngoại viện, đệ tử nội viện cũng không được tu luyện.

Hai người này nếu như đột phá tới cảnh giới Đoạt Mệnh, khẳng định sẽ gây chuyện thị phi, khiến gia tộc hỗn loạn.

Thế nhưng nếu họ thật lòng, hắn vẫn có thể quan sát rồi quyết định.
Bình Luận (0)
Comment