Thánh Vương

Chương 140

“Kết bái huynh đệ?"

Lữ Vong Tiên sửng sốt, dường như không thể tin tưởng, nhưng mà sau đó ánh mắt dần hiện lên sự vui mừng, Dương Kỳ vừa rồi đã cho hắn thấy thực lực chân chính, tuyệt đối người mạnh nhất trong cảnh giới Đoạt Mệnh, tương đương với tuyệt thế cao thủ, ngoài ra còn là đệ tử của học viện Thiên Vị, tránh được một người như vậy đã là tốt lắm rồi.

Huống chi bây giờ người ta còn chủ động yêu cầu kết bái huynh đệ?

Lập tức, Lữ Vong Tiên đồng ý:

"Được, ta và Dương Kỳ huynh đúng là mới gặp đã quen, kết bái làm huynh đệ, đồng sinh cộng tử, sau này cùng tiến cùng lùi."

"Tốt! Đại ca, nhị ca, hôm nay ta muốn cùng Lữ Vong Tiên thiếu chưởng môn kết làm huynh đệ, mong các huynh đi chuẩn bị hương án một chút."

Dương Kỳ nói.

"Có ngay."

Dương Hóa Long, Dương Vân Trùng vội vàng đi sắp xếp.

Tứ đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, im lặng không lên tiếng. Họ biết chuyện này chỉ có lợi mà không có hại, Dương Kỳ tu vi như thế, sau này chắc chắn là một đại nhân vật trong học viện Thiên Vị, Cửu thiếu chủ có một vị huynh đệ thế này, đúng là vô cùng có lợi cho quá trình cạnh tranh của Xuân Thu môn sau này.

Huynh đệ và bằng hữu khác nhau nhiều lắm.

Bằng hữu chỉ là bèo nước gặp nhau, gặp mặt một lần cũng gọi là bằng hữu. Huynh đệ phải qua kết bái, thề cùng sinh cùng tử, vinh nhục cùng hưởng.

Hương án bày xong, Dương Kỳ và Lữ Vong Tiên cùng nhau quỳ xuống, đồng thanh nói:

"Ta Lữ Vong Tiên, Dương Kỳ, hôm nay nguyện ý kết làm huynh đệ, đồng sinh cộng tử, vinh nhục cùng hưởng, không cầu sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng tháng cùng năm, nếu như phản bội, trời tru đất diệt, nhân thần rời bỏ."

Sau khi thề, hai người lạy trời đất 8 cái.

Đây là kết nghĩa huynh đệ.

Ha ha ha, ha ha ha!

Sau khi kết bái, Dương Kỳ vỗ vỗ vai Lữ Vong Tiên:

"Hảo huynh đệ, từ nay về sau, Dương gia ta và Xuân Thu môn cùng phát triển. Nếu như huynh đệ có chuyện gì có thể tới tìm ta, chuyện của huynh đệ chính là chuyện của Dương Kỳ ta."

"Tốt, Dương gia có chuyện gì cũng chính là chuyện của huynh đệ, phụ thân huynh cũng chính là phụ thân đệ."

Lữ Vong Tiên nói, sau đó nhìn Dương Chiến hành lễ.

"Không dám nhận, không dám nhận."

Dương Chiến lập tức đáp lời.

"Được rồi, huynh đệ. Giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền này đệ có thể đem về báo cáo nhiệm vụ, chứng minh cho phụ thân đệ biết năng lực của mình."

Dương Kỳ cười nói.

"Được, có giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền này là đệ lập được công lao lớn."

Lữ Vong Tiên hết sức cao hứng:

"Nhưng mà chuyện cao hứng hơn cả là kết được một huynh đệ như huynh, tương lai nếu như có chuyện gì chúng ta có thể cùng nhau mạo hiểm du ngoạn. Ngoài ra, không lâu sau chính là đại hội luận võ của bốn đại học viện, đến lúc đó sẽ có rất nhiều đại môn phái được mời vào tham quan, mong rằng huynh có thể biểu lộ hết tài năng, nhất trận thành danh. Với thực lực của huynh nhất định sẽ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi."

"Đó là đương nhiên."

Dương Kỳ vung tay lên, đột nhiên tháo bỏ Thần Ma Phong Ấn, ngưng tụ Dương Kỳ thành một cái ấn ký, ấn ký này trong suốt như ngọc, đặt vào trong tay Lữ Vong Tiên nói:

"Huynh đệ, đây là một ấn ký do bản mạng chân khí của ta ngưng kết thành, nếu như đệ có chuyện gì chỉ cần bóp nát ấn ký, ta sẽ cảm ứng được và chạy tới."

Việc này hắn học theo phương pháp chuyện chế Thiên Nhai Hải Giác Phù của Quân Thiên Cừu, một huynh đệ ở học viện Hải Thần.

"Đa tạ huynh đệ, chúng ta xin cáo từ."

Lữ Vong Tiên gật đầu:

"Còn nữa, đây là Thần phù của Xuân Thu môn chúng ta, nếu như huynh có chuyện gì cũng có thể thông qua nó tìm đệ." Trong lúc nói chuyện, hắn lại lấy ra một khối Ngọc phù.

"Hảo huynh đệ, bây giờ cáo từ, sau này gặp lại."

Dương Kỳ và Lữ Vong Tiên nói lời từ biệt.

Lữ Vong Tiên và đám trưởng lão đều rời đi, mang theo thi thể hai nữ đệ tử Xuân Thu môn và đám người Trương Liệt bay lên trời, khí công chấn động, cuồng phong gào thét, chớp mắt đã không thấy bóng dáng. Đều là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, đương nhiên họ có năng lực phi hành.

Giờ này khắc này, Dương gia chẳng những đã hóa giải được một ân oán lớn mà còn kết làm huynh đệ với thiếu chủ của Xuân Thu môn, huynh đệ lúc nào chẳng tốt hơn địch nhân.

"Kỳ nhi, con bây giờ đã trưởng thành rất nhiều rồi đó, lúc nãy ta còn sợ con lỗ mãng đắc tội với Xuân Thu môn. Tuy rằng con ở trong học viện Thiên Vị chẳng sợ gì, nhưng mà thành Yến Đô lại khác, phiền phức có thể kéo tới liên miên. Lúc này nó đã chuyển thành chuyện mừng, trong cuộc đời huynh đệ bao giờ cũng tốt hơn địch nhân."

Dương Chiến vỗ vỗ vai Dương Kỳ nói:

"Con trai của ta cuối cùng cũng trưởng thành, có tiền đồ lớn."

"Phụ thân đại nhân, trước mắt không nên nói tới tiền đồ, thành tựu gì cả, chờ khi con tu luyện tới trình độ có khả năng tới Huyền Không Sơn tìm mẫu thân, khi đó mới là thực sự đại tiền đồ, nhưng gia đình ta đoàn tụ là đủ rồi, tính gì tiền đồ nữa?"

Dương Kỳ nói như đinh đóng cột:

"Phụ thân, lần này con tiến vào trong Hắc Thi sơn mạch tu luyện đạt được một số lợi ích, con muốn bế quan một thời gian, sau đó sẽ trở về học viện Thiên Vị. Không bao lâu nữa là các học viện tiến hành luyện võ, con muốn thành danh để được học viện coi trọng, đến lúc đó Dương gia chúng ta mới thật sự an toàn, Ảnh Độc môn cũng không dám gây sự với chúng ta nữa."

"Được, tất cả tất cả nghe theo coni."

Dương Chiến cười nói.

Trong mật thất, Vương Đạo Khí Trận chậm rãi vận chuyển, Dương Kỳ ngồi ngay ngắn ở trong khí trận, một lần nữa lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền ra, rồi dùng chân khí bao lấy nó, luồng khí Sinh Mệnh Chi Tuyền bắt đầu dung nhập vào trong Địa Ngục Dung Lô.

Bịch!

Chân khí mãnh liệt sôi trào, thánh hỏa màu bạch kim từ từ nhạt dần, sau đó chuyển thành một loại tịnh hỏa tinh thuần, trong suốt. Nó là "Thiên giới tịnh hỏa".

Nhiệt độ của ngọn lửa này vô cùng cao, chỉ cần một tia nhỏ sẽ hòa tan mọi thứ.

Luồng Sinh Mệnh Chi Tuyền đầu tiên chậm rãi tiến vào cơ thể, tấn công vào những vi hạt chưa thức tỉnh.

Lập tức, Dương Kỳ cảm thấy rất nhiều vi hạt liên tiếp chấn động, giống như một đàn viễn cổ cự tượng bị kinh sợ.

Hắn vui mừng quá đỗi, biết rằng Sinh Mệnh Chi Tuyền có hiệu quả vô cùng với vi hạt.

"Đoạt mệnh lần 5, thức tỉnh vi hạt! Ta trùng kích đoạt mệnh lần 5 thành công là có thể tấn chức thành đệ tử hạch tâm, có được sự coi trọng của học viện, nhưng đó cũng không phải là chuyện tốt."

Trong lòng Dương Kỳ trầm mặc:

"Địa vị càng cao sẽ càng xung đột với Thái tử, hiện tại thực lực của ta còn chưa đủ, tốt nhất là cứ tích lũy, việc đệ tử hạch tâm để sau này cũng được, nhưng mà thực lực vẫn phải tăng lên, tốt nhất là tăng vọt đạt tới truyền kỳ, sau đó ở trên đại hội đột nhiên nổi tiếng. Nhưng mà đạt tới truyền kỳ khó khăn tới mức nào?"

"Đáng tiếc là hình người màu vàng trong mi tâm của ta không chịu xuất thủ, bằng không Thái tử có là gì? À, mà hình như Diêm Ma quỷ đế nói là hình người màu vàng là Chư Thần Ấn Ký gì đó? Chư Thần Ấn Ký rốt cuộc là cái gì? Đại lục Chấn Đán ở đâu, đại lục Phong Nhiêu là đại lục cấp thấp nhất ư. Xem ra, sau khi trở về học viện mình phải tăng cường tìm hiểu mới được."

Vừa tu luyện, vừa nhớ lại tình cảnh đối chiến với Diêm Ma quỷ đế, Dương Kỳ học được không ít kinh nghiệm.

Nhưng mà cái gì là "Chư Thần Ấn Ký", cái gì là đại lục Chấn Đán, hắn đều không biết, hình người màu vàng ở mi tâm hắn chỉ khi nào gặp tuyệt thế tà ma mới xuất hiện, hoặc khi nào có người sắp giết hắn mới xuất thủ.

Nhưng mà cách liên hệ với hình người màu vàng như thế nào Dương Kỳ không biết, không nên dựa vào hình người màu vàng, chỉ có thể dựa vào chính mình.

"Đoạt mệnh lần 5 trùng kích thành công."

Hoàn toàn tập trung tinh thần, hai mắt Dương Kỳ chợt mở ra, chín chín tám mươi mốt vi hạt dã thức tỉnh một lần nữa phát ra kình khí.

Một đạo chân khí hình người giống như thần linh xuất hiện ở trên đỉnh đầu Dương Kỳ, trong chớp mắt đã ra khỏi mật thất bay lên bầu trời, vượt qua biển mây, tiến vào trong biển lốc vô tận.

Đạo chân khí kia có cái mũi thật dài, hút nguyên khí vô biên trong những cơn lốc, cơn lốc kia lập tức biến mất.

Vô số chớp, lửa, gió mạnh, thiên địa sát ma đều xuất hiện, tấn công mãnh liệt vào đạo chân khí này.

Đạo chân khí đó chính là do nguyên thần của Dương Kỳ ngưng tụ thành, hiện giờ hắn đang cố vượt qua thiên địa kiếp số khi đoạt mệnh lần 5.

Thiên địa nguyên khí ngưng kết thành kiếp số đương nhiên phải tấn công vào đạo chân khí nguyên thần của hắn.

Nhưng mà mặc cho thiên địa kiếp số mãnh liệt tới đâu, đạo chân khí hình người này vẫn lù lù bất động, tất cả kiếp số tấn công trong ba bốn canh giờ cũng chẳng mảy may làm suy chuyển đạo chân khí hình người như thần linh kia, ngược lại còn rèn luyện chân khí của hắn như ngọc lưu ly, không còn là chân khí nữa mà thành một con voi thần do tạo hóa đắp nên.

Đạo chân khí hình người như ngọc lưu ly kia đứng vững trong kiếp số, khí lưu xoay tròn chung quanh nó.

Kiếp số cuối cùng biến mất.

Chân khí hình người kia đáp xuống, tiến vào trong cơ thể Dương Kỳ.

Lập tức, vô số vi hạt trong cơ thể Dương Kỳ bùng nổ, cùng nhau thức tỉnh, trong các huyệt đạo của hắn hình thành lên những viên xá lợi, lực lượng của hắn cường đại hơn trước đây nhiều.

Không vận dụng chân khí chỉ cần một quyền nhẹ tung.

Xì, mặt đất giống như đậu hũ bị đánh cho tan nát.

Đây là lực lượng thân thể thuần túy.

Mặt đất trong mật thất là do tinh cương rèn thành, thần binh lợi khí chém xuống cũng không sứt mẻ, thế nhưng ở trước mặt Dương Kỳ tinh cương này không khác gì đậu hủ, lực lượng trong tay hắn có thể phá tan mọi thứ.

"Cuối cùng cũng tấn chức đoạt mệnh lần 5, chân khí trong cơ thể đã ngưng tụ thành xá lợi chân khí, số xá lợi này lại có thể chứa đựng chân khí, có thể khiến cho chân khí hùng hậu hơn trước kia nhiều."

Dương Kỳ cẩn thận cảm nhận cảnh giới Đoạt Mệnh lần 5, phát hiện chân khí của hắn đang kết hợp chặt chẽ với thân thể, xá lợi chân khí trong các huyệt đạo dã giống như máu thịt của mình.

Số xá lợi chân khí kia là do chân khí ngưng tụ mà thành, nó nằm trong các huyệt đạo, có thể nói là mở ra những Khí Hải mới. Hơn nữa nó còn có tác dụng phòng bị, khi người khác phá tan lớp chân khí hộ thân, thì xá lợi chân khí có thể bắn ra tấn công kẻ địch.

Đây là chỗ tốt của xá lợi chân khí.

"Được rồi, cũng đã tới lúc trở về học viện Thiên Vị."

Dương Kỳ thu hồ lô Sinh Mệnh Chi Tuyền vào trong giới chỉ, đang định đứng dậy thì đột nhiên Thiên Nhai Hải Giác Phù trong giới chỉ rung động.
Bình Luận (0)
Comment