Thánh Vương

Chương 9

Dương khôi vừa xuất chiêu Ưng Kích Trường Không thì Dương Kỳ cũng nhanh chóng tỉnh táo lại.

Thân thể Dương Kỳ bị sóng khí cuồng bạo nhấn chìm tựa như đá ngầm chìm trong biển cả, trơ trơ bất động mặc cho bao nhiêu mạch nước ngầm mãnh liệt trôi qua. Chờ cho kình lực đánh xuống gần tới, thân mình Dương Kỳ đột nhiên trơn như cá, liên tục trốn tránh khắp xung quanh, đối phương là một cánh chim ưng cắt trời cao, còn Dương Kỳ là cá hiểu ao cạn.

Khí lãng quay cuồng, kình khí nơi nơi xuất hiện như lôi đình. Khí thế Dương Khôi hung mãnh chiếm lợi thế trên không, xuất trảo vừa nhanh vừa tàn độc, bàn tay chứa đựng ưng trảo khí thế, tầng tầng trảo ảnh như núi áp bách đè xuống, muốn nhất cử chộp được Dương Kỳ.

Chúng nhân quan khán thấy rõ ràng, giữa sân đấu Dương Khôi giống như một con thương Ưng đang bay lượn, từng đòn từng đòn đánh xuống với thanh thế dày đặc vô pháp tưởng tượng.

Trong khi đó, Dương Kỳ giống như chú cá nhỏ linh hoạt bơi lặn trong các làn sóng do kình khí áp bách tạo ra. Tuy liên tiếp đối mặt với nguy hiểm do ưng trảo gây nên, nhưng chỉ cần có khe hở rất nhỏ xuất hiện là tránh qua ngay, khiến cho Dương Khôi không ngừng lãng phí chân khí vô ích.

Không phải thương Ưng không đủ hùng tráng uy vũ, mà là con cá kia quá mức giảo hoạt.

- Tiểu tử này thân pháp linh hoạt như thế, không biết thân thể phải cứng cỏi đến trình độ nào? Mới có thể đem thân pháp Ngư Long Bách Biến thi triển tới cực hạn như vậy?

Mọi người xem trận giao thủ này đều dồn dập chấn kinh.

Dương Kỳ thi triển ra "Ngư Long Bách Biến" chính là một môn thân pháp thượng thừa của Dương gia. Cao thủ gia tộc đều được luyện tập, nhưng muốn đạt tới trình độ hiện tại thì ngay cả cao thủ tầng sáu hay tầng bảy đều rất gian nan, bởi vì yêu cầu đối với thân thể quá cao.

Dương Kỳ tùy ý vặn mình, cơ nhục cốt cách trong nháy mắt kiên ngạnh như sắt, trong chốc lát liền có thể dai dẻo sánh cùng với da trâu làm dây cung, lại trong giây lát mềm nhũn rồi vững như sắt, căn tựa dây cung, mềm như bông vải … Loại cảnh giới này, thật sự không có mấy người có thể làm được.

"Tốt! tốt! tốt..."

Ánh mắt Dương Chiến lúc này toàn bộ đều là cảm xúc kinh hỉ. Mà trong giờ phút này, đại nhi tử và nhị nhi tử vẫn còn nằm trên băng ca ở bên cạnh hắn cũng đã tỉnh lại. Mặc dù trên người còn "Ảnh độc" nhưng thần trí đã trở nên thanh tỉnh lại dần, nhìn thấy Dương Kỳ chiến đấu với Dương Khôi, trong ánh mắt mỗi người đều hiện ra khiếp sợ mãnh liệt.

"Phụ thân, khí hải của tam đệ không phải bị phá hủy rồi hay sao?"

Đại ca của Dương Kỳ gian nan phát ra thanh âm.

"Tam đệ của ngươi gặp được kỳ ngộ, không giống như lệ thường"

Dương Chiến nói: "Lần này ông trời không tuyệt nhất mạch của ta, mắt thấy trời đất sắp sập rồi mà lại có nhất tuyến sinh cơ"

"Tam đệ mặc dù có được kỳ ngộ, nhưng khí công tầng năm so với tầng sáu còn kém quá lớn, có thể hay không..."

"Không sao, tam đệ ngươi khí tức sâu dài, chân khí hùng hồn cơ hồ cuồn cuộn không dứt, Dương Khôi chọn lựa công mãnh, đánh thêm một thời gian nữa, nhất định thế công bị ngăn trở, chân khí tiêu hao sạch sẽ. Ít ra, tam đệ ngươi cũng có thể đánh ngang tay"

Dương Chiến mắt sáng như đuốc.

Dương Chiến có thể nhìn ra điểm này, còn Dương Khôi thân là đương sự chắc cảm thụ càng sâu sắc hơn, hắn bùng nổ Phong Ma Khí Công, muốn cấp cho Dương Kỳ một bài học, nhưng nhiều lần gặp thất bại, hiện thời đâm lao phải theo lao. Chân khí tiêu hao kịch liệt, cứ tiếp tục như vậy sẽ bại trận thực sự.

Tầng sáu bị tầng năm đánh bại, thể diện mất sạch, từ đó về sau khó ngẩng đầu lên được nữa.

"Sát! "

Hắn nảy sinh suy nghĩ ác độc, khẽ cắn đầu lưỡi một cái, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, lấy khí công thúc dục, một tiếng nổ vang lên, làm cho huyết vụ tràn ngập toàn thân, mùi máu tanh phiêu tán khắp bốn phía.

Uy lực công kích của hắn ở trong huyết vụ đột nhiên gia tăng gấp đôi, năm ngón tay sắc bén như ưng trảo dưới chân khí tổ hợp thành móc sắt dài đến ba thước, một trảo chạm đến mặt đất tức thì xuất hiện những khe rãnh sâu thẳm.

"Bích Huyết Khí Công!"

Thấy một màn như vậy, cao thủ Dương gia đều đứng bật dậy, "Dĩ nhiên đã bị bức bách đến mức buộc phải thi triển ra Bích Huyết khí công, phải chịu nỗi khổ kinh mạch vặn vẹo, tự thiêu đốt hao tổn tu vi khí hải mới làm được, không đến lúc bắt buộc thì không thể sử dụng"

"Một tên khí công tầng năm lại bức bách tầng sáu tới loại cái tình trạng như thế này, xem như trong tất cả thiên tài mà ta đã thấy qua cũng chưa xuất hiện loại thiên tài như vậy"

Một ít cao thủ thuộc phái trung lập trong lòng thầm nghĩ: "Dương Chiến lần này cũng gọi là nhân họa đắc phúc, lại có một nhi tử xứng đáng như vậy, chỉ sợ người của nguyên lão đoàn một khi biết được tất sẽ tập trung tài lực để bồi dưỡng thành tài"

"Chuyện cũng chỉ đến đây mà thôi, Bích Huyết khí công vừa thi triển ra, tiểu tử Dương Kỳ này tất phải bại rồi"

Trong ánh mắt Dương Thạch lóe ra sát cơ, hắn thấy Dương Kỳ võ công siêu quần nổi bật, đã động sát tâm rồi. Nếu để cho Dương Kỳ cứ tiếp tục trưởng thành, chỉ sợ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.

Bất quá, khi sát cơ hắn vừa khởi, ánh mắt Dương Chiến như bóng với hình khóa chặt vị trí Dương Thạch, khiến cho hắn không dám khinh cử vọng động.

Dương Kỳ, ngươi nằm xuống cho ta!

Giữa sân phát ra một tiếng nộ hống, Dương Khôi thi triển ra Bích huyết khí công, lăng không giáng xuống, y phục không gió mà phồng căng, năm ngón tay như thiết câu ánh lên sắc lạnh, đe dọa mọi hướng hành động của Dương Kỳ, bức bách Dương Kỳ không thể không cùng hắn liều mạng.

"Liều mạng thôi!"

Dương Kỳ nghĩ, lúc này chính là lúc vinh nhục sống còn, sinh tử thành bại đều chỉ trong nháy mắt, khí công trong thể nội điên cuồng thôi động, thế nhưng bỗng câu thông với lôi đình cự Tượng, một quyền đánh ra, va đập vào ưng trảo kia.

Bùm bùm!

Bị lôi đình cự Tượng va chạm, đột nhiên bùng nổ, nhất thời trên thân Dương Kỳ một đạo điện quang mãnh liệt chớp lên, giống như điện Long vây bọc toàn thân hắn.

Dưới điện lưu cường đại, Bích Huyết khí công của Dương Khôi bị đánh tan đi một ít, cả người bị đánh bay thẳng lên không trung, đụng vào cây cột trên nóc đại sảnh, sau đó tiêu thất, toàn thân cháy khét, rên rỉ thống khổ.

Lôi quang chợt lóe lên, trong một khắc tia chớp trên thân Dương Kỳ cũng biến mất.

Hắn tĩnh lặng đứng đó, ánh mắt đảo quanh toàn trường, nhìn nhìn ánh mắt chấn kinh vô bì của mọi người, trong lòng dâng lên niềm tự hào.

Phạm phải sai lầm lớn thì thế nào? Chỉ cần có thực lực, hết thảy mọi chuyện đều có thể bù lại, thế giới này thực lực trên hết, là chân lý vĩnh hằng bất biến.

"Dương gia chúng ta chưa từng có môn khí công nào ẩn chứa lôi điện? trong ngàn môn vạn phái, có rất ít mật tịch khí công thu lấy tinh anh của lôi điện nhằm rèn luyện chân khí, hắn như thế nào mà thi triển được? Hay là vì thân thể hắn đã sản sinh biến dị trong lần bị sét đánh đó?"

Sau khi hơn một nửa số người kinh sợ giựt mình tỉnh lại, Dương Húc bay nhanh tới, nâng Dương Khôi dậy, xem xét thương thế trên người hắn, phát hiện chỉ bị lôi điện làm tổn thương nhẹ mà thôi, bất quá chân khí toàn thân tiêu hao sạch sẽ, không có mười ngày nửa tháng khó mà khôi phục.

Bọn họ đều dùng ánh mắt như đang thấy quái vật nhìn Dương Kỳ.

Dương Kỳ đứng yên, lúc này hắn đang nhắm mắt kiểm tra bên trong thân thể của mình, phát hiện, lôi đình cự Tượng đã nhỏ đi một tí, một ít bổn mạng tinh hoa được phóng ra nhè nhẹ thẩm thấu vào kinh mạch và xương cốt trong cơ thể của mình, viên bi nho nhỏ thứ hai có dấu hiệu bung ra.

Dương Kỳ hiện đang nhắm mắt minh tưởng, bản thân tựa hồ biến thành tám trăm bốn mươi triệu hạt nguyên tử tản ra khắp vũ trụ, mỗi một hạt nhỏ, đều tích tụ uy lực một ngôi sao, những ngôi sao này tổ hợp thành tinh hệ hình dáng hao hao một con cự Tượng chìm nổi bập bềnh trong tinh không vũ trụ. Trong mỗi tinh hạch ngôi sao đều có một cự tượng phôi thai đang chờ giác tỉnh.

"Hảo! Viên bi nhỏ thứ hai thức tỉnh rồi, đến lúc đó chân khí ta hùng hồn lên gấp đôi, có được sức bằng với hai viễn cổ cự Tượng, rất nhanh có thể từ chất biến đến lượng biến, tiến vào tầng sáu Binh Khí cảnh, cho mọi người lại chấn động lần nữa"

Hôm nay, hắn đã muốn làm cho tất cả mọi người phải trừng mắt há mồm, ngẫm lại mấy ngày nữa, đột nhiên người trong Dương gia phát hiện, Dương Kỳ tấn thăng đạt tới cảnh giới Binh Khí sẽ làm thành bộ dáng gì nữa?

Khí công tầng năm muốn trở thành tầng sáu, ít nhất phải cần khổ tu khí công hai mươi năm trở lên, vậy mà chỉ trong mấy ngày thời gian đạt tới rồi? Thật sự không có khả năng này.

Trận đại chiến này giúp chân khí tập trung hỗ trợ nhau hơn, lôi đình cự Tượng lại được luyện hóa thêm một ít, mới có thể nhanh chóng có hi vọng bước vào Binh Khí cảnh.

Ba ba ba...

Một người trẻ tuổi dáng đi trầm ổn, bước ra khỏi đám người, đối mặt Dương Kỳ vỗ tay: "Dương Kỳ đường đệ, ngươi có thể dùng tu vi Bạo Khí đánh bại Binh Khí, thật sự là quá kinh người, đúng là một thiên tài, danh phù kỳ thực, khá lắm! Ta thấy ngươi đúng là con mồi đáng để ta săn, nên muốn cùng ngươi luận bàn một phen, được chứ?"

"Hóa ra là Hồng Liệt đường ca, ngươi chính là thiên tài trong lớp thanh niên chúng ta! Đã sớm tiến vào khí công tầng sáu Binh Khí cảnh, chắc hiện tại đã tu luyện đạt đến tầng bảy cảnh giới Tượng Khí rồi, bất quá ngươi so với ta lớn tuổi mười tuổi phải không?"

Dương Kỳ nhìn thấy đối phương lại là thiên tài xếp thứ nhất trong thế hệ trẻ Dương gia - Dương Hồng Liệt. Hiện tại hắn lớn hơn Dương Kỳ 10 tuổi, bất quá ở thời điểm 15 tuổi đã tiến vào Bạo Khí cảnh, hơn mười năm sau đột nhiên tăng mạnh, bây giờ là khí công Tượng Khí cảnh, chân khí hóa hình, ngưng tụ thành thực thể, lăng không hư độ, không phải tầm thường.

Rất có thể, Dương Hồng Liệt sẽ bước vào tầng tám cảnh giới Hóa Khí trước 30 tuổi, khí công xuất thần nhập hóa.

Cường giả Hóa Khí cảnh chỉ mới 30 tuổi, tại Phong Nhiêu đại lục đích thị là thiên tài.

Lúc này, Dương Kỳ biết mình chưa phải là đối thủ tầng bảy Tượng Khí cảnh, vừa rồi đánh bại Dương Khôi cũng là vì đột nhiên bùng nổ mà thôi, dựa vào lực lượng, bạo phát từ lôi đình cự tượng phóng ra lôi đình chân khí mới đắc thủ, huống hồ Dương Khôi còn chưa phải là tuyệt đỉnh cường giả trong cảnh giới Binh Khí.

Khí công tầng bảy cùng so tầng sáu đều là hoàn toàn bất đồng.

Bất quá, bản thân có "Thần Tượng Trấn Ngục Kính" Dương Kỳ tự biết được rất nhanh sẽ vượt qua Dương Hồng Liệt thôi, trở thành đệ nhất cao thủ trong đám Dương gia tiểu bối.

"Kỳ Nhi, trở về đi! Biểu hiện của ngươi hôm nay đã đủ cho thể diện của phụ thân hết sức tự hào"

Dương Chiến vẫy tay một cái, phát ra luồng khí công hút Dương Kỳ về bên cạnh mình: "Hiện tại cũng đừng cậy mạnh nữa, đường ca Hồng Liệt lớn hơn ngươi 10 tuổi, khí công tu vi khẳng định so với ngươi thâm hậu hơn rồi, ngươi không thể không thừa nhận điểm này"

"Như thế nào? Dương Kỳ, không phải mới vừa rồi ngươi kiêu ngạo sao, ngay cả thúc thúc Dương Khôi cũng dám đánh, hiện tại gặp người cùng thế hệ lại không dám giao thủ?"

Một tên thanh niên tài tuấn lớn tiếng.

"Đúng vậy a, uy phong mới vừa nãy giờ biến đâu mất tiêu rồi?"

Lại có một thanh niên giọng âm dương quái khí góp lời, hắn sợ thiên hạ chưa đủ loạn.

"Trẻ tuổi luận bàn, ta thiết nghĩ vốn là hợp tình hợp lý a"

Một lão giả âm trầm nói.

Bọn họ biết, mặc dù Dương Kỳ có được thành tích như vậy, cũng xứng đáng là tuyệt thế thiên tài, nhưng danh tiếng Dương Kỳ quá nổi bật, tất yếu nổi lòng ghen ghét lại mong cho hắn bị một đạp rơi xuống đất.

"Dương Kỳ, ngươi nói Hồng Liệt hơn ngươi 10 tuổi, không phải mười năm sau mới cùng hắn thi đấu đấy chứ, bất quá mười năm sau hắn vẫn như cũ hơn ngươi 10 tuổi, lấy cớ này không tốt đâu nhá"

Có người lại phát ra tiếng tiếng cười ha hả làm khóe miệng mọi người giãn ra.

"Không cần mười năm, chỉ cần ba tháng là đủ"

Dương Kỳ lạnh lùng nhìn đám người Dương gia, "Dương Hồng Liệt, đúng ba tháng sau kể từ hôm nay trở đi, ta thách đấu với ngươi, dù sao ba tháng nữa chính là lúc Dương gia chúng ta săn bắn ở Hắc Thi sơn mạch, đến lúc đó một lần xác định thắng bại ngươi có dám không?"
Bình Luận (0)
Comment