Thanh Xuân Đã Qua

Chương 13.2

Tôi là một kẻ điên dại đi tìm thứ tình yêu lãng mạn, ảo diệu. Ngoảnh mặt lại tình yêu đơn giản bên cạnh tôi chợt tan biến vào hư vô.

Thỏ Đen có một cái tổ ấm áp và an toàn. Cuộc sống với nó như vậy là quá đủ. Rồi một ngày Thỏ Trắng xuất hiện. Thỏ Trắng làm tim nó xao xuyến, nhưng làm sao bây giờ. Nó sợ thế giới bên ngoài kia, nó sợ Thỏ Trắng sẽ bỏ nó, và nó chỉ biết sợ mà thôi.

Và Thỏ Trắng đã thực sự bỏ nó. Nó dằn vặt "Nếu như... nếu như... nếu như...". Nó càng thu mình trong cái tổ ấm áp ấy. Không ai nhìn thấy nó, không ai nhận ra nó, không ai nhớ nó.

Đến một ngày, Thỏ Xám chợt xuất hiện. Trong ánh nắng mặt trời chói lòa, cơn mưa âm u cuộc đời nó được xua tan. Từ trong màn nắng ấm áp, Thỏ Xám đứa bàn tay ra trước mặt nó. Thật dịu dàng. Thật ấm áp.

Vậy lần này, nó nên làm gì đây?
Bình Luận (0)
Comment