Thanh Xuân Tiên Vương Mang Thai Cáo Con Của Tôi

Chương 38

Càng Nhiễm và Tán Thanh Xuân mang theo Tiểu Thích Duệ Tinh đi đến Lạc Phong Thành, khi đến trận pháp truyền tống của Lạc Phong Thành thì đã là chiều tối, có vài con yêu quái đang xếp hàng ở đó.

 

Trận pháp truyền tống lớn này có chi phí rất cao, có thể đi một vòng dài ngàn dặm, mở ra cần tiêu tốn một lượng lớn linh thạch. Lợi ích là không phân biệt loại linh thạch, thường thì chỉ cần đủ số lượng yêu quái, họ sẽ cùng nhau đi.

 

Dĩ nhiên, nếu tài chính vững mạnh, cũng có thể tự mua pháp khí bay, nhưng thuyền vượt mây bay ngày đi ngàn dặm chỉ có thể dùng linh thạch trung phẩm trở lên, chi phí thực tế sẽ cao hơn rất nhiều so với việc sử dụng trận pháp.

 

Ngoài những môn phái lớn có nền tảng sâu rộng, đủ khả năng duy trì pháp khí bay, thì đa số yêu tu đều là tán tu, căn bản là không đủ khả năng sử dụng, vì vậy hầu hết yêu tu đi tu tiên giới đều dùng trận pháp.

 

Yêu giới rất ít yêu quái đi vào tu tiên giới, Càng Nhiễm trong đám yêu quái này lại gặp một yêu tu quen thuộc, đó là chị gái của Yêu Nhện Thích Máu, Nhược Tuyết Nhện.

 

Trong Lạc Phong Thành, Minh Hạ Phường chính là do Nhược Tuyết Nhện mở, Nhuyễn Tuyết Nhện trông rất giống Yêu Nhện Thích Máu, có thể là vì cùng một tộc, đuôi mắt đều có đường kẻ mắt dài, con ngươi to như mắt mèo, tóc búi lên, hai lọn tóc xoăn nhẹ rủ xuống hai bên tai.

 

Nửa trên thân thể của nàng là người, nhưng phần dưới bụng lại là hình dạng nhện, bụng phình lên, vốn dĩ nàng mặc một chiếc váy dài màu xanh biếc rất đẹp, nhưng lại được cắt thành váy ngắn, cố ý để lộ nhiều chân nhện tự nhiên.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện vui vẻ hỏi: "Tiểu hồ ly, sao ngươi cũng tới bên trận pháp truyền tống rồi, là chuẩn bị đi tu tiên giới à?"

 

Càng Nhiễm cùng Nhuyễn Tuyết Nhện bắt chuyện: "Đúng vậy, tôi phải đi một chuyến tu tiên giới, hôm nay trận pháp truyền tống đến tu tiên giới đã đủ yêu quái để mở chưa, chị Nhược thì sao, có phải đang đi nhập hàng không?"

 

Nhuyễn Tuyết Nhện cười tươi nói: "Ta định đi lấy một ít hàng, gần đây ta cũng mở một cửa hàng trong tu chân giới, phải đi thu xếp một chút. Hôm nay vốn không đủ để mở cổng chuyển, nhưng ba người các ngươi đến đúng lúc đủ để mở mười hai con yêu, ta dẫn các ngươi đi. Người chịu trách nhiệm mở cổng truyền tống ta có quen biết, bình thường yêu quái khác phải đưa năm trăm linh thạch hạ phẩm để đi một lần, nhưng ta nói một tiếng với nàng, các ngươi mỗi người chỉ cần ba trăm linh thạch hạ phẩm là được."

 

Càng Nhiễm vội vàng gật đầu đồng ý, nàng dẫn theo Tiểu Thích Duệ Tinh và Tán Thanh Xuân cùng đến chỗ người chịu trách nhiệm, tổng cộng đưa ra chín trăm linh thạch hạ phẩm.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện từ chỗ người chịu trách nhiệm, lấy một nắm hạt dưa đưa cho Càng Nhiễm: "Trên đường buồn chán, có thể ăn hạt dưa để giết thời gian."

 

Nhuyễn Tuyết Nhện lướt mắt qua Tiểu Thích Duệ Tinh, ánh mắt dừng lại trên người Tán Thanh Xuân bên phải Càng Nhiễm, trong mắt nàng lóe lên vẻ kinh ngạc, nàng nghiêng đầu ngửi ngửi hương khí trên người Tán Thanh Xuân.

 

Đạo hạnh của nàng đã đến giai đoạn Hóa Hình (6) Kỳ cấp một, ngoài mùi hương mà Càng Nhiễm đánh dấu trên người Tán Thanh Xuân hôm nay, rất dễ dàng phát hiện được mùi vị con người.

 

Nàng thầm nghĩ trong lòng sao lại có một người như vậy, thật sự là một người vô cùng tuấn tú, hóa ra người này là phàm nhân, nhưng những phàm nhân tán tu nàng từng gặp, đều có thái độ kiêu ngạo, không bao giờ muốn giao thiệp với yêu tộc.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện dừng ánh mắt trên ấn ký ở trán Tán Thanh Xuân, con ngươi đột nhiên co lại thành một vạch dọc, vội vàng nắm tay Càng Nhiễm, khe khẽ nói: "Tiểu hồ ly, người phàm này lai lịch không đơn giản đâu, ngươi phải tránh xa nàng một chút, ta nghe nói có rất nhiều tu sĩ nhân tộc đang tìm nàng, còn thấy thông báo trong thành nữa đấy."

 

Càng Nhiễm có chút lo lắng, không khỏi nhíu mày hỏi: "Làm sao vậy, thông báo nói gì?"

 

Nhuyễn Tuyết Nhện thở dài: "Ta không biết chữ, không rõ là truy nã hay tìm người, ngươi đừng nói chuyện này với người bên cạnh, tới thành nhớ cẩn thận một chút, tu sĩ nhân tộc bụng dạ rất nhiều, đừng có để bị hại."

 

Càng Nhiễm gật đầu: "Được rồi, ta biết rồi, cảm ơn Nhuyễn tỷ đã nhắc nhở."

 

Càng Nhiễm quay lại liền nói chuyện này với Tán Thanh Xuân, lo lắng Tán Thanh Xuân sẽ gặp nguy hiểm khi trở về, sắc mặt nghiêm túc nói: "Vừa rồi Nhuyễn Tuyết Nhện nói có người đang truy nã ngươi, ngươi có muốn cẩn thận một chút không? Chúng ta không đi tu chân giới nữa?"

 

Tán Thanh Xuân vẻ mặt bình thản: "Không sao đâu, chắc là một vài người trong môn phái tìm ta thôi, không cần lo lắng."

 

Càng Nhiễm sao có thể không lo lắng, nàng lo sợ chết đi được.

 

Chắc chắn là những người trong môn phái muốn bắt Tán Thanh Xuân về hỏi tội, Tán Thanh Xuân nói môn phái có việc gấp gọi nàng, không lẽ là gọi nàng về để trách phạt sao?

 

Bỗng nhiên, một tiếng "cạch" như cơ khí chuyển động vang lên, mặt đất phía trước rung lên mạnh mẽ, như thể động đất, một cổng chuyển tống hình Bát Quái màu xanh lam nửa trong suốt từ dưới đất vươn lên, ánh sáng phát ra chói lòa.

 

Tiểu Thích Duệ Tinh mắt sắc nhìn thấy cổng chuyển tống mở ra, lập tức theo sau đại vương nói: "Đại vương, cổng chuyển tống đã mở, chúng ta nhanh vào đi, chọn chỗ tốt một chút."

 

Càng Nhiễm không kịp hỏi han, đã bị các yêu quái xung quanh đẩy vào cổng chuyển tống, nàng chỉ đành nắm chặt Tiểu Thích Duệ Tinh một tay, nắm chặt Tán Thanh Xuân một tay, cùng nhau bước vào cổng chuyển tống.

 

Bên trong cổng chuyển tống khá rộng, bốn bức tường bao quanh được phủ đầy phù văn phức tạp, diện tích chừng hai mươi mét vuông, mà lại lạnh lẽo, tất cả yêu quái chen chúc vào nhau, khiến trong không gian này ngập tràn mùi yêu quái lẫn lộn.

 

Càng Nhiễm đã quen với mùi này, dù có không thoải mái cũng có thể chịu đựng, nàng nghĩ Tán Thanh Xuân đã sống thoải mái ở Hồ Hồ Sơn lâu như vậy, chắc chắn sẽ không chịu được.

 

Khi cổng chuyển tống vừa được kích hoạt, nàng liền lấy Huyễn Linh Lang từ trong nhẫn trữ vật ra, đưa đến trước mặt Tán Thanh Xuân.

 

Tán Thanh Xuân đang hơi nhíu mày vì mùi yêu khí nồng đậm, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hoa ngọt ngào, cùng với mùi hương dịu dàng như hoa đào từ người Càng Nhiễm thoang thoảng bay đến, cảm thấy rất dễ chịu.

 

"Ngửi thử xem, hoa này thơm đấy, lần trước ta ngửi thấy rất vui vẻ." Giọng nói mềm mại của Càng Nhiễm vang lên bên tai.

 

Đây là hoa Huyễn Linh Lng, một loại linh hoa, không bao giờ tàn, khác hẳn với hoa đào và hoa mẫu đơn nàng từng tặng cho Tán Thanh Xuân, sau vài ngày không có linh khí duy trì sẽ héo tàn.

 

Trong mắt Tán Thanh Xuân hiện lên một nụ cười nhẹ: "Ừ, rất thơm."

 

Bên cạnh, con ếch yêu cấp Yêu Đan (5) nhìn thấy cảnh này, phát ra một tiếng "cục cục", rồi lén lút nói với đồng bạn: "Đạo lữ bây giờ ngọt ngào quá, quả thật tình cảm tốt đẹp phải nhìn người khác mới thấy."

 

Con ếch yêu mới đạt Hóa Hình (6) kỳ nghe xong, tiếng "cục cục" còn lớn hơn cả ếch yêu kia: "Có gì ngọt ngào chứ, một người là người, một người là hồ ly tinh, sách vở đã nói rồi, người và yêu yêu nhau chẳng có kết cục tốt đẹp gì, ta đâu có ghen tỵ."

 

Áp lực từ giai đoạn Ngưng Hồn (7) kỳ cấp sáu bỗng phát ra, hai con ếch yêu lập tức không giữ nổi hình người, biến thành hình dạng nguyên thủy và "cục cục" nhảy đi mất.

 

Càng Nhiễm sắc mặt tối lại, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng, những yêu quái vốn đang xì xầm lập tức im bặt, tất cả im lặng lùi ra xa, tự động tạo thành một khoảng trống.

 

Dù Càng Nhiễm cũng biết con đường tình cảm với Tán Thanh Xuân có thể sẽ đầy chông gai, nhưng bị các yêu quái nói thẳng như vậy trước mặt, trong lòng nàng cũng không thoải mái.

 

Tán Thanh Xuân nhẹ nhàng vuốt ấn ký trên trán mình, dấu ấn này càng gần tu chân giới, ánh sáng kim sắc càng lấp lánh, nhắc nhở nàng trách nhiệm của một tiên vương.

 

Cổng truyền tống di chuyển rất nhanh, Càng Nhiễm cảm nhận cảnh vật xung quanh xoay chuyển liên tục, chỉ trong khoảng một khắc, họ đã đến được tu chân giới.

 

Đây là thành phố tiếp giáp giữa Yêu Giới và Tu Chân Giới, yêu tu từ cổng chuyển tống bước ra, đi vào Thành Triều Từ sáng rực ánh đèn, giống như một giọt nước hòa vào đại dương vậy.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện giống như các yêu tu khác, nuốt một viên đan dược, mùi yêu khí toàn thân lập tức bị che giấu, nàng còn chỉ giữ lại hai chân nhện đã hóa hình, những chân nhện còn lại đều được giấu đi.

 

Nàng lấy ra một lọ đan dược sứ trắng, tiện tay đổ ra hai viên, đưa cho Càng Nhiễm và Tiểu Thích Duệ Tinh: "Viên này gọi là Bách Hoa Đan, ăn vào có thể che giấu mùi yêu khí trên người, người khác sẽ không biết chúng ta là yêu tu."

 

Càng Nhiễm cầm viên đan dược, im lặng nhìn đôi chân nhện chưa giấu kỹ dưới váy nàng, đang lung lay ba chiếc.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện ngượng ngùng cười, lại nhét mấy chiếc chân nhện vào trong váy: "Ai da, lộ rồi, đôi khi quả thật không thể giấu được." (Editor: =]]] giấu mùi lòi chân)

 

Càng Nhiễm sờ lên tai hồ ly của mình, thu tay lại, nghi hoặc hỏi: "Tại sao phải che giấu yêu khí, có quy tắc gì không?"

 

Nhuyễn Tuyết Nhện nghiêng tay che miệng, thì thầm nói: "Là vì yêu tộc ở Cang Lan Sơn có tiếng tăm dữ dội, người tu chân biết tính khí chúng ta không tốt, không dám giao dịch với chúng ta, nên vẫn phải giả vờ một chút, nhanh ăn đi."

 

Càng Nhiễm đưa viên Bách Hoa Đan lên ngửi, có một mùi hoa nhè nhẹ, nàng nuốt ngay vào, cảm thấy mùi hương như hoa đào trên người mình quả thật đã phai bớt một chút: "Cảm ơn chị Nhuyễn Tuyết."

 

Tiểu Thích Duệ Tinh ăn chậm hơn nàng nhiều, giống như đang nhai một viên kẹo, dùng răng sắc nhọn cắn nghe răng rắc.

 

Tán Thanh Xuân liếc nhìn viên Bách Hoa Đan, biết nó không có vấn đề gì, đều là linh hoa linh thảo, phẩm giai thấp, tác dụng thuốc chắc chỉ kéo dài một hai ngày, vì vậy không ngăn cản bọn họ dùng.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện thấy bọn họ mới đến, không khỏi quan tâm hỏi: "Các ngươi có muốn vào thành nghỉ ngơi chút không, đến cửa hàng của ta nghỉ ngơi, trời đã tối rồi, người tu chân ở đây ban đêm không mở cổng chuyển tống, phải đợi đến sáng mới mở được."

 

Càng Nhiễm gật đầu, cười nói: "Cũng được, vừa hay ta cần mua hai bộ pháp y mới, chị Nhuyễn Tuyết giúp ta chọn hai bộ đẹp nhé."

 

Nhuyễn Tuyết Nhện lập tức khoác tay Càng Nhiễm, cười nói: "Vậy đi thôi, cùng đi, ta biết rõ loại vải mà tu chân giới tu sĩ thích nhất!"

 

Càng Nhiễm cảm thấy phía sau truyền đến một cảm giác như có gì đó không ổn, lập tức cứng đờ người, rút tay khỏi tay Nhuyễn Tuyết Nhện: "Chúng ta cứ bình thường đi bộ thôi, chắc sẽ đến rất nhanh."

 

Nhuyễn Tuyết Nhện không hiểu tại sao tiểu hồ ly đột nhiên lại trở nên thận trọng như vậy, đành phải đồng ý, cả nhóm nhanh chóng đến cửa hàng may mặc Minh Hạ Phường trong thành.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện lấy chìa khóa từ trâm cài tóc, mở cửa tiệm, châm đèn, toàn bộ cửa hàng lập tức sáng rực lên.

 

Trên quầy bày đủ các loại váy áo thời thượng, Càng Nhiễm vuốt vải trên những bộ đồ, chăm chú chọn lựa, định mua vài bộ cho nàng và Tán Thanh Xuân.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện đứng bên cạnh, miệng lưỡi khéo léo giới thiệu: "Đây là vải linh kim linh chỉ, năm con nhện trắng nhỏ của ta không ngủ không nghỉ đã dệt suốt bảy ngày đấy, nhìn vải này tuyệt vời không, ngươi mặc vào chắc chắn sẽ là mỹ nhân đầu tiên trong tu chân giới."

 

Càng Nhiễm không cho là mình sẽ trở thành mỹ nhân số một của tu chân giới, thấy vải quả thật rất tốt, chọn cho Tán Thanh Xuân sáu bộ váy, mình cũng chọn sáu bộ.

 

Càng Nhiễm chọn những bộ váy màu sắc sặc sỡ, dưới váy đều thêu các loài hoa khác nhau, còn chọn sẵn những chiếc hương hoàn để đi kèm với mỗi bộ, những bộ cho Tán Thanh Xuân thì đơn giản hơn, màu sắc nhạt hơn một chút.

 

Nhuyễn Tuyết Nhện thu linh thạch, vui vẻ chạy đi gói tất cả các bộ đồ lại, còn tặng Càng Nhiễm thêm một tấm vải lụa màu đỏ tím.

 

Càng Nhiễm đang ngồi cùng Tán Thanh Xuân uống trà đợi, bỗng nghe thấy tiếng bước chân vang lên ngoài cửa.

 

Nàng quay đầu lại, ba người tới đều có khí chất tu tiên, mỗi người đều cầm linh kiếm, mặc áo trắng bay bay, trên trán có ba cánh hoa sen đỏ.

 

"Trong tiệm có ai không? Chúng ta là nội môn tu sĩ của Thái Huyền Tông, cần hỏi một số việc."

 

Người đứng đầu là một nữ tu, cầm theo lệnh bài thành chủ, chưa kịp ngẩng đầu đã cảm nhận được lệnh bài môn phái ở eo nàng rung động dữ dội.

Bình Luận (0)
Comment