Thập Niên 60: Có Nhân Duyên (Dịch Full)

Chương 65 - Chương 65. Hướng Triều Dương, Anh Đang Xem Kịch Đấy À? 1

Chương 65. Hướng Triều Dương, anh đang xem kịch đấy à? 1 Chương 65. Hướng Triều Dương, anh đang xem kịch đấy à? 1Chương 65. Hướng Triều Dương, anh đang xem kịch đấy à? 1

Liên Thu Hoa thấy Mạt Mạt có vẻ như không hê sợ hãi, trong lòng thấp thỏm không yên, chẳng lễ cô ta nghĩ sai rồi sao? Làm sao có thể chứ, ngoại hình Liên Mạt Mạt không giống người Liên gia một chút nào, cô ta sẽ không đoán sai.

Mạt Mạt dỗ dành em trai út, dỗ cậu trở về phòng ngủ nhưng em trai kiên quyết lắc đầu, nằm trong lòng Mạt Mạt không hề nhúc nhích.

Mạt Mạt không có cách nào khác, chỉ có thể ôm em trai vào lòng, vỗ vỗ một hồi.

Liên Ái Quốc xoa mông trừng mắt nhìn Liên Thanh Nghĩa, Mẫn Hoa thì lôi kéo Liên Thu Hoa thì thầm nói chuyện, đôi mắt không an phận xoay vòng Vong.

Chợt có tiếng mở cửa, Mat Mat không ngờ Hướng Triều Dương lại vê sớm như vậy, rất kinh ngạc: "Không phải anh nói buổi trưa không về sao?"

Ánh mắt Hướng Triều Dương nhìn chăm chú vào Mạt Mạt, sau khi nhìn chung quanh một vòng, khí tràng biến đổi, giống như tướng quân vừa xuống chiến trường.

Liên Ái Quốc cuống quít thu hồi ánh mắt đánh giá của mình, người thanh niên này là ai, tại sao sát khí trên người so với anh cả lại còn nặng hơn nữa vậy?

"Mọi chuyện xử lý rất thuận lợi. Lúc nãy anh đi ngang quán ăn quoc doanh, hôm nay có bánh bao thịt nên anh mua hết, tổng cộng có hai mươi lăm cái, để ở đâu đây?"

Mạt Mạt oán trách: "Anh lãng phí tiền làm gì vậy, trong nhà có đồ ăn rồi mà."

Hướng Triều Dương tháo bao giấy kraft ra: "Không tốn bao nhiêu tiền cả."

Mạt Mạt nghĩ thầm đúng là người không biết củi gạo mắm muối, một cái bánh bao thịt này là tương đương với phiếu lương thực hai lạng cộng thêm hai hào. Chừng này bánh bao tương đương với năm đồng cộng với phiếu lương thực năm cân, đắt chết đi được.

Hướng Triều Dương vừa định lấy bánh bao, tay liền rụt trở về, xoay người vào phòng bếp rửa tay sạch sẽ rồi mới cầm bánh bao đưa cho Mạt Mạt.

Mat Mạt chớp chớp mắt: "Cho em à?"

"Chắc là mọi người đều chưa ăn cơm, mấy cái này mới hấp thôi, tranh thủ lúc còn nóng ăn đi."

Quả thật Mạt Mạt cũng đang rất đói bụng, nhưng lại không định nhận lấy cái bánh trong tay Hướng Triêu Dương, nhưng bộ dáng Hướng Triều Dương rất cố chấp, giống như thể em mà không nhận thì anh cứ đưa thế này. Thấy trong nhà vẫn có người ngoài, cô đành phải đưa tay nhận lấy, sau đó muốn đặt lên tay em trai út, chỉ thấy trên tay em trai út đã có một cái Hướng Triêu Dương đưa tới trước rồi.

Hướng Triều Dương ôm Liên Thanh Xuyên: "Để anh ôm cho, em cứ ăn trước đi." Liên Thanh Xuyên không muốn rời khỏi vòng tay chị gái mình, vặn vẹo, lại bị bàn tay Hướng Triều Dương ghìm chặt lại. Hướng Triều Dương vỗ võ mông Thanh Xuyên, mấy lời cáo trạng của Thanh Xuyên đến bên miệng đành nuốt trở về, thành thành thật thật ăn bánh bao, không dám động đậy nữa.

Liên Thanh Nghĩa không có đãi ngộ này, chỉ có thể tự lực cánh sinh, cầm lấy bánh bao cắn một ngụm lớn, cố ý cắn ra tiếng: "Bánh bao thịt thơm quá đi."

Có Hướng Triều Dương tọa trấn, Liên Ái Quốc không dám lên tiếng, Mẫn Hoa vừa rồi cũng bị ánh mắt Hướng Triều Dương chiếu thẳng đến, tuy rằng thèm muốn chết nhưng cũng phải cố nhịn.

Ánh mắt Liên Thu Hoa lại thực tế hơn nhiều, cô ta vẫn nhìn chằm chằm Hướng Triều Dương. Đương nhiên cô ta hiểu rõ, loại đàn ông này cô ta không thể khống chế được, hơn nữa cô ta cũng không thích quân nhân, cái mà cô ta càng chú ý hơn chính là quan hệ giữa người đàn ông này và Liên Mạt Mạt.

Liên Mạt Mạt có EQ không cao, không có nghĩa là cô ta cũng như vậy. Nhất định là người đàn ông này có tâm tư với Liên Mạt Mạt. Liên Thu Hoa oán hận vận mệnh bất công, vì sao người đàn ông bên cạnh Liên Mạt Mạt lại ưu tú như vậy chứ? Sau đó cô ta lại nở nụ cười, một hồi nữa Liên Mạt Mạt trở thành tạp chủng, để xem người đàn ông này còn để ý tới Liên Mạt Mạt nữa không.

Ba chị em ăn hết cái bánh bao cũng không nhúc nhích, Mạt Mạt hỏi Hướng Triều Dương: "Anh ăn chưa?” Hướng Triều Dương lắc đầu: "Chưa ăn."

Mạt Mạt đẩy bánh bao: "Vậy thì anh mau ăn đi, bây giờ vẫn còn nóng đấy."

Hướng Triều Dương cũng không ra vẻ, cầm lấy một cái bánh bao ăn lót bụng, còn lại không đụng tới nữa: "Cất trong phòng bếp cho nóng đi! Chờ một lát nữa rồi ăn cũng được."

Mạt Mạt đứng dậy mang vào trong phòng bếp hấp cho nóng, giải quyết xong một nhà chú út thì ăn cùng với cha mẹ là vừa.

Liên Thanh Nghĩa cảm giác Hướng Triều Dương có điểm gì đó hơi kỳ lạ, nhưng mà một thằng nhóc mười lăm tuổi, đối với tình cảm cũng đang rất mù mờ. Cậu thấy anh Triều Dương rất để ý đến chị mình, sau đó lại phủ nhận, anh Triều Dương hơn chị mình đến chín tuổi, nhất định là cậu nghĩ nhiều rồi, anh Triều Dương chỉ coi chị mình như em gái thôi, nhất định là như vậy.
Bình Luận (0)
Comment