Thập Niên 60: Có Nhân Duyên (Dịch Full)

Chương 911 - Chương 911. Cát Bụi Trở Về Với Cát Bụi 1

Chương 911. Cát bụi trở về với cát bụi 1 Chương 911. Cát bụi trở về với cát bụi 1Chương 911. Cát bụi trở về với cát bụi 1

Cát bụi trở về với cát bụi 1

Trang Triều Dương ra mở cửa: "Cha, cha tới đây mà sao không gọi điện thoại trước để bọn con đi đón cha."

Liên Quốc Trung cảm ơn Tào Cảnh Dật: "Cảm ơn cháu nhé, nếu không có cháu thì chú cũng không vào được khu nhà này đâu."

Tào Cảnh Dật nói: "Cháu với anh Trang là hàng xóm mà, tiện tay thôi ạ."

Tào Cảnh Dật chào Trang Triêu Dương xong liên đi vê nhà, Liên Quốc Trung xách theo một cái túi nhỏ, trong túi là mấy bộ quần áo.

Mạt Mạt thấy cha đi đường mệt mỏi, có vẻ như nhận được thư của cô lập tức ngồi xe tới: "Sao cha tới mà không gọi điện thoại trước thế?"

Liên Quốc Trung nhận lấy ly nước con rể rót cho mình, uống xong mới nói: "Cha cũng không phải là không biết đường, mấy đứa con đứa nào cũng bận cả, cha cũng không muốn làm phiên mấy đứa. Cha nhận được thư của con xong, tối hôm đó mua vé tàu hỏa đi luôn. Trong nhà còn gì ăn không, cha đói quá."

Mạt Mạt nói: "Có, trong nồi vẫn còn một ít cháo rau củ, cha ăn lót dạ trước đã nhé, lát nữa rồi ăn cơm tối."

"Được" Mat Mat bưng cháo đi ra, Liên Quốc Trung rửa tay ngồi trên ghế, vui mừng nhìn con gái: "Cha đọc được thư của con xong rất vui mừng, mấy đứa con đều là mấy đứa trẻ ngoan hết."

Mạt Mạt nói: "Cha, có thay đổi một chút, Triều Dương sẽ nói với cha, con đi nấu cơm trước đã."

Liên Quốc Trung nuốt cháo trong miệng: "Được."

Buổi tối Mạt Mạt nấu một bàn đầy thức ăn, một nửa là hải sản, người trong nhà đều thích hải sản, vậy nên hải sản trong nhà cũng có rất nhiều.

Hiện tại món chính của nhà Mạt Mạt đã rất ít khi ăn bột ngô rồi, chỉ có khi làm bánh bao bột ngô hoặc nấu cháo ngô mới dùng tới.

Mạt Mạt bưng đồ ăn đặt lên bàn, Liên Quốc Trung và Trang Triều Dương đã nói chuyện xong.

Liên Quốc Trung rất mất mát, ông ấy vẫn còn muốn giúp đỡ làm chút việc. Lúc này còn chưa già, cũng muốn có việc luôn tay luôn chân một chút.

Mạt Mạt hiểu rõ suy nghĩ của cha, mấy năm nay cha về hưu vẫn luôn ở nhà, cha vẫn muốn có việc để làm.

Mạt Mạt cười nói: "Cha, mặc dù việc này không còn do chúng ta phụ trách nữa, nhưng chúng ta vẫn phải cung cấp một chỗ để học tập. Chuyện này vẫn cần phải nhờ đến cha ở giữa liên hệ qua về nữa."

Liên Quốc Trung khoát tay: "Việc này thì mấy đứa con có thể tự làm cũng được, không cần đến cha đâu." Mat Mat nói: "Bọn con không làm được đâu. Cha xem, con còn phải đi học, được nghỉ rồi cũng phải đi thực tập. Thanh Nghĩa cũng bận chuyện của mình. Triều Dương thì càng không cần phải nói, anh ấy đứng ra xin nên có rất nhiều chuyện cần phải làm, vậy nên việc liên hệ cha nuôi với chuẩn bị địa điểm vẫn phải nhờ đến cha."

Mạt Mạt thấy vẻ mặt cha có hơi thả lỏng, tiếp tục nói: "Hơn nữa cha cũng quen biết nhiều người, cử vài người đi làm cũng không sai, bây giờ chúng ta đang cần rất nhiều việc đấy!"

Liên Quốc Trung vui vẻ: "Cái khác thì không dám nói, cha con cũng là người vào nam ra bắc, người quen cũng không ít hơn cha nuôi của con đâu. Mấy năm nay cũng có qua lại, hồi trước có nhiều người cũng không chịu nhận mình già, cũng làm hộ kinh doanh cá thể đấy, còn hỏi ý cha nữa."

Mạt Mạt: "Quá tốt rồi, nếu đã có người muốn khởi nghiệp thì cứ trực tiếp đi học là được, chỉ cần không phạm sai lầm nói chung thì đều có thể làm được."

Liên Quốc Trung: "Nếu chúng ta bắt đầu làm việc thì sẽ cần người, còn sẽ có nhiều việc làm hơn."

Liên Quốc Trung càng nói càng hăng hái, rượu cũng không uống, cũng không chơi với các cháu ngoại, cầm bút bắt đầu viết tên những người bạn trong đầu, trong số những người này có người đã kinh doanh, có người còn đang làm việc.

Mạt Mạt dọn dẹp xong nhìn qua, khá lắm, đúng là không ít, viết hết cả một trang giấy. Xem ra cha cô giao thiệp cũng rất rộng.

Trong lòng Mạt Mạt vui mừng, càng nhiều người thì công việc càng nhiều. Cả nhà Mạt Mạt mặc dù không thể giúp đỡ được tất cả mọi người, nhưng có thể trợ giúp một phần cũng rất tốt rồi.
Bình Luận (0)
Comment