Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 130 - Chương 130. Báo Cáo Công Tác

Chương 130. Báo cáo công tác Chương 130. Báo cáo công tác

Cán bộ Lâm thở dài, nhớ lại chuyện đã phân tích với chồng mình tối qua, cuối cùng vẫn phải xuống tay từ chỗ Tô Du thôi. Cô ta tuyệt đối không thể bó tay chịu chết, chờ lãnh đạo sắp xếp công việc được. Dựa trên tình hình hiện giờ của công đoàn thì Tô Du chính là người quản lý hầu hết mọi chuyện. Cho dù sau này được phân công công việc khác, cô ta cũng theo sát Tô Du giống Nghiêm Tiểu Phương là được.

"Haiz, tôi nói thật với cô nhé, mấy hôm nay trong lòng tôi cảm thấy rất khó chịu. Giờ cứ mỗi khi nhìn thấy chủ tịch Tôn là tôi lại cảm thấy xấu hổ. Nhìn thấy ông ấy là tôi lại nghĩ khả năng làm việc của tôi quá kém cỏi. Vậy nên tôi mong có thể làm việc chung với các cô."

Tô Du tỏ ra giật mình, "Thế ai làm việc cho chủ tịch Tôn đây, dù thế nào cũng không đến nỗi cô muốn tôi đi làm thay cô mấy ngày chứ? Tôi nói trước nhé, tôi không làm được đâu, tôi cũng sợ chủ tịch Tôn."

Mắt cán bộ Lâm sáng lên. Đúng rồi, sao cô ta không nghĩ tới điều này nhỉ. Cô ta mới chỉ nghĩ đến việc tới đây hỗ trợ, sao không nghĩ nhờ Tô Du giúp mình chứ, vậy không phải dễ xử lý hơn ư? "Đúng đúng, cô làm giúp tôi mấy ngày trước đi. Đợi đến khi người mới tới, cô vẫn có thể quay lại làm việc của mình mà. Chủ tịch Tôn tốt tính lắm, không có gì đáng sợ đâu."

Tô Du liền phân vân do dự, "Tôi có thể làm được ư? Tôi cũng không biết làm gì cả, tôi chỉ biết làm công việc của mình thôi. Hơn nữa, chưa chắc ủy viên Hồ đã đồng ý chuyện này."

"Ủy viên Hồ sẽ đồng ý, tôi sẽ nói chuyện với ủy viên Hồ. Dù sao cũng chỉ trong một khoảng thời gian thôi, không ảnh hưởng đến công việc. Được không nào? Cô yên tâm, tôi chắc chắn sẽ giúp cô hoàn thành công việc của cô mà."

Tô Du nghĩ ngợi, "Thôi được rồi, cứ để tôi đi nói chuyện này với ủy viên Hồ, để tránh đến lúc đó ủy viên Hồ lại hiểu lầm cô. Lần trước chị ấy cũng hơi hiểu nhầm cô mà." Đương nhiên phải làm ổn định lão Hồ trước đã, nếu không, sau mấy ngày mà mình vẫn không được lão Tôn coi trọng thì lỗ to.

Đến khi hai người quay về văn phòng, ủy viên Hồ và ủy viên Trương đều đã đến. Tô Du vừa ngồi xuống, Nghiêm Tiểu Phương liền đưa mắt ra hiệu, nhìn sang phía cán bộ Lâm, hỏi hai người họ đã nói gì.

Tô Du cười cười rồi sau đó lắc đầu.

Lại nói với ủy viên Hồ: "Ủy viên Hồ, em muốn báo cáo công tác với chị một lúc."

Ủy viên Hồ cười gật đầu, đứng dậy cầm cốc đi ra ngoài.

Tô Du đi theo sau, báo cáo công tác tổng kết ngày hôm qua và kết hoạch công việc hôm nay. Từng chuyện đều được báo cáo rõ ràng, khiến ủy viên Hồ vô cùng hài lòng.

Tô Du không chỉ làm việc ổn thỏa, mà còn thường xuyên báo cáo tiến độ công việc với cô ấy, để người làm lãnh đạo là cô ấy có thể nắm rõ.

Thấy tâm trạng ủy viên Hồ đang tốt, Tô Du mới mở miệng nói, "Đúng rồi, ủy viên Hồ, hôm nay cán bộ Lâm nói với em chuyện này." Cô kể lại cho ủy viên Hồ nghe những lời mà cán bộ Lâm đã nói. Đương nhiên, trong lời nói còn nhấn mạnh đến ý tưởng để cô và cán bộ Lâm đổi việc.

Ủy viên Hồ nghe xong chỉ cười, "Giờ Tiểu Lâm đúng là càng ngày càng nhiều toan tính. Kệ cô ta, gì mà không có mặt mũi nào để gặp chủ tịch Tôn chứ. Tính để em làm thay chứ gì?"

Tô Du nói, "Ủy viên Hồ, thật ra em rất thông cảm cho cán bộ Lâm. Em cũng rất hiểu tâm trạng của cô ấy, đồng chí nữ hay ngại ngùng ấy mà. Vậy nên khi được cô ấy nhờ vả, trong lòng em vẫn mong có thể giúp đỡ cô ấy. Hơn nữa cho dù cán bộ Lâm có ý nghĩ khác hay không thì chị vẫn là lãnh đạo của em. Đợi đến khi em quay lại, công việc vốn thuộc về em vẫn là của em. Chỉ cần chị không đồng ý, cô ấy cũng đâu thể làm gì được. Vậy nên em nghĩ thôi thì đừng làm hỏng hòa khí trong phòng làm việc chúng ta. Hơn nữa em cũng rất tự tin, việc này đều là do em và ủy viên Hồ một tay làm nên, ai cũng khó mà hiểu rõ như hai người chúng ta, cô ấy không thể làm tốt hơn em đâu."

Suy cho cùng, ủy viên Hồ vẫn nhớ cán bộ Lâm đã đến đây làm được mấy năm. Nghe thấy Tô Du nói thế, trong lòng cô ấy liền bắt đầu thả lỏng.

Chuyện do mình quản lý, mình giao cho ai làm thì cho người nấy làm.

"Đi đi, đến lúc chủ tịch Tôn cho em trở về, em sẽ đến chỗ chị làm tiếp. Chị đã quen làm việc với em rồi, ai cũng không thể bằng em."

Tô Du tức khắc nở nụ cười, "Em đi theo ủy viên Hồ cũng cảm thấy càng ngày càng tự tin hơn. Cảm thấy mình làm việc gì cũng vô cùng thuận lợi."

Bình Luận (0)
Comment