Lúc phân chia nhiệm vụ, tất cả mọi người đều đã đoán trước được.
Kế tiếp, Phó thị trưởng bắt đầu lập ra một danh sách quy định, tổ nhỏ này duy trì không lâu, chỉ trong một tháng ngắn ngủi thôi.
Trong một tháng này, nhất định phải xây dựng một hệ thống quy định phù hợp với tình hình thực tế.
Nghe thấy thời gian là một tháng, Thư kí Tống len lén liếc nhìn Tô Du đang chăm chú ghi chép.
Một tháng à...
Làm cố vấn, Tô Du lại đưa ra ý kiến thêm lần nữa, đó chính là làm một cuộc nghiên cứu điều tra từng đơn vị để trưng cầu ý kiến của các đồng chí công nhân. Vì dân chủ công khai. Những tài liệu đó sau này có thể lưu lại làm hồ sơ, chứng minh bất kì hành động nào chúng ta cũng tôn trọng ý kiến của quần chúng nhân dân."
Phó thị trưởng Khâu tán thưởng nói, "Thanh niên Tiểu Tô này đầu óc rất linh hoạt, thận trọng, nghĩ vấn đề rất chu đáo. Vấn đề này, mọi người nghĩ thế nào?"
Phó thị trưởng Khâu cũng đã lên tiếng, những người khác cũng không còn ý kiến gì. Loại chuyện nhỏ này không có ảnh hưởng gì đến mọi người.
"Được, Tiểu Tô, vậy cô lập ra một phần điều mục cụ thể, làm sao nghiên cứu điều tra, mục đích là cái gì, những chuyện này nhất định phải rõ ràng minh bạch"
Tô Du lập tức trả lời, "Được, tôi sẽ lập tức làm ngay." Lại kiếm được một việc để làm rồi.
Sau khi hội nghị kết thúc, tất cả mọi người lại bắt đầu làm việc.
Việc lập ra một quy tắc và điều lệ cũng không phải thoáng cái là có thể hoàn thành, phải trải qua vô số kinh nghiệm dạy bảo, bao gồm đủ loại ý kiến, còn phải tra rõ chính sách pháp luật hiện nay, cho dù là một xung đột nhỏ cũng không được. Bằng không sau này sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Làm một cố vấn rảnh rỗi, Tô Du cũng bận rộn hẳn lên, bắt tay vào làm báo cáo nghiên cứu. Cô muốn không ngừng tạo ra dấu vết của bản thân ở trong cái tổ nhỏ này.
Phó thị trưởng Khâu ở bên trong phòng làm việc, thư kí Tống đưa cho ông xem thử báo cáo ghi chép mà mình làm.
Phó thị trưởng Khâu vừa uống trà, vừa cười nói, "Đồng chí Tiểu Tô còn rất tích cực."
Thư kí Tống nghiêm túc nói, "Cô ấy là đại diện công nhân, là người hiểu rõ công nhân nhất ở đây. Tôi cảm thấy những ý kiến của cô ấy đều rất quý giá."
"Tiểu Tống à, khó có người nào được cậu tôn trọng như vậy." Phó thị trưởng Khâu cười nói. Làm bí thư của ông, bình thường Tiểu Tống ra ngoài ăn uống tiệc tùng, trở về cũng rất ít ở khích lệ người nào trước mặt ông, ngoại trừ báo cáo công việc ra, cũng rất ít nói tới cái gì ảnh hưởng tới cậu ấy.
Thư kí Tống nghiêm túc nói, "Chủ yếu là vì đi tới xưởng dệt một thời gian, quả thực nhìn thấy thay đổi rất lớn. Tuy rằng tôi và dồng chí Tô Du tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng từ xưởng dệt được nghe không ít chuyện về cô ấy."
Phó thị trưởng Khâu gật đầu, lại nói, "Có phải cô Tiểu Tô này muốn thi đại học không?"
Thư kí Tống vừa muốn gật đầu, sau đó lập tức nghi ngờ nói, "Lần trước cô ấy ở phòng làm việc của ngài đã nói tới."
Phó thị trưởng Khâu không tiếp tục hỏi nữa. Muốn sắp xếp cụ thể cho Tô Du, còn phải xem biểu hiện công việc của cô ấy rồi mới quyết định.
Bây giờ nói còn quá sớm.
Lúc trở lại phòng làm việc, Tô Du còn đang vùi đầu viết kế hoạch. Những người khác có người đã rời phòng làm việc, có người đang nghỉ ngơi.
Thư kí Tống lén nhìn đồng hồ, sắp tới giờ ăn cơm rồi, lập tức bình tĩnh bước tới, "Đồng chí Tiểu Tô, cô là lần đầu tiên tới thị ủy bên này, chắc là không biết đường nhỉ, chút nữa tôi dẫn cô đi ăn. Thức ăn ở nhà ăn của thị ủy cũng không tệ lắm."
Tô Du ngẩng đầu nhìn anh, có chút cảm kích, "Thư kí Tống, anh thật nhiệt tình. Anh thật sự là một đồng chí tốt lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui."
Thư kí Tống vừa muốn khách khí hai câu thì chợt nghe Tô Du nói, "Nhưng mà tôi vừa mới hẹn với Tiểu Chu rồi. Hay là tới lúc đó thư kí Tống đi cùng với chúng tôi."
Thư kí Tống: "..." Sớm biết vậy thì đã không giới thiệu Tiểu Chu rồi!
Mới tan tầm, Tiểu Chu đã vô cùng hớn hở cầm hộp cơm của mình chạy tới tìm Tô Du. Lúc cô ấy vừa chạy tới thì đã thấy vẻ mặt thư kí Tống u ám nhìn cô ấy.
"Thư kí Tống, anh làm sao vậy?"
"Không có việc gì đâu, ăn cơm đi." Thư kí Tống đứng dậy đi về phía căn tin. Tư thế kia rất phóng khoáng, đi tới cửa thì đột nhiên dừng lại, quay đầu lại nhìn Tô Du và Tiểu Chu, "Hai người có đi không vậy, tới muộn là không có ăn đâu!"
Tiểu Chu kinh ngạc, "Thư kí Tống, anh đi ăn với chúng tôi sao."
Là cô đi chung với chúng tôi! Thư kí Tống mím môi một cái, cười gật đầu, "Đồng chí Tiểu Tô lần đầu tiên tới chỗ cô ăn cơm, cũng không thể mặc kệ cô ấy không quản được."
Tiểu Chu nói, "Thư kí Tống anh mau đi đi, tôi chăm sóc chị Tô là được."
Thư kí Tống: "..."