Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279. Thực Sự Rất Khác Biệt

Chương 279. Thực sự rất khác biệt Chương 279. Thực sự rất khác biệt

Thư ký Tống vừa đọc vừa ghi chép, đợi đến khi Tô Du ngồi vào bên cạnh mình mới phát hiện ra Tô Du đã đến.

Anh nhanh chóng đưa cho Tô Du xem tài liệu ôn tập, khuôn mặt nghiêm túc nói: "Cuốn sách này không tệ, hôm qua tôi đã tìm thấy nó trong hiệu sách."

"...Anh mua cái này làm gì?"

"Không phải đã nói muốn cùng cô ôn tập sao?"

Tô Du không khỏi nở nụ cười: "Thư ký Tống, cảm ơn anh. Có thời gian tôi sẽ xem."

Thư ký Tống nghiêm túc gật đầu.

Trong lòng thầm cảm thấy vui vẻ, vừa rồi đồng chí Tiểu Tô đã cười cho thấy anh làm vậy là đúng. Đồng chí Tiểu Tô là một người cầu tiến. Mấy chuyện vui đùa không có tác dụng gì. Phải tìm mấy thứ thiết thực cô mới thích.

Ví dụ như cuốn sổ anh chuẩn bị lần trước, anh thấy đồng chí Tiểu Tô thường xuyên sử dụng.

Vào buổi sáng, Phó Thị trưởng Khâu lại tổ chức một cuộc họp.

Cuộc họp lần này thảo luận hướng đến vấn đề quyền sở hữu nhà ở.

Mọi người đều đã nghiên cứu qua về quyền sở hữu nhà ở của công xưởng dệt may, thoạt nhìn thì không có gì sai, nhưng luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Phó thị trưởng Khâu nhìn Tô Du nói: "Tiểu Tô, việc của công xưởng dệt may này ban đầu là do cô đề ra. Tài liệu mà cô đưa cho Tiểu Tống trước đó cũng đề xuất việc đưa quyền sở hữu tài sản cho công nhân. Cô có thể cho tôi biết suy nghĩ của cô không?"

Tô Du gật đầu: "Lúc đầu sở dĩ vấn đề quyền tài sản được quy định như vậy là do công xưởng dệt may chỉ là một đơn vị, không phải là nơi đề ra quy định. Vì vậy, lúc đầu chúng tôi không có cách nào nói chắc chắn về vấn đề quyền tài sản, chỉ hứa sẽ cho những công nhân vay tiền đưa cho đơn vị được ở cả đời, không hề nói rõ ràng là căn nhà thuộc sở hữu của họ.

Nói cách khác, tiền của họ chỉ để mua quyền được ở chứ không có quyền mua bán. Thoạt nhìn thì không có vấn đề gì, dù sao thì bây giờ mọi người cũng chỉ tính đến vấn đề nhà ở, nhưng về lâu dài chắc chắn sẽ trở thành vấn đề lịch sử còn sót lại."

Nghe thấy Tô Du nói đến nghiêm trọng như vậy, các thành viên trong nhóm cũng đều nghiêm túc nhìn Tô Du.

Vẻ mặt của phó thị trưởng Khâu cũng ngưng trọng.

Tô Du nói: "Đất nước chúng ta hiện đang cố gắng phát triển, bây giờ đang xây dựng cũng là nhà trệt. Sau này nếu muốn xây dựng nhà ở trên nền móng ban đầu trong tương lai, vậy thì làm thế nào để đảm bảo quyền lợi cho những người công nhân này? Nếu như nói bồi thường, nhưng nhà này trên thực tế là của công xưởng, nếu không bồi thường, vậy chẳng phải là đang áp bức công nhân sao? Vì vậy, tôi kiến nghị rằng lợi ích của giai cấp công nhân phải được bảo vệ. Họ đã trả tiền, thì nhà phải thuộc về họ."

Sau khi Tô Du nói xong, Phó thị trưởng Khâu nói: "Những vấn đề mà Tiểu Tô đã đề cập đều rất quan trọng. Thật ra trước đó Tiểu Tô đã làm một phần tài liệu, tôi đã đọc qua thấy không tệ. Tiểu Tô, cô nói rõ suy nghĩ của mình cho mọi người nghe. Trưng cầu ý kiến của mọi người một chút."

Tô Du gật đầu, đứng dậy lấy một viên phấn viết lên bảng đen nhỏ trong phòng họp: "Theo ý kiến của tôi, có thể chia thành ba bước... Cho công xưởng vay tiền theo giá thị trường và trực tiếp có được quyền tài sản... Yêu cầu đất nước trợ cấp và có quyền cư trú... Trong thời hạn quy định trả hết số tiền còn lại có thể nhận được quyền tài sản..."

Thư ký Tống ngồi bên cạnh phó thị trưởng Khâu không ngừng ghi chép.

Anh đã đọc tất cả những điều này trong tài liệu mà Tô Du đưa, nhưng lần này Tô Du nói khá chi tiết.

Nhìn thấy Tô Dư nói chuyện mạch lạc rõ ràng, tràn đầy khí thế, mang theo dáng vẻ chỉ điểm giang sơn, trái tim thư ký Tống liền đập rộn ràng không ngừng.

Anh đã nói rồi mà nữ đồng chí mà anh nhìn trúng thực sự rất khác biệt.

Dường như là dù ở đâu, ở trong hoàn cảnh nào, dù làm gì, cô vẫn luôn tự tin vẫn luôn tìm ra được biện pháp giải quyết như thế.

Đồng chí Tiểu Tô, đồng chí Tiểu Tô như vậy xứng đáng với một người tốt hơn… Vì vậy anh phải trở nên tốt hơn mới được.

Biểu hiện của Tô Du không chỉ khiến Thư ký Tống ngưỡng mộ mà cũng khiến người khác nhìn vào trong mắt. Những nhân viên cơ sở này không phải nói đến, vẻ mặt của Phó Thị trưởng Khâu và Phó cục trưởng Trương cũng hiện lên vẻ tán thưởng.

Sau khi Tô Du nói xong, Phó thị trưởng Khâu bắt đầu để những người khác phát biểu ý kiến.

Mọi người đều im lặng.

Phó cục trưởng Trương cười nói: "Tôi thấy ý kiến này của Tiểu Tô rất chín chắn. Cô ấy vẫn luôn cung cấp cho chúng ta đủ các loại số liệu khác nhau để làm cơ sở, cô ấy biết rõ nhất những vấn đề then chốt bên trong. Cô ấy đã nghĩ ra vậy thì nhất định là cũng rất thấu đáo."

Phó Thị trưởng Khâu nói: "Được, vậy nhóm sẽ bắt đầu bỏ phiếu biểu quyết."

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều giơ tay phải lên. Nhất trí thông qua.

Bình Luận (0)
Comment