Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 371 - Chương 371. Lý Mai Được Lợi

Chương 371. Lý Mai được lợi Chương 371. Lý Mai được lợi

Ngày hôm sau, thư ký trưởng đưa danh sách ba công chức được chọn cho thị trưởng Trần.

Lúc thị trưởng Trần kiểm tra danh sách, thư ký Thạch cố ý pha trà giúp ở bên cạnh, mắt thì liếc nhìn người thay chỗ mình.

Thư ký Thạch đã sớm biết mấy người được chọn này rồi.

Thị trưởng Trần nhìn từng tờ một, sau khi xem xong thì đặt tờ cuối cùng lên trên bàn.

Tờ cuối cùng kia trùng hợp là Lý Mai.

Thư ký Thạch không tiếp xúc với người này mà gần gũi với Cao Ái Quốc và Hình Khải, họ cũng được coi như là người của mình. Dù sau này mình đi xuống thì cũng có thể kịp thời biết một ít tin tức trong thành phố.

"Thị trưởng Trần, tôi biết tôi phụ lòng tín nhiệm của thị trưởng, không hoàn thành tốt công việc của tôi. Thế nhưng tôi thật lòng suy tính cho thị trưởng."

Thị trưởng Trần ngẩng đầu nhìn thư ký Thạch. Gần đây, thị trưởng Trần có hơi tức giận, cũng hạ quyết tâm bỏ người thư ký này. Nhưng ít nhiều gì thị trưởng Trần cũng nhớ tới tình cảm của họ trong mấy năm này cho nên vẫn chưa có ý định phân xử thế nào.

Thư ký Thạch thấy vẻ mặt thị trưởng Trần hòa hoãn thì tiếp tục nói: "Tôi nghe nói là Lý Mai này có quan hệ rất tốt với thư ký Tô ở bên cạnh bí thư Hách."

"Cậu nghe ai nói?" Thị trưởng Trần hỏi.

"Tôi nghe Sở Hồng nói, bọn họ đều ở chỗ ban thư ký."

"Là nghe đồng chí Cao Ái Quốc nói hay là nghe đồng chí Hình Khải nói?" Thị trưởng Trần trực tiếp hỏi.

Thư ký Thạch nhất thời luống cuống: “Thị trưởng Trần, tôi..."

Thị trưởng Trần cầm thư tố cáo trong tay và nói: “Ngay ngày hôm qua, tôi nhận được thư tố cáo này, nói hai vị đồng chí này và cậu có quan hệ rất gần gũi."

"Đây là vu cáo hãm hại, bọn họ chỉ ăn vài bữa cơm cùng tôi thôi, sao mà là làm việc cho tôi được."

"Tôi cũng cho là như vậy." Thị trưởng Trần nói: “Nhưng cậu vừa nói vậy không thể không khiến tôi suy xét lần nữa. Tiểu Thạch, ngày mai cậu sẽ lên đường rời đi."

"Thị trưởng Trần, xin hãy nghe tôi nói." Thư ký Thạch cuống cuồng nói.

Thị trưởng Trần khoát tay, lấy tài liệu về Lý Mai ra đưa cho thư ký Thạch: “Cậu đưa đến chỗ thư ký trưởng đi, nói tôi chọn đồng chí Lý Mai này làm thư ký cho tôi."

Môi thư ký Thạch trắng bệch, mồ hôi trán chảy ra: “Thị trưởng Trần, thư tố cáo kia hoàn toàn là bêu xấu, nhất định là đám người thư ký Tống hoặc là thư ký Tô làm."

"Nếu là bọn họ tố cáo thật, tôi cũng không tin tưởng. Tôi tin tưởng hai đồng chí này sẽ không hành động vụng về như vậy."

"Vậy chắc chắn là đồng chí Lý Mai muốn dùng cách này để cạnh tranh."

Thị trưởng Trần lắc đầu: “Là ai thì tôi cũng sẽ không nói với cậu. Tiểu Thạch, cậu làm xong công việc cuối cùng của cậu rồi thì đưa tài liệu này đến chỗ thư ký trưởng đi. Ngoài ra, sau khi cậu xuống đó thì nhất định phải làm việc cho giỏi. Làm một cán bộ có ích đối với nhân dân. Nếu tôi phát hiện ra cậu làm việc không tốt, tôi nhất định sẽ xử lý cậu."

Cả người thư ký Thạch toát mồ hôi lạnh, môi run lên, không nói được một câu nào, đưa tay cầm tài liệu trên tay thị trưởng Trần, đi từng bước ra ngoài cửa.

Rốt cuộc là ai tố cáo. Rốt cuộc là ai?

Người của thư ký trưởng cũng không nghĩ tới, người cuối cùng được tuyển chọn lại là Lý Mai.

Ngay cả bản thân Lý Mai cũng cảm thấy đây miếng bánh từ trên trời rớt xuống. Lý Mai vốn cảm thấy mình không có sức cạnh tranh gì cho nên ôm tâm trạng thử một chút, nghe ý kiến của Tô Du mà đi làm. Dẫu sao bảo Lý Mai đi tạo quan hệ cùng người ta thì chị ta cũng không làm được.

Không nghĩ tới lại được thật. Kế sách Tô Du nghĩ cho mình thật hữu dụng. Ai dà, đây là cái số gì chứ, ban đầu lại đi ngồi chung một chỗ cùng Tô Du.

Trưởng phòng Chu và phó phòng Lưu cũng rất là giật mình đối với kết quả này.

Nhưng họ vẫn dựa theo ý của thị trưởng Trần, cho thư ký trưởng điều chỉnh công việc để Lý Mai mau sớm giao phó công việc và báo danh với bên thị trưởng Trần.

Phía thư ký trưởng cũng phải bắt đầu bắt tay tuyển người mới.

Chờ sau khi phó phòng Lưu thông báo tin tức rồi rời đi, Cao Ái Quốc và Hình Khải liếc mắt nhìn nhau, sau đó họ cùng đứng lên đi ra ngoài.

Một lát sau, lúc họ trở lại, cả hai đều tối sầm mặt.

Sở Hồng ngồi tại chỗ nhìn hai người ủ rũ cúi đầu, rồi quay sang nhìn Lý Mai đang vui mừng thu dọn đồ đạc, trong lòng nhất thời không nhịn được hối hận.

Mình lại dâng lợi cho Lý Mai!

Sao lúc ấy mình không nghĩ ra mà đi viết thư tố cáo chứ. Sở Hồng không ưa những người này nhiều cơ hội hơn mình cho nên mới tìm khuyết điểm từ trên người bọn họ. Mỗi ngày Lý Mai đều về nhà đúng giờ nên Sở Hồng cũng không tìm được gì, chỉ có thể tìm ở chỗ Cao Ái Quốc và Hình Khải. Đặc biệt là khi Sở Hồng phát hiện ra anh rể mình vẫn trợ giúp người ngoài thì trong lòng tức giận khủng khiếp, lúc ấy thì...

Bình Luận (0)
Comment