Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 458 - Chương 458. Yêu Cầu Hứa Lệ Lệ Viết Kiểm Điểm

Chương 458. Yêu cầu Hứa Lệ Lệ viết kiểm điểm Chương 458. Yêu cầu Hứa Lệ Lệ viết kiểm điểm

Tô Du cũng có đạo đức nghề nghiệp, lúc cầm tiền, cũng cảm thấy nên làm tốt chuyện này, tự mình mang theo Lưu Đại Dũng đi một chuyến tới nhà đội trưởng đội duy trì trật tự, nhờ ông ta lưu ý một chút. Có Tô Du dẫn tới, đội trưởng đội duy trì trật tự cũng quan tâm hỏi Lưu Đại Dũng vài câu khiến lòng Lưu Đại Dũng cũng yên tâm.

Sau khi về nhà, Tô Du liền nghiêm túc nói, "Hai người là người thân của nhà lão Tô, là anh chị ruột của Lưu Mai. Tôi cũng sẽ không đứng nhìn như người ngoài nên chỉ bảo thì chỉ bảo. Sau khi tới xưởng làm việc rồi thì phải làm việc cho giỏi. Không được nghĩ tới việc trộm cắp ăn vạ, làm tốt, tôi nghĩ biện pháp đề bạt, làm không tốt, bị người đuổi đi tôi cũng sẽ không giúp một tay."

Lưu Đại Dũng: "..."

Tô Du lại nói, "Chuyện này chẳng có quan hệ gì với tôi cả, dù sao tôi cũng rời khỏi xưởng rồi. Người duy nhất của gia đình chúng ta ở trong xưởng chính là Đại Chí, nếu như anh làm phiền tới em ấy, khiến em ấy mất việc, không thể thăng chức, sau này người chịu khổ chính là Lưu Mai."

Hai mắt Lưu Mai nhìn chằm chằm anh chị mình, "Anh cả, anh phải cố gắng lên."

Chị dâu Lưu cười nói, "Em gái, Mai Tử, hai người yên tâm. Nhất định Đại Dũng nhà chúng tôi sẽ làm việc thật tốt, sẽ không để mọi người mất mặt."

Sau khi nói chuyện xong, Tô Du dặn Tô Tiểu Chí đến lúc đó mang theo Lưu Đại Dũng đi làm thủ tục, thuận tiện đem tiền mượn lúc trước trả cho phòng tài vụ của công xưởng. Cô không cần tới xưởng nữa rồi.

Cô còn đang bận việc ở đoàn trường học nữa, cũng không còn công sức đi quản lý mấy chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi trong nhà.

Bởi vì chuyện trong nhà làm lỡ nên Tô Du không hẹn hò với Thư kí Tống.

Trên đường thư kí Tống than thở, luôn cảm thấy không thoải mái.

Tô Du mím môi không để ý tới anh, làm bộ không nghe thấy.

Chờ đến cửa trường học, Tô Du kín đáo lấy từ trong cặp ra một chiếc hộp hình chữ nhật đưa cho anh.

Thư ký Tống ngửi thấy hương thơm gì đó: "Làm gì vậy?"

"Cho anh đấy, em thấy lúc anh ngửi mùi này, trên mặt rất say mê, hẳn là thích hương thơm này."

Thư ký Tống nhất thời chột dạ.

Tô Du cười để vào trong tay anh, nhỏ giọng nói, "Lấy về dùng đi, em cũng thích cái mùi này."

Thư ký Tống cảm thấy một ngọn lửa lan ra toàn thân. Miệng đắng lưỡi khô. Trong lòng mặc niệm, không thể nghĩ quá nhiều, không thể suy nghĩ lung tung, không được khinh nhờn đồng chí Tiểu Tô!

Nhìn thấy sắc mặt anh hồng hồng, Tô Du cười híp mắt xoay người đi vào trường học.

Lúc Tô Du đến ký túc xá thì mọi người đều đang nhìn đồng hồ trên tay Lý Bình.

Nhìn thấy Tô Du quay trở về, mọi nhanh chóng kể cho cô nghe chuyện Lý Bình đã mua đồng hồ, cũng là hiệu Hoa Mai đấy.

“Cha em đối xử với em rất tốt đấy.” Tô Du cười nói.

Lưu Mẫn nói: “Đúng là quá tốt mà, cha tôi cũng chưa mua cho tôi, mắc như thế nên họ không nỡ.”

Hứa Lệ Lệ nói: “Có gì mà không nỡ chứ, Hoa Mai cũng không phải tốt nhất, tuần sau tôi sẽ bảo cha mua cho tôi một cái đồng hồ, ít nhất cũng phải mua cái Vạn Quốc chứ.”

Tô Du cười nói: “Đồng hồ mắc hay không không quan trọng, chủ yếu thích hợp là được, chúng ta còn là sinh viên nên không thể trèo cao được, Hoa Mai đã rất tốt rồi.”

Những người khác đều gật đầu, đối với họ mà nói Vạn Quốc quá xa xôi, Hoa Mai đã đủ chói mắt rồi.

Vương Hiểu Lỵ hiếu kỳ nói: “Lý Bình, tại sao cha cô lại mua đồng hồ cho cô.” Trước đây cô ấy đã nghe người ta nói tình trạng trong nhà Lý Bình, sự thay đổi này cũng quá lớn rồi.

Lý Bình nói: “Có lẽ tối hôm qua tôi biểu diễn ông cảm thấy tốt, còn bản thảo trước đó cũng lên báo rồi.”

“Tôi cũng phải viết bản thảo!” Cao Lan kích động nói.

Trương Đan Đan nói: “Đều viết đều viết, tranh thủ sớm mua được đồng hồ.” Gia đình họ đều là gia đình cán bộ Thành phố địa cấp, điều kiện gia đình cũng không tệ nhưng cũng không thể vô duyên vô cứ mua đồng hồ, bây giờ xem ra cơ hội vẫn do mình tự tạo ra, Lý Bình bình thường không nói không rằng mà người ta đã mua trước rồi đấy.

Hứa Lệ Lệ hứ một tiếng: “Chẳng phải cũng chỉ là một cái đồng hồ thôi sao?”

Tô Du ngồi trên ghế và nghiêm túc nói: “Hứa Lệ Lệ, bây giờ cô đừng quan tâm chuyện đồng hồ của người ta, bởi vì hành vi tự ý xin phép của cô trước đó nên bên hội sinh viên đều nhất chí quyết định mong cô hãy viết giấy kiểm điểm để kiểm điểm bản thân.”

“Cái gì?” Hứa Lệ Lệ hơi ngơ ngác: “Dựa vào cái gì chứ?”

“Không vì cái gì cả, bởi vì đây là quy định, cô là thành viên của hội sinh viên thì chắc cũng biết hội sinh viên không cho phép việc xin phép vượt cấp. Cô đã trực tiếp tìm giáo sư Kim để mọi người cảm thấy hội sinh viên không có phép tắc, tôi là lãnh đạo của cô đã tự mình kiểm điểm rồi, cô cũng nhanh chóng viết đi.”

Bình Luận (0)
Comment