Bởi vì Lý Ái Hồng làm ra chuyện như vậy, Lý Ái Đảng và Lý Ái Quân cũng chẳng thèm giả vờ ngoài mặt nữa, cả hai đều không thèm để ý tới cô ta.
Mà cũng vì chuyện này, Lý Ái Đảng cảm thấy hơi áy náy với chị cả Lý Bình.
Cậu nhớ tới khoảng thời gian mà Lý Bình mới về nhà khi trước.
Là một cậu con trai, bản thân cậu không dính người nhà, tình cảm với hai chị Lý Ái Hồng cũng chưa đến mức độ quá là thân thiết. Vậy nên cũng không quá thích cô chị mới tới là Lý Bình lắm.
Nhất là khi bị các bạn nhỏ chê cười, không thể nói là trong lòng cậu không sinh ra chút cảm xúc chán ghét nào.
Vậy nên sau đó cậu cũng không nói chuyện với chị cả.
Suốt mấy năm liền, chị cả giống hệt như cái bóng trong ngôi nhà này, cho tới bây giờ cũng chẳng có ai chủ động nói chuyện nhiều với cô cả.
Khi đó bọn họ quá đáng như thế mà chị cả cũng chẳng đi tố cáo gì. Bây giờ Lý Ái Hồng lại đi mách lẻo, vừa so sánh, cậu liền cảm thấy chị cả thật sự quá uất ức rồi.
Vậy nên đợi đến khi Lý Bình tới trường báo danh, cậu cố lấy can đảm nói với Lý Bình, "Chị cả, sau này em sẽ đối tốt với chị."
Lý Bình nghe vậy, hơi ngẩn ra, cười nói, "Ừ, chị tin tưởng em."
Trên đường ngồi xe đến trường, Lý Bình chợt nhớ tới lời lúc đầu Tô Du đã nói với cô ấy.
Chỉ tới khi bản thân có triển vọng, trong nhà có địa vị khiến người ta không thể bỏ qua thì mình mới có tư cách chọn yêu thương người hay không.
Bây giờ cô ấy cũng muốn thử bắt đầu yêu thương người khác.
...
Mới chỉ khai giảng một tuần, Tô Du đã tiến vào trạng thái điên cuồng xin chỉ bảo. Ngày ngày đều vội vàng tìm các thầy cô để xin chỉ dạy về vấn đề khó gặp phải trong thời gian tự học.
Bận bịu suốt nửa tháng mới biết hết được các vấn đề mình chưa hiểu, rồi sau đó tham gia cuộc thi. Sau khi có thành tích cuộc thi, cô lập tức nhảy vọt lên năm ba đại học.
Thành công nhảy một năm, Tô Du mới hơi thở ra một hơi, lại bắt đầu hợp tác cùng Lý Bình tổ chức hoạt động chúc mừng ngày Quốc Khánh.
Trước kia đoàn ủy không tham dự vào hoạt động mừng Quốc Khánh của trường học. Nhưng bây giờ, dưới sự chỉ đạo của Tô Du, lần này đoàn ủy đã bắt đầu đẩy mạnh hoạt động.
Mỗi ngày bí thư Dương đều cười tít cả mắt, cứ nhìn thấy Tô Du là vui vẻ, "Tiểu Tô à, công việc gặp phải khó khăn gì thì nhất định phải báo lại với tổ chức nhé. Tôi biết dạo này nhiệm vụ học tập của cô rất nặng rồi."
"Bí thư Dương, đây đều là việc tôi phải làm. Dù sao tôi cũng là một thành viên của đoàn ủy. Hơn nữa lúc trước là ngài đích thân dẫn tôi vào đoàn ủy, nếu tôi không làm ra được thành tích nào thì cũng có lỗi với bí thư Dương ngài quá."
Bí thư Dương đẩy đẩy mắt kính, cười nói, "Tiểu Tô, sau ngày Quốc khánh, đoàn ủy trường học còn hai chức cán bộ còn trống, cô cũng chuẩn bị chút đi."
Nghe được lời này của bí thư Dương, Tô Du thầm đẩy mắt kính, "Bí thư Dương, lý lịch của tôi như thế có được không?"
"Lý lịch còn kém nhưng thành tích gây dựng không ít. Bản thân cô chăm chỉ nỗ lực lên."
Bí thư Dương cười khẽ, nói dứt lời rồi phóng khoáng lắc người đi mất.
Ông ta vẫn rất đánh giá cao Tô Du. Chưa kể đến quan hệ của Tô Du trong chính quyền thành phố Giang Đông, chỉ riêng biểu hiện của cô ở trường học cũng vô cùng nổi bật.
Trong văn phòng đoàn ủy trường học, thậm chí cả nhóm cán bộ trong khoa tuy đều làm việc, nhưng có thể làm sục sôi hừng hực như Tô Du, làm ra được thành tích có thể cho người khác nhìn thấy thì cũng chỉ có mình Tô Du mà thôi.
Hơn nữa... Thật sự như lời Tô Du đã nói, cô là người mà mình dẫn vào đoàn ủy, đương nhiên phải chăm sóc nhiều hơn đôi chút.
Có bí thư Dương nhắc nhở, Tô Du cũng suy nghĩ về công tác của đoàn ủy trong vòng mười hai phút, rồi dứt khoát chuyển đến trong ký túc xá một người của mình, chuẩn bị ở lại trong trường học trước tháng mười, tranh thủ tiết kiệm thời gian làm tốt công việc của ngày lễ.
Chỉ cần lần này có thể thăng chức vụ lên một bậc, sau này cô có thể toàn tâm toàn ý học tập rồi. Đợi đến khi tốt nghiệp, cầm được bằng tốt nghiệp vào tay, lý lịch của mình cũng có kha khá rồi. Phải được như thế mới không mất công mình đi học đại học hai năm chứ.
Về hoạt động mừng Quốc khánh lần này, Tô Du chỉ đóng vai trò giúp đỡ, trái lại, Lý Bình mới là nhân vật chính chủ trì tiết mục lần này.
Đây cũng xem như là buổi lễ quy mô lớn đầu tiên mà Lý Bình độc lập chủ trì.
Hai ngày trước ngày Quốc khánh, Lý Bình liền mời người trong nhà đến tham gia hoạt động.
Lần này, cô ấy không chỉ mời Lý Quốc Lương và mẹ Lý, mà còn mời cả anh chị em gái trong nhà.