Chương 753: Thuộc về thủ đô (3)
Chương 753: Thuộc về thủ đô (3)Chương 753: Thuộc về thủ đô (3)
Đã mấy năm không gặp, Triệu Cẩn giơ tay cho Tiểu Hắc Đản một cú đấm, dang hai tay ôm lấy Tô Mai, đôi mắt hơi đỏ lên: "Mẹ, mẹ không nhận ra con trai mẹ sao?"
"Sao lại không nhận ra." Tô Mai định thần lại, tức cái mình hung hăng vả cho cậu ấy một cái: "Anh nói xem, bao lâu rồi anh chưa gọi cho mẹ hả?"
"Khụ khụ, đây còn không phải là bận sao...' Triệu Cẩn yếu ớt nói.
"Chỉ biết kiếm cớ." Đẩy cậu ra, Tô Mai quan sát khí sắc của cậu, thấy môi cậu có chút tái: "Ông chú, ông bắt mạch cho thằng bé đi."
Triệu Cẩn nào dám, vội nháy mắt với Tiểu Hắc Đản, Niệm Doanh, và Tiểu Du Nhị, ba người nhìn nhau rồi nói vài câu đã chuyển chủ đề.
"Hòa Huyên." Triệu Cẩn nhéo nhẹ cái mũi nhỏ của em gái rồi mỉm cười: "Có nhớ anh tư không?”
Quá lâu không gặp, Hòa Huyên ngượng ngùng gật đầu, quay người lao vào vòng tay của Tô Mai.
"Được rồi." Tô Mai ôm lấy con gái, vẫy tay với đám tiểu tử thúi: "Đừng đứng ở đây, vê nhà nhanh lên."
Bốn người đáp một tiếng, người mang hành lý, người đỡ Ông Cố, thầy Uông và bác Trà, cùng Tô Mai và em gái rời khỏi nhà ga.
"Ông chú." Cố Thanh sải bước đi tới, chào hỏi Ông Cố trước, sau đó đá Triệu Cẩm, Niệm Doanh và Tiểu Du Nhi một đá: "Đến cũng không kêu một tiếng."
Nói xong cũng không nghe mấy người kháng nghị, chỉ nhìn Tô Mai cười nói: "Thím nhỏ, lần này về rồi không đi nữa chứ?"
Tô Mai gật đầu: "Sao bây giờ cháu lại ở đây?"
"Đến đón ta và lão Vương đấy, ta sẽ giữ Tiểu Trà lại cho cháu." Ông Cố mỉm cười: "Chúng ta không thích hợp ở trong nhà ở quân khu, ta đã nhờ Tiểu Thanh giúp dọn dẹp nhà cửa, chúng ta đến nơi là có thể dọn vào ở. Có cái gì không yên tâm thì cứ nói với ta, ta làm chủ được. Nhà lớn, ta đã bảo Tiểu Thanh giữ một sân cho mấy đứa, nếu không thích cách bài trí thì mở kho tự mình đổi."
"Chúng ta đã sống cùng nhau ở quân khu phía nam năm năm, ở phía bắc chín năm, trước trước sau sau hơn mười năm, sao cháu không nghe ông nói cái gì không thích hợp a?" Tô Mai bất mãn lầu bầu: "Chú cứ ở với nhà cháu mấy ngày trước, nếu thấy không quen thì cháu đưa chú qua."
"Tiểu Cẩn và Niệm Doanh dìu ông chú mãy đứa, Niệm Huy đỡ ông Uông, Tiểu Du Nhi dìu bà Trà, chúng ta đi thôi." Tô Mai dắt tay Hòa Huyên, giơ tay đẩy Cố Thanh, quát lên: "Đi bên kia, chắn đường làm gì?"
Nói rôi mang mọi người nhanh chóng lên xe.
Cố Thanh buồn cười xoa xoa mũi, theo sau lên xe.
Nhà được phân của Triệu Khác nằm trong khu nhà ở quân khu, là một tòa nhà hai tâng một gác mái có mười phòng ngủ và hai phòng làm việc, phòng ăn và phòng khách thông nhau, bên cạnh phòng bếp là một phòng chứa đồ lặt vặt.
Nghe cảnh vệ viên mới được phân cho Triệu Khác tên Dương Tân Sinh nói, dãy nhà này được xây dựng mô phỏng theo biệt thự nước ngoài.
Các loại nội thất rất đầy đủ, phía sau còn có một nồi hơi nhỏ dùng đun nước tắm.
Hành lý chuyển đến sớm hơn một ngày, Dụ Lan đưa Triệu Quân qua giúp việc thu xếp hơn nửa ngày, lúc mọi người vào nhà đã rất ấm áp, sau khi cởi áo khoác dài, đổi áo bông thì Triệu Quân bưng nước đến rửa mặt, Dụ Lan đã chuẩn bị cơm xong.
Tô Mai ôm hai người một cái: "Hai đứa vất vả rồi!"
Dụ Lan cười nói: "Thím đừng chê cháu bố trí là được." Tô Mai nhìn quanh, giơ ngón tay cái lên: "Ánh mắt của cháu thì kém được đến đâu chứt"
Chị em dâu ở chung với nhau đã mấy năm, sao có thể không biết gu thẩm mỹ của nhau, bày biện đồ nội thất, bố trí thư họa, Dụ Lan đều dựa theo sở thích của Tô Mai mà làm. Tô Mai ngắm lầu trên lại xem lầu dưới, không chỗ nào là không thích.
"Ông chú, phòng của chú ở lầu một." Tô Mai chỉ vào phòng đơn lớn có ánh mặt trời bên cạnh phòng làm việc: "Cháu đỡ chú qua đó xem một chút?”
Ông Cố xua tay, vẫn là câu nói kia, nếu ông không thích ở đây thì phòng này cho Triệu Nho Sinh và Tần Thục Mai ở.
"Ba mẹ đều có." Dụ Lan cười mở ra một phòng đơn lớn khác: "Nhìn xem, đồ đạc bên trong đều sắp xếp theo sở thích của mẹ."
Vừa nói lại đi mấy bước, cô lần lượt mở ra hai cửa phòng: "Phòng này cho bác Uông, phòng kia cho bác Trà. Phòng của bác Uông gần phòng chị, ban đêm có chuyện gì thì rung chuông là nghe thấy ngay."
Đã như vậy, sau bữa ăn, Ông Cố nhất định đòi quay lại tứ hợp viện của ông cụ.
Tô Mai không còn cách nào khác, đành phải để bọn trẻ và Triệu Khác đưa ba người về. Ông Cố vốn muốn bảo bác Trà ở lại, chẳng qua Tô Mai lo lắng hai ông cụ không lo hết việc nhà nên không giữ lại.
Mấy năm trước, căn tứ hợp viện của Ông Cố để cho các nhân viên của nhà máy sản xuất đồ nội thất sử dụng. Hè năm nay, nhà máy đồ nội thất đã xây dựng mấy căn nhà, bọn họ mới chuyển qua đó.
Ba tháng trước, Cố Thanh được Ông Cố phân phó, tìm người sơn sửa lại, xóa đi dấu vết do người khác để lại.
Ông Cố vẫn ở phòng trước kia, gian phía đông vẫn là phòng sách, gian phía tây làm phòng cho bọn trẻ.
Thầy Uông và bác Trà ở đảo tọa phòng, sân sau được trang trí lại theo sở thích của Tô Mai, rất đẹp, rất có cái loại ý vị cổ điển.