Theo những gì chủ tịch M nói, nông thôn cũng là một nơi rất tốt đẹp a, thế giới rộng lớn và những thành tựu to lớn.
Vậy cậu có đi hay không?
Đại Học Bắc Kinh, Đại học Thanh Hoa?
Mạc Ứng Sáng chớp mắt, mục tiêu này thực sự cao cả, xa vời, đầy tham vọng lại nghe có vẻ thú vị, khiến người ta nhiệt huyết sục sôi!
Cậu nhớ lại lời anh rể nói, “Một người ở đâu không quan trọng, điều quan trọng nhất là cậu có sự tự tin, sức mạnh, đế khí hay không.”
Đế khí là gì?
Mạc Ứng Sáng đã suy nghĩ rất nhiều, bọn họ ở Mạc Gia Câu bị nhà Thôi Gia ức hiếp, bắt nạt cũng bởi vì không có niềm tin, sức mạnh. Lúc này có chị gái và anh rể là chiến sĩ thi đua, làm chỗ dựa cho cha mẹ bọn họ không dám ức hiếp nữa.
Chiến sĩ thi đua tiên tiến, đây chính là sức mạnh, tự tin!
Hồi mới đi học, đám học sinh đó muốn bắt nạt mình, nhưng mình học tốt, giáo viên rất thích, thi thố đứng nhất thì bọn chúng không dám ức hiếp cậu nữa.
Học tập tốt là sức mạnh!
Những giáo viên có xuất thân tốt ấy những phong trào chống hữu khuynh, những bổ túc không thể nào lay động được bọn họ, đây cũng là sự tự tin, đế khí.
Nguồn gốc xuất thân tốt cũng là đế khí, nền tảng tốt!
...
Đó cũng là có địa vị, có thân phận, có tiền có quyền, có tri thức... những cái này đều là đế khí, nền tảng mà.
Bản thân bây giờ còn trẻ tuổi, tiền tài, quyền lực, thân phận, địa vị không cần phải nghĩ đến, vậy chỉ có thể... dựa vào tri thức rồi.
Có tri thức, không quan tâm đi học đại học hay là về nông thôn, bản thân cũng đều không sợ nữa.
Đầu tiên đến trường đại học để học hỏi kiến thức, sau đó về quê, về thế giới rộng lớn bao la này thể nào cũng lập được công lớn!
Nếu như không có tri thức, trở về cũng là đào đất làm ruộng, kiếm được số công điểm ít ỏi mỗi ngày, không thể nói trước được điều gì.
Nếu như có tri thức thì lại khác.
Giống như anh rể, chị gái vậy, dẫn dăt bọn họ làm việc, không cần bản thân mình phải dầm mưa dải nắng đi ra ngoài ruộng chịu khổ chịu cực.
Đây mới là đạt được thành tựu mà!
Sau khi nghĩ thông suốt, Mạc Ứng Sáng cảm thấy sung sức, không khí uể oải, khó chịu mấy hôm nay đều biến mất.
Sáng hôm sau cậu nhổm dậy, thông báo với chị gái và anh rể: Em quyết định đi trường trung học thực nghiệm!
Chỉ cần người đương sự quyết định xong thì Mạc Như và Chu Minh Dũ sẽ ủng hộ, đóng góp tiền bạc và công sức, mọi chuyện tiếp theo tự nhiên sẽ suôn sẻ.
Mạc Ứng Sáng lên lớp như thường lệ, Chu Minh Dũ giúp cậu làm mọi thủ tục. Đầu tiên hắn mang giấy báo nhập học đến đại đội Mạc Gia Câu, mở giấy giới thiệu, chuyển quan hệ hộ khẩu, sau đó đến công xã đóng dấu xác nhận, giấy chứng nhận, v.v.
Có quan hệ thì dễ làm việc, việc này vốn phải cần từ bốn năm ngày mới có thể làm xong thủ tục thì lúc này Chu Minh Dũ đạp xe đạp một ngày đã hoàn thành xong.
Hắn lại đưa Mạc Như đến huyện thành để đổi mấy phiếu lương thực.
Phiếu lương thực thực phẩm cũng có ngày sử dụng, những phiếu thu trước đã được sắp xếp dùng hết, lúc này cần dùng đến thì phải đổi lại bằng tiền mặt.
Khi nông dân muốn đi ra ngoài đều cần phải mang theo ngũ cốc của họ đến văn phòng quản lý ngũ cốc để đổi lấy phiếu lương thực nhưng văn phòng quản lý ngũ cốc đều biết đến họ nên không thể đi được. Họ vẫn là phải đi huyện lỵ tìm Khâu Lỗi và Phó Trân giúp đỡ dùng lương thực để đổi lấy phiếu lương thực hơn một trăm cân.
Đổi nhiều một chút, cũng có thể trả một phần cho trường, khẩu phần ăn còn lại sẽ được đưa cho Mạc Ứng Sáng cầm lấy để bổ trợ, trợ cấp thêm.
Cậu nhóc này càng ngày càng lớn, lượng thức ăn cũng sẽ nhiều hơn.
Trương Thúy Hoa thực sự làm một bữa cơm, hấp một nồi mì trộn, nấu một nồi khoai tây và củ cải, sau đó làm một nồi nấm và súp trứng. Đi đến điểm ký gửi mua thêm hai cân rượu nước, người đến chúc mừng sẽ ăn ngon miệng hơn.
Có khá nhiều người đến, ngoài họ hàng thân thích ra thì còn có cả những người họ ngoại, thậm chí còn có cán bộ của đại đội thôn bên cạnh, khi hay tin cũng đến chúc mừng. Rốt cuộc thì những người lôi kéo muốn làm quen với chiến sĩ thi đua cũng cần đến lộ mặt. Nhưng tất cả đều đang muốn xếp hàng để vào nhà máy gạch ngói để kéo gạch ngói!
Trương Thúy Hoa thu thập một vòng tiền mừng, và buổi tối đóng vào tài khoản tổng cộng có hơn hai mươi đồng tiền cơ!
Chị em dâu con trong nhà đều cho một đồng tiền, còn có Liễu Tú Nga, Hà Tiên Cô, Trần Tú Phương, Trần Ái Nguyệt, những người có quan hệ tốt cũng đều cho một đồng tiền, cả đội còn cho năm đồng tiền...
Trương Thúy Hoa trực tiếp đưa tiền cho Mạc Như, “Đừng ngại, đây là của con đạt được, xứng đáng được hưởng. Tiểu Sáng là một đứa trẻ có triển vọng, cũng cho thôn chúng ta được nở mày nở mặt. Đội trưởng cũng nói là xã sẽ tăng cường xây dựng trường tiểu học ở đại đội chúng ta, và sẽ cử thêm giáo viên đến.”