Đây là một nguồn cung cấp rau đặc biệt, tất nhiên không phải là thứ mà người bình thường có thể ăn được, người trong thôn cũng không nỡ ăn, toàn bộ đều phải bán cho hợp tác xã để có thêm nguôn cung ứng vật tư. Nghe chủ nhiệm Hạ nói rằng nó sẽ được vận chuyển thẳng đến huyện lị bằng xe lửa, về việc đi đâu, đó không phải là điều họ có thể hỏi.
Lúc này vật tư khan hiếm vô cùng, bọn họ không đến chợ chào hàng, cho dù đắt cũng không sợ không bán được. Kể từ khi bọn họ báo cáo các loại nhà kính trồng rau và trái cây với hợp tác xã, hợp tác xã đã đặt hàng hết toàn bộ.
Trần Ái Nguyệt bận rộn tuyên truyền, cán bộ huyện ủy đã xuống kiểm tra trong đợt thu hoạch rau đầu tiên, Sau khi nhân viên tuyên truyền viết bản thảo, báo chí địa phương không ngừng báo cáo tuyên truyền nên trại nuôi heo và nhà kính trồng rau của đại đội Tiên Phong đã được đăng lên “Nhân Dân nhật báo”.
Kể từ đó, có rất nhiều người từ các công xã, huyện, khu vực và thậm chí là các tỉnh đã đến tham quan phương pháp nuôi lợn độc đáo và nhà kính trồng rau của đại đội Tiên Phong.
Vừa bước vào thôn, nhìn thấy những con đường gọn gàng sạch sẽ của đại đội Tiên Phong, thoạt đầu ai cũng phải giật mình, rồi ngỡ ngàng khi nhìn thấy trại nuôi heo. Nhiều người bày tỏ sẽ tiếp tục cử người đến học tập, mong rằng chiến sĩ thi đua có thể ra sức chỉ đạo, nỗ lực thúc đẩy phương pháp chăn nuôi lợn và trồng rau này trên phạm vi toàn quốc.
Nhìn thấy có những người lộ vẻ điên cuồng giống như sắp có một trận đánh nhau, nhưng Chu Minh Dũ lại rất bình tĩnh, vì sợ bọn họ lại mắc tật xấu phóng vệ tinh. Nếu không quan tâm đến tình hình thực tế và khó khăn của đại đội của mình, cũng mặc kệ có phù hợp hay không thì chỉ muốn học theo, thậm chí một số cán bộ công xã cũng chỉ muốn áp đặt khi nhìn công xã Hồng Kỳ nở mày nở mặt giành vinh quang, quay về bảo các xã viên của công xã mình làm trại nuôi heo nhà kính gì đó, vậy thì chẳng những không thúc đẩy sản xuất mà còn gây lãng phí nhiều nhân lực và vật tư.
Dù sao công nghệ này vẫn chưa hoàn thiện, nó không phải là một lần làm xong rồi thôi, mà cần phải được cải thiện và duy trì.
Về vấn đề này, Chu Minh Dũ đã cố tình làm ra vẻ khó khi giải thích, nói rằng rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ nổ hầm khí đốt.
Những người kia hoảng hốt khi nghe thấy lời nói của anh, họ cho rằng cần phải quan sát thêm.
Dưới sự hướng dẫn cố tình của Chu Minh Dũ, các cán bộ đến tham quan vẫn giữ được lý trí, sau đó đại đội Tiên Phong phản ánh với công xã, bọn họ không có đủ lương thực để tiếp đãi một lượng lớn người tham quan nên vẫn phải xin các lãnh đạo chuyển lời, đừng có đến thường xuyên, điều này sẽ làm tăng thêm gánh nặng cho đại đội Tiên Phong.
Tất nhiên có người ngưỡng mộ thì sẽ có người ganh tỵ, có người khen thì cũng sẽ có người chê.
Trên báo cũng bắt đầu xuất hiện một nếp sống đặc biệt, đó là tự hào về những điều mới, nhất là nhằm vào đại đội Tiên Phong. Nói rằng bọn họ không đơn giản như Đại Trại, chỉ trích họ theo đuổi lối sống của giai cấptư sản, theo đuổi an nhàn và cái đẹp, theo đuổi hưởng thụ, theo đuổi... Bởi vì đại đội Tiên Phong đã dọn dẹp thôn thật sạch sẽ và xinh đẹp, không giống như nông thôn đơn giản mà ngược lại giống như vườn hoa, như vậy thật chẳng ra gì. Đại đội Tiên Phong có nhiều nghề phụ như thế, đây là theo đuổi phương thức sản xuất tư bản chủ nghĩa, cũng chính là khinh thường sản xuất nông nghiệp, nên chặt đứt cái đuôi của tư bản chủ nghĩa.
Kết quả là ngay sau khi bài báo này ra mắt, đã có một lượng bài viết chống trả liên tục. Nhất là một bài trong số đó đã mắng chửi nhưng không tục, phản bác tan tác bài báo chỉ trích đại đội Tiên Phong, chỉ trích nó không nghiêm túc nghiên cứu các bài viết của lãnh đạo, không hiểu tinh thần của Đại Trại, hiện tại ‘Học công học nông học nhân dân học giải phóng quân, cái gọi là người có văn hóa nhưng không học hành chăm chỉ, mà lại công kích nông dân, đây rõ ràng là giai cấp tư sản có ý đồ riêng, mưu toan kìm hãm sự nhiệt tình của nông dân trong sáng tạo công việc. Bọn chúng dập tắt lòng hăng hái xây dựng của nông dân trong lúc cả nước đang ra sức phục hồi sản xuất nông nghiệp, rõ ràng là bọn phản động đang ẩn náu trong nội bộ nhân dân, có ý đồ bôi nhọ, hãm hại và ly gián, thật là nham hiểm.”
Cũng thật trùng hợp, ngay khi bài báo này ra đời, công tác phê bình văn hóa đã nổi dậy ở khắp nơi.
Cuối năm, thủ trưởng có một bài phát biểu cho thấy sự không hài lòng về việc không triệt để Bốn sạch và phê phán văn hóa chưa đủ ở nông thôn, yêu cầu tăng cường phê phán và giáo dục đối với các cơ quan chính quyền địa phương.